Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 975: Người Dẫn Đường 2

Chương 975: Người Dẫn Đường 2

Lúc này, Trần Nghĩa thầm thở phào một hơi, xem ra quy luật giết người của con quỷ trong người Quách Phàm có chút đặc biệt. Bản thân hắn ta đã tiếp cận đến gần như vậy, cộng thêm việc đâm quỷ nến vào trong người của nó rồi mà không xảy ra bất cứ chuyện gì cả. Ở bên trong chuyện linh dị, những chuyện tương tự như thế này phải nói là cực kỳ hiếm thấy.

Đương nhiên không thể không loại trừ khả năng hiện tại Quách Phàm vẫn chưa chết hẳn, nên vẫn có một ít tác dụng ước thúc đối với con quỷ này.

Sau khi cắm cái giá nên kia vào sâu trong bả vai của " Quách Phàm", Trần Nghĩa nhanh chóng thắp nó lên rồi lùi về sau.

Chung Sơn lập tức hiểu được ý định của Trần Nghĩa.

Nếu Quách Phàm đã không thể nào khống chế con quỷ trong người để nhóm quỷ nến được nữa, vậy thì bọn họ sẽ giúp hắn ta thắp nó lên.

Chỉ là....

Bước tiếp theo Trần Nghĩa nên hành động như thế nào đây?

Dù sao hiện tại Quách Phàm đã không còn tiếp nhận khống chế nữa rồi.

Nhưng hiện tại không phải là lúc cân nhắc đến bước tiếp theo của kế hoạch, bởi vì quỷ nến đã bị thắp sáng.

Ánh nến quỷ dị lập tức xuất hiện, ngọn lựa của nó là màu đen.

Vốn dĩ không gian xung quanh đã tối tăm rồi, sau khi thắp quỷ nến lên, không gian xung quanh lại càng tối hơn nữa. Khắp nơi ở xung quanh đều có những bóng màu đen đang chập chờn, giống như hiện tại có vô số thứ gì đó cực kỳ đáng sợ đang ẩn núp gần đây vậy. Loại cảm giác này khiến cho người ta phải rùng mình.

Nhìn lấy ánh nến màu đen đang chập chờn ở trên vai của Quách Phàm và 5 cái bóng đáng sợ như ẩn như hiện ở phía trước, trong lòng Trần Nghĩa có chút lo lắng.

"Có tác dụng không vậy?"

Quỷ nến có thể hấp dẫn được 5 con quỷ một lần không?

Dù sao đây cũng là chuyện linh dị cấp S, cho nên việc có một số món đồ được tạo ra bên trong phòng thí nghiệm không phát huy ra được hiệu quả như mong muốn cũng là điều bình thường.

Thế nhưng dường như may mắn đã mỉm cười với bọn họ.

Trần Nghĩa cùng Chung Sơn nhìn thấy một cái bóng mờ được ngọn nến phản chiếu xuống trên đường tại bên trong thế giới tối tăm, tĩnh mịch, khiến cho nó giống như một con đường chạy mãi đến Minh Giới vậy.

Năm cái bóng như ẩn như hiện kia nhanh chóng dẫm lên trên con đường kia, sau đó bắt đầu tiến gần đến vị trí của " Quách Phàm".

- Thành công, 5 con quỷ này đã bị hấp dẫn.

Lúc này Trần Nghĩa tỏ ra có chút kích động.

Như vậy có nghĩa là kế hoạch đã thành công được một nửa rồi, với lại bọn họ cũng đã vượt qua được giai đoạn nguy hiểm nhất.

Hiện tại có quỷ " Quách Phàm" chống đỡ ở phía trước rồi, nên hai người bọn họ có thể bình an vô sự.

- Mặc dù chúng ta đã lợi dụng được Quách Phàm để khiến cho kế hoạch thành công. Nhưng nếu không có Quách Phàm khống chế, khả năng cao con quỷ này sẽ không di chuyển theo lộ tuyến định sẵn như ban đầu.

Chung Sơn nhở giọng nói, lúc này hắn ta đang vô cùng khẩn trương, nắm chặt hai tay.

Hiện tại không phải là lúc quan tâm đến vấn đề lệ quỷ của Quách Phàm khôi phục, mà là như thế nào thì mới có thể hoành thành được kế hoạch đề ra.

Trần Nghĩa cắn răng nói:

- Để hắn ta biến thành quỷ cho dễ xử lý, chúng ta dùng thêm một cây quỷ nến để hấp dẫn con quỷ của Quách Phàm tiến lên theo lộ tuyến định sẵn là được. Chúng ta sẽ dẫn đường cho Quách Phàm, còn Quách Phàm thì dẫn đường cho 5 con quỷ ở phía sau. Chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khả năng cao là kế hoạch có thể thành công.

Nói xong, Trần Nghĩa nhìn lấy Chung Sơn, sau đó đưa cho Chung Sơn một cây quỷ nến.

- Việc hấp dẫn Quách Phàm sẽ giao cho cậu, còn tôi sẽ canh chừng, không cho cây quỷ nến trên người Quách Phàm bị tắt.

Chung Sơn nhận lấy quỷ nến, sau đó cười khổ nói:

- Xem ra lần này đến đây, cả ba người chúng ta đều phải liều mạng hết. Hi vọng sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn thì tốt. Nếu không chúng ta sẽ không thể nào chịu đựng được nhiều con quỷ như vậy tập kích đâu.

Quách Phàm cầm quỷ nến sẽ không gặp phải nguy hiểm, nhưng Chung Sơn lại khác.

Nhưng hiện tại hắn ta cũng không thể nào oán giận bất kỳ ai được. Mặc dù việc dẫn đường cho Quách Phàm sẽ phải chịu nguy hiểm rất lớn, nhưng việc canh chừng quỷ nến trên vai Quách Phàm, không cho nó tắt của Trần Nghĩa cũng chẳng kém gì.

Bởi vì đã là nến thì sẽ có lúc nó cháy hết.

Trần Nghĩa lo lắng nói:

- Không cần phí lời nữa, chúng ta không có thời gian đâu. Những con quỷ kia sắp đến gần Quách Phàm rồi. Nhất định phải giữ cho bọn họ cách nhau một đoạn. Nếu không khả năng cao là tôi sẽ chết khi thay đổi quỷ nến.

- Vậy thì bắt đầu hành động đi.

Chung Sơn không do dự nữa, hắn ta cắn răng, sau đó cầm một cây quỷ nến đi qua.

Một giây sau.

Ở trên con đường tối tăm kia lại xuất hiện thêm một cây quỷ nến mới bị thắp sáng.

Chung Sơn giơ cao cây quỷ nến ở trong tay, nhằm đảm bảo cho ánh nến không bị người của hắn ta che chắn, và việc hấp dẫn Quách Phàm không bị gián đoạn.

Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý rất kỹ càng, nhưng trên trán hắn ta vẫn chảy đầy mồ hôi lạnh, nhiệt độ trên người giống như bị rút sạch vậy.

Bởi vì hiện tại hắn ta đang phải dẫn đường cho một con quỷ.

Bất cứ lúc nào, người dẫn đường cũng sẽ có nguy cơ bị quỷ tập kích và giết chết.

"Thời điểm thắp quỷ nến lần đầu tiên là thời điểm nguy hiểm nhất. Lỡ mấy con quỷ sau lưng bỏ qua Quách Phàm và nhắm vào mình thì toi."

Nghĩ vậy cho nên Chung Sơn nhịn không nổi mà ngoái đầu để xem xét tình hình.

Trần Nghĩa lập tức quát to:

- Đừng có quay đầu, cậu muốn chết hay sao vậy? Cả Quách Phàm và 5 con quỷ đang ở sau lưng nhìn chằm chằm vào cậu đó. Nếu lỡ quay đầu lại là điều kiện phát động quy luật giết người của quỷ thì xong đó? Cứ giữ nguyên tình trạng như hiện tại là tốt nhất, ít ra chúng ta có thể biết được là chúng sẽ không tập kích cậu.

- Cố gắng giữ nguyên trạng thái này, đừng làm ra những hành động khác.

Mà lúc này.

Ở một chỗ cách Chung Sơn không xa.

Quách Phàm bưng lấy chiếc linh vị đã quay người lại, sau đó dùng hai con mắt chết lặng nhìn chằm chằm vào Chung Sơn. Không biết vì sao, ở bên trong đôi mắt trống rỗng kia lại kèm theo một loại quỷ dị nào đó không nói nên lời.

Dường như mục tiêu của ánh mắt quỷ dị đó chính là ngọn quỷ nến ở trên đầu Chung Sơn.

Mà ngay khi " Chung Sơn" kia quay người, thì ở phía sau đám người Lý Quân, Tô Phàm, Liễu Tam... lập tức nhìn thấy được ngọn quỷ nến nằm trên vai của Quách Phàm và bị nó hấp dẫn.

Người dẫn đường là Chung Sơn, ở giữa là Quách Phàm và cuối cùng là 5 con quỷ.

Vào lúc này, vì có sự tồn tại của hai cây quỷ nến, cho nên vào lúc này ba nhóm người đã hình thành nên một loại cân bằng vi diệu.

- Mẹ nó.

Mặc dù Chung Sơn không có quay đầu lại để nhìn, nhưng lại cảm thấy da đầu đang sắp sửa nổ tung, toàn thân phát lạnh.

Nghĩ lại đều cảm thấy da gà nổi khắp người.

Năm con quỷ, không, phải nói là 6 con quỷ mới đúng. Sáu con đang nhìn chằm chằm vào lưng của hắn ta, mà đây chỉ là bắt đầu thôi.

Kể từ giây phút này trở đi, việc bị một đám lệ quỷ theo sau sẽ phải kéo dài đến khi nhiệm vụ lần này kết thúc mới thôi.

Đưa mắt nhìn về phía xa xa kia, trong lòng Chung Sơn có cảm giác tuyệt vọng:

"Bản thân mình có thể giữ được mạng sau khi đi xa như thế hay sao?"

Âm thanh kìm nén của Trần Nghĩa vang lên trong điện thoại.

- Chung Sơn, đến lúc lên đường rồi.

Khóe miệng Chung Sơn khẽ giật giật mấy cái:

- Cậu không thể nói câu nào may mắn, dễ nghe hơn một chút hay sao?

Hoảng sợ cùng áp lực, Chung Sơn đột nhiên cảm thấy dường như bước đi của hắn ta không còn được lưu loát như trước nữa. Cả cuộc đời, đây là lần đầu tiên hắn ta cảm thấy thì ra việc khống chế hai chân của mình và di chuyển một cách tự nhiên trên đường cũng là một chuyện không hề dễ dàng.

Nhưng hắn ta vẫn có bình tĩnh lại, sau đó bước từng bước về phía trước.

Khi Chung Sơn di chuyển, thì Quách Phàm ở sau lưng cũng đi theo.

Mà khi Quách Phàm di chuyển, thì 5 con quỷ ở sau lưng hắn ta cũng di chuyển.

Ở một chỗ không ai chú ý đến đằng xa, Dương Gian đi ra từ dưới góc đèn u ám:

"Đúng là một kế hoạch điên cuồng, may là mấy con quỷ kia không có quỷ vực. Nếu không tất cả sẽ phải chết hết."

Mắt quỷ của hắn đang chuyển động, nó nhìn về phía ba người Chung Sơn, Trần Nghĩa, Quách Phàm đang rời đi ở phía xa xa kia.

Dương Gian thầm nghĩ:

"Nhưng rốt cục kế hoạch này đã thành công rồi. Tên Trần Nghĩa này, nhìn qua thì thấy tính khí có vẻ không tốt lắm, nhưng hắn ta đúng là một nhân tài trong xử chuyện linh dị. Không trách được hắn ta lại trở thành một trong ba người phụ trách của thành phố Đại Kinh. Loại thủ đoạn ứng biến này đúng là đáng để khen ngợi. Nếu hắn ta đã xử lý được rồi thì tốt, đỡ mất công mình phải đi chùi đít thay bọn họ. Dù sao lần hành động này cũng bị thất bại rồi, hiện tại đừng để cho chúng đi vào bên trong thành thị là được."

Nếu quỷ không xuất hiện ở bên trong thành phố thì sẽ không phát sinh ra chuyện lớn.

Còn ở bên ngoài? Cứ phong tỏa nó là được rồi, giống như việc lần trước của Cảnh sát quỷ vậy.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch