Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Kiếm Vương Triều

Chương 14: Mưa gió mịt mùng, người như quỷ (1)

Chương 14: Mưa gió mịt mùng, người như quỷ (1)





Bên trong Ngư Thị có vô số vụ mua bán không công khai, cũng có vô số người không thể công khai và vô số thanh âm ầm ĩ.

Quay về khoảng thời gian nửa nén hương trước khi Đinh Ninh lái con thuyền nhỏ rời bến tàu âm u, vào thời điểm hắn chui vào dưới khu Ngư Thị nổi được đỡ bởi vô số cọc gỗ thì cái tên thanh niên mày rậm ngoại bang đầy nghi vấn mà lúc trước đã gặp bên ngoài Ngư Thị và một người được hắn gọi là công tử đã đi vào một hiệu cầm đồ ở sát bờ sông.

Tay họ không cầm theo một thứ đồ gì. Họ được một lão giả lưng còng cầm hắc trúc trượng dẫn đi. Hai người đi qua hậu viện của hiệu cầm đồ, xuyên qua một con ngõ hẹp rồi vào một cái cửa lớn.

Con ngõ ngõ hẹp và âm u ẩm ướt nhưng rất yên tĩnh, khi qua cánh cửa lớn kia, trời đất như hoàn toàn khác.

Đó là một phòng không được gọi là lớn. Bên trong có mười chiếc bàn vuông. Mỗi một cái bàn có đến mười mấy người ken đặc bao quanh. Những chỗ trống ở bốn góc xung quanh đều đốt trầm hương, cộng với nhiều người bàn tán xôn xao làm cảm tưởng như có chướng khí mù mịt.

Nhìn rõ cảnh tượng trong gian phòng này, đồng tử người thanh niên mày rậm không tự chủ được mà co rụt lại.

Đây thực sự không phải vì địch ý ẩn hàm trong con mắt những người khác hay cái khí tức mà chỉ Tu hành giả có được mà vì lúc này, trên mặt bàn giữa gian phòng có để một thứ đồ.

Đó là một khối ngọc thạch hình người nhỏ như ngón cái, sắc vàng như nến.

Trong mắt người bình thường thì cái này chỉ là một loại hoàng ngọc hàm lượng tinh khiết kém, nhưng mà gần như tất cả những Tu hành giả đều biết đó là Hoàng Nha Đan do Nam Dương Đan Tông củaVương triều Đại Hàn năm xưa luyện chế.

Về dược tính, Hoàng Nha Đan ôn nhuận, rất có lợi đối với chân khí. Nó là một trong những linh đan có thể hỗ trợ tốt nhất cho chân khí đối với kẻ tu hành có tu vi Chân Nguyên Cảnh mà trời sinh đã bị khiếm khuyết, khiến họ không thể nào tiến thêm một bước.

Lúc Nam Dương Đan Tông thịnh vượng, một năm có thể luyện chế mấy trăm viên Hoàng Nha Đan. Lúc này Nam Dương Đan Tông đã không còn, tự nhiên Hoàng Nha Đan càng thêm hiếm có.

Loại đan dược này không phải là loại hàng cấm không được phép giao dịch tại Vương triều Đại Tần. Những thanh âm ầm ĩ tràn ngập căn phòng này đều là tiếng hô báo giá.

Hóa ra đây là một phòng đấu giá phi pháp.

Người thanh niên mày rậm vốn biết là ở Ngư Thị có thể có những tràng cảnh mà bên ngoài khó có thể tưởng tượng, có nhiều đồ vật giao dịch cực kỳ trọng yếu với Tu hành giả nhưng vừa mới vào cửa đã nhìn thấy loại vật như Hoàng Nha Đan này thì bỗng dâng lên cảm giác rung động khó hiểu như trẻ nhỏ nông thôn mới vào thành. Trong lòng y thầm than, Ngư Thị Trường Lăng quả nhiên danh bất hư truyền.

Y dừng bước trước một người trẻ tuổi trang phục thanh tú. Y đột ngột dừng ở giữa phòng mà lão nhân còng cầm hắc trúc trượng dẫn đường cũng không thúc giục, chỉ lặng im chờ đợi.

Lúc này, tình hình tranh đoạt Hoàng Nha Đan đã đến đoạn điên cuồng, mấy năm trước giá trị đã đạt tới hai ngàn lượng bạc trắng một viên Hoàng Nha Đan, lúc này đã là ngàn lượng vàng mà các phương đều đang tranh đoạt.

Thêm mấy tiếng hô, trường tranh đoạt cuối cùng chỉ còn lại một gã Kiếm sư thanh niên vận áo xám và một người đàn ông trung niên che mặt bằng lụa đen.

Gã Kiếm sư thanh niên đỏ bừng cả mặt, những giọt mồ hôi trên trán nhỏ xuống tong tong mà người đàn ông che mặt bằng lụa đen lại ngồi ngay ngắn bất động, trông cực kỳ bình tĩnh tỉnh táo, mỗi một lần hô đều theo một quy tắc vừa hơn giá gã Kiếm sư thanh niên đúng trăm lượng bạc.

Thoáng cái đã vượt một ngàn ba trăm lượng vàng.

Khuôn mặt đỏ bừng của gã Kiếm sư thanh niên đã chuyển sang màu trắng. Viên Hoàng Nha Đan này cực kỳ quan trọng với gã, nếu không có viên Hoàng Nha Đan thì sợ rằng với bệnh căn trong cơ thể vốn có, cả đời này sẽ không có cơ hội đột phá từ đệ Nhị cảnh lên đệ Tam cảnh.

Vì thế gã ngoái sang nhìn với ánh mắt thỉnh cầu, thậm chí là cầu khẩn người đàn ông trung niên mặt che bằng lụa đen kia.

Người đàn ông trung niên thấy ánh mắt của gã nhưng chỉ lạnh băng phát ra một tiếng cười khẽ khinh thường.

Gã Kiếm sư thanh niên cuối cùng cảm thấy không nhịn được nữa, bỗng nhiên bật dậy, lạnh lùng hô: “Hai ngàn lượng vàng!”

Cả phòng đều tĩnh lặng.

Tất cả mọi người đều nhìn gã.

Mặc dù gã Kiếm sư thanh niên là đệ tử thị tộc nào đó tài lực kinh người nhưng đối với thị tộc nào đi chăng nữa, dùng hai ngàn lượng vàng để mua một viên Hoàng Nha Đan vẫn là quá mức xa xỉ.

Nếu không có người đàn ông trung nhiên tranh đoạt thì chắc viên Hoàng Nha Đan chỉ cần bỏ ra vào khoảng ngàn lượng vàng là tới tay rồi.

Nghe thấy gã Kiếm sư thanh niên hô giá hai ngàn lượng vàng, người đàn ông trung niên che mặt bằng lụa đen rõ ràng khựng lại một chút nhưng y vẫn ngồi trầm ổn như cũ, thanh âm lạnh lẽo bảo:

“Huynh đài có khí phách, mỗ gia thua, chỉ là huynh đài thật sự bỏ ra được hai ngàn lượng vàng sao?”

Gã Kiếm sư thanh niên như rơi vào hầm băng, khuôn mặt đỏ bừng trở nên trắng bệch.

Mọi người xôn xao.

Chỉ nhìn thần sắc gã kia, tất cả mọi người trong phòng đều biết rõ gã căn bản không phải là loại đệ tử thị tộc cự phú, hô giá lên hai ngàn lượng vàng chỉ là vì xúc động nhất thời không kiềm được mà mất đi khống chế tâm tính thôi.

Sau những tiếng cười nhạo là băng lãnh.

Tôm có cách đi của tôm, cua có lối đi của cua, cái gì cũng có phép tắc cả, quy tắc ngầm của Ngư Thị lại càng thêm nghiệt ngã.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch