Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 987: Sợi Dây Thừng 1

Chương 987: Sợi Dây Thừng 1

Tại thời điểm này, ở một chỗ trong tổng bộ.

Hiện tại là thời điểm cách lần mở cửa thứ nhất 8 phút, dựa theo kế hoạch ban đầu thì còn có hai phút nữa là đến lần mở cửa thứ hai.

Tào Duyên Hoa đứng ở bên ngoài cửa phòng không hề nói một lời, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

Có thể nói, lần mở cửa thứ hai này là lần quyết định sinh tử của đám người Lý Quân. Nếu lần này mà bọn họ còn không có đi ra từ cánh cửa kia. Như vậy gần như có thể kết luận được rằng đám người bọn họ đã đoàn diệt bên trong quỷ vực của quỷ họa. Còn lần thứ mở cửa thứ ba... Đây chỉ là một tia hi vọng cuối cùng mang tính kiểm tra cho kết luận lúc trước thôi.

Nhưng thực tế, ý nghĩa của lần mở cửa này không hề lớn.

Bởi vì bất cứ ai từng xử lý qua chuyện linh dị đều biết, một khi bị lệ quỷ để mắt đến, dù là ngự quỷ nhân, hay người bình thường, hoặc là đang bỏ chạy, hoặc bị giết, thì việc câu kéo thời gian dài khi bị quỷ tập kích là một chuyện gần như không thể xảy ra.

Sau khi dũ bỏ đi chút lo lắng trong lòng, Tào Duyên Hoa trầm giọng nói:

- Còn có một phút ba mươi giây nữa thôi, làm phiền Tần lão hãy chuẩn bị sẵn sàng, lần này cực kỳ quan trọng.

- Yên tâm đi, tôi sẽ lưu ý.

Ở bên trong phòng truyền ra giọng nói khàn khàn, quỷ dị của Tần lão.

- Cảm ơn.

Tào Duyên Hoa gật gật đầu, sau đó quay đầu nói:

- Giáo sư Vương, nếu lần này mà còn thất bại nữa, thì cậu có chuẩn bị dùng phương pháp nào để rút lui nữa không? Hiện tại đã như vậy rồi, tôi mong cậu không cần phải giấu diếm nữa.

Vương Tiểu Minh không hề nói gì, khuôn mặt hắn ta vẫn cực kỳ bình tĩnh, thậm chí cón có vẻ hơi chất phác.

Tào Duyên Hoa nghẹn lời, hắn ta hiểu rất rõ tên Vương Tiểu Minh này.

Mỗi khi tên gia hỏa này bố trí kế hoạch, đều ẩn giấu rất nhiều bí mật và tâm tư không muốn cho người khác biết. Nếu là trước kia thì hắn ta sẽ làm như không biết, cũng không có hỏi han gì thêm. Dù sao chỉ cần xử lý được chuyện linh dị, thì một số động tác nhỏ kia chẳng nhằm nhò gì hết. Thế nhưng lần này lại liên quan đến sinh tử của một đám ngự quỷ nhân đỉnh phòng. Một khi xử lý không tốt là sẽ mang đến ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ.

Phải qua gần nửa phút sau, Vương Tiểu Minh mới nở một nụ cười, rồi bất chợt nói:

- Theo ngài thì tôi có nên tin tưởng hay không nên tin tưởng những thông tin do quỷ tiết lộ đây?

- Lời này của cậu là có ý gì?

Nghe được kiểu nói chuyện đó của Vương Tiểu Minh, Tào Duyên Hoa lập tức có thể khẳng định, tên gia hỏa này chắc chắn có kế hoạch gì đó.

Vương Tiểu Minh nói:

- Không có gì hết, chỉ là mới phát hiện ra một chuyện khá thú vị, tôi cảm thấy bản thân nên thử một chút thì hơn. Còn kế hoạch rút lui, thật ra tôi cũng có một số biên pháp dự phòng. Tôi không thể nào đặt cược hết toàn bộ mọi thứ vào một cánh cửa không xác định như này được, bởi vì đó là một hành động vô trách nhiệm đối với tất cả mọi người.

- Trong kế hoạch của tôi đương nhiên sẽ có một số biện pháp an toàn.

- Hả?

Tào Duyên Hoa trợn tròn hai mắt nhìn Vương Tiểu Minh, trong lòng hắn ta có chút xúc động muốn chửi tục.

Không trách được cái tên này lại có thể bình tĩnh được như thế từ đầu đến cuối. Không hề lo lắng chút nào, thì ra tên này đã có chuẩn bị sẵn từ trước rồi.

Tào Duyên Hoa không nổi giận, chỉ nghiến răng nghiến lợi nói:

- Sao đến hiện tại cậu mới nói ra?

- Bởi vì có tồn tại một loại khả năng đáng giá cho tôi mạo hiểm để thử. Hiện tại tôi quyết định nói nó ra là vì thời gian của lần mở cửa thứ hai sắp đến rồi.

Vương Tiểu Minh nhìn nhìn đồng hồ.

- Chỉ còn ba mươi giây nữa thôi....

- Chỉ khi lần mở cửa thứ hai bị thất bại thì tôi mới để cho A Hồng mang đám người bọn họ rời đi.

A Hồng?

Tào Duyên Hoa lập tức nhớ ra, lần hành động này, bên trong đội của Lý Quân có trà trộn vào một vị ngự quỷ nhân nữ không đáng chú ý.

- Cô gái kia chính là biện pháp dự phòng của cậu.

Vương Tiểu Minh nói:

- Không phải vậy thì anh cho rằng vì sao tôi lại phải đề cử một người không có bất cứ tác dụng nào vào bên trong tổ hành động chứ? Thế nhưng A Hồng chỉ là một trong những biện pháp bảo hộ mà thôi. Tôi cũng có cân nhắc qua trường hợp cô ấy bị tất bại, cho nên...

- Cho nên cậu còn có thêm biện pháp bảo vệ khác? Là ai? Liễu Tam? Hay Tô Phàm? Hoặc là Lý Quân? Không, không thể nào là Lý Quân được. Tôi hiểu rất rõ tính cách của Lý Quân, cậu ta là người luôn đặt đại cục lên đầu tiên. Nên cậu ta sẽ không giúp cậu làm những chuyện nguy hiểm như vậy đâu.

Tào Duyên Hoa tỏ ra giật mình, hắn ta không thể ngờ được, tên gia hỏa này lại chuẩn bị nhiều thủ đoạn như vậy.

Thì ra từ đầu đến giờ hắn ta chỉ đang lo bò trắng răng.

Ánh mắt Vương Tiểu Minh dời vào khung cảnh bên trong phòng.

- Những cái đó không quan trọng, điều quan trọng nhất là sau khi mở cánh cửa kia lần thứ hai bọn họ có thể rút lui an toàn. Chỉ cần từng đó là được.

Xuyên qua lớp kính màu vàng, có thể nhìn thấy chiếc cửa cũ kỹ sơn màu đỏ đậm kia đang chấn động không ngừng.

Giống như phía bên kia đang có một thứ quỷ dị nào đó không ai biết đang chuẩn bị đi ra vậy.

- Còn có 10 giây nữa.

- Chết tiệt.

Mặc dù Tào Duyên Hoa rất muốn phê bình Vương Tiểu Minh một trận, nhưng hiện tại đang là thời khắc mấu chốt, cho nên hắn ta không muốn nói nhiều nữa, dù sao lần mở cửa thứ hai cũng sắp đến rồi.

Hi vọng mọi chuyện có thể diễn ra được như những gì Vương Tiểu Minh nói, thật sự cứu đám người Lý Quân ra.

Chỉ cần ổn định được đại cục, thì hắn ta sẽ không tính toán một chút chuyện nhỏ kia.

Lúc này, ở bên trong căn phòng, Tần lão cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Ánh mắt đục ngầu của lão khẽ chuyển động, sau đó chống nạng và đi đến trước cánh cửa cũ kỹ kia.

Đối với lão mà nói, mặc dù cánh cửa này rất quỷ dị, nhưng nó không có khả năng giết chết lão được.

Cho nên lão chính là người cực kỳ thích hợp cho việc mở cửa, không ai phù hợp hơn lão được.

Mà ngay lúc này.

Ở bên trong thôn Hoàng Cương quỷ dị kia.

Chỗ này là ở bên trong một căn nhà cuối cùng của thôn, những căn nhà khác đều đã xuất hiện dấu vết cho thấy chúng bị quỷ họa ăn mòn hết rồi. Vô số điều quỷ dị đang không ngừng xuất hiện. Trên mặt đất rơi đây những bức họa được lồng kính, ẩn giấu bên trong những chỗ u ám, đồng thời trên trời đang không ngừng rơi xuống những mảnh tro giấy màu xám.

Tất cả những dấu hiệu đó như báo cho bọn họ biết quỷ đang để mắt đến chỗ này rồi.

Cho nên, chỉ cần một lúc nữa thôi, chỗ này sẽ không còn tồn tại nữa.

Mà thứ có thể sống sót qua khỏi lần tập kích này của quỷ họa, chỉ có thể là quỷ, chứ không thể nào là người được.

Căn nhà cuối cùng còn tồn tại này là một căn nhà được xây từ những năm 80, lợp ngói. Bởi vì căn phòng khá cũ kỹ, cho nên hành lang của nó u ám và quỷ dị hơn so với những hành lang khác. Những cửa sổ của căn nhà tĩnh mịch kia chỉ mở có một nửa, khiến cho nó quỷ dị hơn. Chỉ mới đứng ở phía trước cổng chính thôi mà bọn họ đã cảm thấy rùng mình.

Ngoài ra, khi mới bắt đầu vào thôn, bọn họ đã biết được ở bên trong căn nhà cũ kỹ kia có quỷ.

Ở giữa hành lang của căn nhà, có một sợi dây thừng cũ kỹ treo lơ lửng trên xà nhà, đồng thời ở phía dưới quấn lấy cổ của một cỗ thi thể.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch