WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Kiếm Vương Triều

Chương 322: Cuối cùng sẽ không để ta đi tìm chết (1)

Chương 322: Cuối cùng sẽ không để ta đi tìm chết (1)





Tạ Tường Thắng, ngươi làm gì vậy?

Thẩm Dịch ngẩn ngơ, liền lập tức hô lên một tiếng khó tin.

Nếu nột quầng máu lớn đến vậy có thể xuất hiện xuất hiện bên trên làn nước suối đục ngầu, bao quanh người hắn thì chỉ có một khả năng có thể xảy ra, đó là động mạch chính ở chân đã bị cắt đứt. Mà việc cắt đứt đi động mạch chính ở chân mình đối với bất kỳ tu hành giả nào cũng chẳng khác gì tự sát.

Phần lớn máu tươi trong cơ thể chảy ra tất nhiên là vô cùng khó chịu, Thẩm Dịch hiển nhiên lại càng cho rằng Tạ Trường Thắng đang tự sát.

Nhưng khi Thẩm Dịch hô lên kinh ngạc, nét vui vẻ kỳ dị trên mặt của Tạ Trường Thắng lại càng đậm hơn.

Thanh kiếm trong tay hắn lại nâng lên lần nữa và lại tự chém lên đùi mình, mang theo một loại lệ khí độc ác và tàn nhẫn.

“Tạ Trường Thắng!”

Sắc mặt của Thẩm Dịch trở nên trắng bệch hết sức, mặc dù Liệt Huỳnh Hoằng không hề ngăn cản nhưng hắn vẫn khó có thể nhanh chóng giúp đỡ Tạ Trường Thắng cầm máu, mà không thể cầm máu cũng đồng nghĩa với việc Tạ Trường Thắng sẽ nhanh chóng tử vong. Hắn hoàn toàn không hiểu nổi vì sao Tạ Trường Thắng lại làm như vậy.

Hắn hoàn toàn không hiểu nổi ý nghĩa trong việc làm của Tạ Trường Thắng, nhưng lúc này Liệt Huỳnh Hoằng đã có thể hiểu ra .

Hắn cảm nhận được mặt đất dưới chân đang sinh ra một loại chấn động vô cùng nhỏ.

Trong cảm nhận của hắn, không khí từ những bụi gai đỏ thẫm phía đằng xa kia đang bắt đầu xao động bất an, từng bụi gai đỏ thẫm đang bị một lực lượng cuồng bạo xé rách và nghiền nát.

Hắn nhìn Tạ Trường Thắng, hàng lông mày đã biểu lộ ra một loại tâm tình khó tả, liền không nhịn được mà hỏi: “ Chẳng qua chỉ là một cuộc tỷ thí thôi, đáng giá sao?”

“Ra hay vào đều dựa vào nghĩa khí.”

Gương mặt của Tạ Trường Thắng ướt đẫm, đó không phải là do nước suối bắn vào mà là vì hắn đã quá suy yếu nên mồ hội tự nhiên cũng toát ra, nhưng hắn vẫn trơ tráo mà nhìn Liệt Huỳnh Hoằng, cười lạnh nói: "Huống chi có công tích nước, có ngày suối tuôn." (*)

(*) Câu này ý nghĩa giống với Ăn quả nhớ kẻ trồng cây, nhưng ta không dịch thành như thế vì còn có câu sau.

Có công tích nước có ngày suối tuôn, nhưng con suối tuôn ra đó thường thường lại là suối máu.

Liệt Huỳnh Hoằng nhìn xuống con suối, thấy vũng máu đang lan ra trước người Tạ Trường Thắng thì liền trở nên hoàn toàn trầm mặc, hắn hiểu được ý tứ hai câu trên của Tạ Trường Thắng. Tạ Trường Thắng là bằng hữu của Đinh Ninh, hơn nữa Đinh Ninh lại từng có đại ân với Tạ gia.

Nhưng đúng lúc đó, một điều hắn chưa từng nghĩ đến lại xảy ra: Tạ Trường Thắng cũng nhìn lại hắn, dùng giọng nó đã trở nên vo cùng yếu ớt của mình để nói một câu đùa cợt: "Hơn nữa ta là Tạ Trường Thắng, là kẻ thường xuyên thắng cược. Nơi đây là ở trong Mân Sơn Kiếm Tông chứ không phải bên ngoài, ta cá là Mân Sơn Kiếm Tông cũng không đến mức có thể thật sự trơ mắt ra nhìn ta chết.

Liệt Huỳnh Hoằng đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn ánh lệ quang đang lấp lóe trong mắt Tạ Trường Thắng.

Nhưng Tạ Trường Thắng lại không để ý đến thần sắc trong mắt gã nữa.

Bởi vì lúc này Tạ Trường Thắng đã hôn mê hoàn toàn, cả người đổ về phía sau như một cây gỗ nặng. Một tiếng "Phịch" vang lên, sóng nước màu đỏ tươi bắn lên tung tóe.

Phía trên sườn núi, Tịnh Lưu Ly đang nhíu mày quan sát làn sóng nước đỏ tươi bắn lên, vẻ mặt liền trở nên lạnh lẽo, nhưng không phải là do câu đùa cợt kia của Tạ Trường Thắng.

Đàm Thai Quan Kiếm ngưng mắt nhìn những động tĩnh ở phía đằng xa. Nhìn bóng Tạ Trường Thắng ngã xuống, trong mắt hắn, tên thiếu niên Quan Trung ngu ngốc như đầu gỗ kia lại giống như đang kiêu ngạo đứng lên.

"Tên thiếu niên Quan Trung này quả là cũng có điểm rất được."

Hắn nói với Tịnh Lưu Ly như vậy.

Sau đó hắn đi về phía trước, trực tiếp bước lên khoảng không ở dưới chân mình.

Cả người của hắn vốn đều phát ra Kiếm ý, mà lúc này khi khẽ động, toàn thân hắn lại phát ra Kiếm quang.

Thân thể hắn liền hóa thành một đạo Kiếm quang chói mắt dị thường, phi xuống rất nhanh từ trên không.

Tuy rằng tu vi của Tạ Trường Thắng thấp kém nhưng dù sao hắn cũng là con trai của đệ nhất cự phú vùng Quan Trung, là người thừa kế sản nghiệp khổng lộ của Tạ gia trong tương lai. Vừa nãy hắn hành động quyết tuyệt như vậy hiển nhiên khiến cho rất nhiều sư trưởng của các chốn tu hành đang đứng xem cuộc thi trên triền núi đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Chỉ là bọn họ gần như không kịp khiếp sợ.

Bởi vì Tạ Trường Thắng vừa mới ngã xuống, sóng nước đỏ tươi đang bắn lên còn chưa rơi trở xuống con suối thì hai chân của Đàm Thai Quan Kiếm đã chạm đến mặt nước.

Kiếm ý cùng Nguyên khí vô cùng cường đại ma sát với không khí khiến cho quanh chân hắn như đang bốc lửa, ánh lửa màu u lam (*) bùng cháykhiến cho mặt nước sôi trào, giống như muốn đun sôi kẻ vừa ngã xuống là Tạ Trường Thắng vậy.

(*) U lam: Màu lam trầm ý mấy lão.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, rất nhiều người đã không thể thấy rõ có một vét kiếm thật sâu bỗng đột nhiên xuất hiện, tách đôi làn nước đỏ tươi trong con suối, mà bóng dáng của Đàm Thai Quan Kiếm và Tạ Trường Thắng đều đã biến mất khỏi tầm mắt của Thẩm Dịch và Liệt Huỳnh Hoằng.

Trong nháy mắt sau, thân ảnh của Đàm Thai Quan Kiếm đang ôm Tạ Trường Thường liền hiện ra trước một tòa cung điện màu xanh.

Tòa cung điện màu xanh này cách con suối nơi Tạ Trường Thắng ngã xuống một khoảng xa đến kinh người, vậy mà Đàm Thai Quan Kiếm như tới được đây ngay lập tức.

Ánh lửa màu u làm bập bùng bay lượn dưới chân hắn, toàn thân hắn phát ra Kiếm Ý mạnh mẽ tách đôi toàn bộ đám khí lưu hỗn loạn ra, khiến cho không gian quanh người cũng như ngưng lại vì cô đặc.

Trên sườn núi, rất nhiều tu hành giả đang quan sát kiếm hội liền biến sắc hoàn toàn.

Bọn họ căn bản không thể tưởng tượng nổi trên đời lại có người nhanh như vậy.

Đàm Thai Quan Kiếm có thể cảm nhận sự kinh hãi, thậm chí là khiếp sợ của những tu hành giả ở trên kia, nhưng sắc mặt của hắn vẫn cực kỳ lạnh lùng và bình tĩnh, trong đôi mắt không hề có chút đắc ý nào.

Hắn chính là người có thân pháp nhanh nhất trong Mân Sơn Kiếm Tông, đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng nhất khiến cho hắn luôn đi cùng Tịnh Lưu Ly trong suốt cuộc hành trình.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.