WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 988: Sợi Dây Thừng 2

Chương 988: Sợi Dây Thừng 2

Trong không khí tràn ngập một mùi thi thối, giống như cỗ thi thể đang treo kia đã chết từ cả tuần nay rồi. Thậm chí có thể còn lâu hơn nữa. Loại mùi hôi thối này giống như kiểu được tỏa ra từ bên trong cỗ thi thể vậy. Điều khiến cho người ta kiêng kỵ ở đây chính là, xung quanh không hề có một chút gió nào, vậy mà cỗ thi thể đang treo kia lại tự động lung lay.

Khi thì đong đưa, khi thì xoay tròn.

Trên mặt của Lý Quân đã bị cháy đen, lúc này hai con mắt quái dị màu xanh lục đang nhìn chằm chằm vào cỗ thi thể. Trông bộ dạng lúc này của Lý Quân chẳng khác gì một cỗ thi thể leo ra từ mộ vậy, cực kỳ khủng bố cùng dọa người.

- Cẩn thận một chút, căn nhà này rất đặc thù. Toàn bộ căn nhà bên trong thôn Hoàng Cương đều chịu ảnh hưởng, nhưng chỉ có căn phòng này là không chịu bất cứ biến hóa nào cho đến hiện tại cả. Chắc chắn phải có nguyên nhân đặc biệt nào đó. Hiện tại sắp sửa đến lúc mở cửa lần thứ hai rồi, tôi không muốn vào thời điểm mấu chốt này lại bị thiếu hụt một ai đó. Mọi người đều là ngự quỷ nhân đỉnh phong, cho nên bất kể là ai chết thì đối với tổng bộ mà nói, đây là một tổn thất cực kỳ to lớn. Mọi người hãy kiên trì thêm một chút, cùng nhau sống sót và rời khỏi đây.

Lý Quân vừa nhắc nhở những người, vừa dẫn đầu đi vào bên trong.

Lúc này hắn ta đã không còn lo lắng tình trạng của cơ thể nữa.

Nếu không thể thông qua căn nhà cũ kỳ này để ra ngoài, thì bọn họ chắc chắn sẽ phải chết ở chỗ này.

Đám người Tô Phàm, Liễu Tam, A Hồng ở sau lưng đều trầm mặc không nói.

Rất nhanh.

Đám người đi qua cánh cửa gần như bị mục nát kia và đặt chân vào bên trong căn phòng.

Chỉ vừa mới đặt chân vào bên trong, đám người đã ngay lập tức cảm nhận được một cỗ hàn ý truyền đến từ dưới lòng bàn chân. Tiếp đó cỗ hàn ý kia lan ra toàn bộ cơ thể, khiến cho bọn họ phải rùng mình một cái vì không nhịn nổi.

Mặt sàn ở bên trong căn phòng cũng không phải làm bằng xi măng, mà được làm bằng đất, một loại đất màu đen. Loại đất này chính là thứ khiến cho đám người cảm nhận được cỗ lạnh lẽo kia. Ở chỗ này càng lâu, người ta càng cảm thấy không thoải mái. Kiểu nhà như này đã không còn tồn tại từ lâu rồi, không nghĩ là ở trong này lại còn có một căn.

Nhưng lúc này đám người cũng không thèm quan tâm đến căn nhà này là căn nhà như thế nào nữa, thứ bọn họ cần quan tâm chính là những thứ có ở bên trong đây.

Quan trọng nhất là cỗ thi thể đang treo ở giữa căn phòng kia.

Thi thể hơi đong đưa, lúc này bọn họ đã có thể nhìn rõ cỗ thi thể này ở bên trong bóng tối.

Nhưng thứ bọn họ nhìn thấy được chỉ là một đôi chân lơ lững giữa không trung kia.

Một đôi chân cứng ngắc, trắng bệch, bên trên mọc đầy thi ban, có nhiều chỗ da đã bị hư thối, có màu đen sì sì.

- Trước tiên chỉ cần chú ý đến thứ này là được, không cần quan tâm đến nó làm gì cả. Dù sao nó cũng không có bất cứ điều dị thường nào. Thời gian ước định sắp đến rồi, nên việc cấp bách hiện tại của chúng ta chính là tìm một cánh cửa...

Ở trong hốc mắt trên khuôn mặt cháy đen của Lý Quân xuất hiện từng đốm lửa nhỏ màu xanh lục, lúc này bóng tối ở xung quanh đã không thể nào ngăn cản ánh mắt của hắn ta nữa.

Hắn ta nhanh chóng nhìn ra bốn phía với ý đồ tìm lấy một cánh cửa.

Bất kể là cánh cửa nào đều được.

Tìm được!

Lý Quân lập tức tỏ ra vui vẻ, hắn ta nhìn thấy ở bên phải phòng khách có một cánh cửa gỗ dính đầy bụi bặm. Phần dưới của cánh cửa đã mọc đầy rêu xanh rồi, dường như căn nhà này đã bị bỏ hoang từ rất lâu.

Nhưng không sao hết, chỉ cần cánh cửa này không bị hỏng hóc gì là được.

Lý Quân lập tức nói/;

- Chỉ còn cách thời gian mở cửa có một phút nữa thôi. Chỉ cần một phút này không xảy ra chuyện gì thì chúng ta có thể bình yên vô sự rời đi....

Thế nhưng còn chưa nói xong, con ngươi của hắn ta đột nhiên co rụt lại.

Lúc này hắn ta đột nhiên nhìn thấy bên trong đội ngũ, Liễu Tam đột nhiên tiếp cận cỗ thi thể đang treo lơ lửng kia, sau đó trèo lên trên.

Bời vì động tác leo trèo của Liễu Tam cho nên cỗ thi thể kia đột nhiên lung lay một cách kịch liệt.

Xà nhà cũ kỹ cũng vì thế mà phát ra từng tiếng kẽo kẹt.

Ở trong không khí, mùi thi thối càng ngày càng nồng.

Lý Quân vừa giận vừa sợ.

- Chết tiệt, Liễu Tam cậu đang làm cái quái quỷ gì vậy? Cậu muốn hại chết toàn bộ chúng tôi hay sao vậy? Tô Phàm, A Hồng, mấy người nhanh cản cậu ta lại.

Liễu Tam lập tức nói:

- Lý Quân, xin lỗi, anh có nhiệm vụ của anh, tôi cũng có nhiệm vụ của tôi. Tìm kiếm trong thôn Hoàng Cương lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm ra hắn ta rồi. Tôi cứ nghĩ là giáo sư Vương chỉ suy đoán mà thôi, không nghĩ nó lại tồn tại thật sự. Mặc dù hành động này của tôi khả năng cao sẽ khiến cho chúng ta gặp phải nguy hiểm. Nhưng tôi tin chắc chúng ta có thể chịu đựng được trong vòng một phút.

A Hồng ở bên cạnh trầm mặc, không hề nói chuyện, chỉ lẳng lặng lấy ra một cây quỷ nến màu đỏ đậm.

Lý Quân ngẩn người khi thấy vậy.

Theo như hành động của hai người, thì hiển nhiên là trước đó bọn họ đã phải bàn bạc với nhau rồi, nếu không thì sao có thể ăn ý như vậy được.

Trong lời cói của Liễu Tam có nhắc đến giáo sư Vương, mà cây quỷ nến màu đỏ đậm ở trong tay của A Hồng cũng không được đăng ký trong danh sách vật tư của lần hành động này.

Là một người bảo tiêu của Vương Tiểu Minh, dù có ngốc đến mấy thì Lý Quân cũng sẽ hiểu được.

Chỉ sợ lần này hai người bọn họ còn nhận được nhiệm vụ khác từ Vương Tiểu Minh.

Chỉ cần xuất hiện thời cơ, bọn họ sẽ nhanh chóng chấp hành.

Lý Quân nhịn không được phải quát to.

- Đúng ra hai người hẳn phải nói cho tôi biết sớm mới phải chứ.

Nhưng hiện tại không còn thời gian để đi truy cứu mấy chuyện này nữa.

- Ầm!

Không biết là do bị mất đi cái gì đó áp chế, hay là do Liễu Tam mở ra, mà sợi dây thừng buộc trên xà nhà đột nhiên buông lỏng. Theo đó cả sợi dây thừng và cỗ thi thể lập tức rơi xuống mặt đất.

Quỷ dây thừng rơi loạn trê mặt đất, vốn là một vật quỷ dị, nhưng lúc này nó đang cực kỳ bình thường. Chỉ là một đầu của dây thừng vẫn quấn lấy cỗ thi thể kia.

Mà lúc này cỗ thi thể kia đột nhiên xuất hiện một ít dấu hiệu cho thấy nó đang hoạt động, giống như nó sống lại vậy.

Không biết từ lúc nào A Hồng đã thắp quỷ nến lên.

Ánh nến quái dị thiêu đột cực kỳ kịch liệt, chỉ cần loại dấu hiệu này thôi là đám người đã biết được xung quanh đang có quỷ.

Ánh nến màu lục chiếu rọi lấy khuôn mặt của A Hồng, khiến cho một nửa khuôn mặt của cô ta càng trở nên lạ lẫm... Đâu chỉ có lạ lẫm không đâu, nưar khuôn mặt kia căn bản không phải là khuôn mặt của phụ nữ. Mà chính là một khuôn mặt của một người đàn ông lạ lẫm nào đó, trắng bệch, chết lặng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.