Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Kiếm Vương Triều

Chương 468: Giết con mèo kia (1)

Chương 468: Giết con mèo kia (1)





Hầu hết những thanh niên tài tuấn ở Trường Lăng đều không dám dùng loại tư thái từ trên nhìn xuống như thế này để nhìn nàng, càng không cần phải nói cái chén kia là băng ẩm.

Vì vậy, người thiếu niên này chỉ có thể là Đinh Ninh.

Dung cung nữ hơi nheo mắt lại, chỉ nhìn trong mấy hơi thở sau đó liền đi xuống xe.

Nàng là một tu hành giả cường đại, đoàn ngựa thồ hỗn loạn xung quanh xe cũng không thể nào có khả năng ngăn cản nàng đi về phía trước.

Nàng giống như là nhàn nhã dạo chơi, nhưng mà lại giống như một làn gió mát di chuyển qua, người không dính một hạt bụi, rất dễ dàng từ trong đoàn ngựa thồ hỗn loạn mà đi ra, hướng về phía Hỉ Sáo Lâu.

Có lẽ là cố ý hiển lộ tu vi, bên ngoài thân thể của nàng thậm chí còn xuất hiện một đoàn ánh sáng óng ánh, không chỉ có mùi hôi thối dơ bẩn, ngay cả hơi nóng cũng bị ngăn cách ở bên ngoài.

Không có người ngăn cản, nàng đi lên lầu, đi thẳng đến phía sau Đinh Ninh.

Chỗ cao có gió, hơn nữa sau khi nàng ly khai, cái đoàn ngựa thồ kia cũng chậm rãi tản đi, cho nên ở đây không còn chút mùi hôi nào.

Đinh Ninh nhất thời cũng không có quay người lại, ánh mắt của nàng trước tiên rơi vào trên lưng Đinh Ninh, tiếp theo đó rơi vào trên chén băng ẩm mà Đinh Ninh đang cầm trên tay.

Khóe miệng của nàng nổi lên một chút cười lạnh mỉa mai, âm thanh chậm rãi nói:

- Quả nhiên là một chén canh đậu xanh ướp lạnh.

Đinh Ninh không có nhìn nàng, chậm rãi uống cạn chén canh đậu trong tay, sau đó buông thỏng cho cái chén trên tay rơi xuống lầu, phát ra một tiếng vỡ vụn thanh thúy.

Lúc cung nữ họ Dung hơi nhíu lông mày lại, hắn xoay người lại, nhìn người cung nữ này nói:

- Dù là Hỉ Sáo Lâu làm thì mùi vị cũng chẳng có gì đặc biệt.

Trên mặt người cung nữ này cũng không có gì là tức giận, ánh mắt cũng bình tĩnh nhìn Đinh Ninh nói:

- Nếu chỉ là muốn hả giận thì cũng không cần phải phí công như vậy, nếu chỉ là muốn ta tạ lỗi, ta có thể vĩnh viễn không bao giờ uống loại canh đậu xanh ướp lạnh này.

- Người cũng đã chết rồi thì xin lỗi còn có tác dụng gì?

Đinh Ninh nhìn nàng lắc đầu, thản nhiên nói:

- Ta không giống với Trương Nghi sư huynh, ta tương đối thực tế. Cái gọi là phong quang đều phải để cho người ta thấy được mới chính thức gọi là phong quang, chung quy lại cũng chỉ là muốn cho lão nhân kia vui vẻ. Hiện tại chôn cất có lớn lao phong quang thì cũng có ý nghĩa gì?

- Lão đầu cả đời dễ dàng nhượng bộ, dễ dàng tha thứ, tâm nguyện cuối cùng cũng chỉ là được xem hết kiếm hội. Nhưng mà chút thời gian cuối cùng này của hắn cũng bị ngươi tàn nhẫn cướp đoạt….ngươi chỉ là một tên cung nữ a.

Đinh Ninh cười cười, nhìn cung nữ họ Dung này chân thật mà nói:

- Ngươi cảm thấy rằng ta chỉ muốn hả giận thôi sao?

Dung cung nữ ánh mắt lạnh lùng “ngươi chỉ là một tên cung nữ”, câu nói đó tại Mân Sơn Kiếm Hội nàng đã nghe Đinh Ninh nói qua, nhưng mà lần này nghe Đinh Ninh nói lại, trong lòng nàng lại mang một cảm thụ khác.

- Ngươi muốn bức ta và ngươi quyết đấu, sau đó giết chết ta?

Nàng trầm mặc một lát, sau đó ngẩng đầu bình tĩnh mà lạnh lùng nhìn Đinh Ninh nói:

- Ta sẽ không đáp ứng yêu cầu quyết đấu của ngươi!

- Cũng không phải là ta cảm thấy ngươi có đủ thực lực giết được ta, mà là ta sẽ không vi phạm ý chỉ của hoàng hậu nương nương.

Dung cung nữ chậm rãi nói tiếp:

- Bây giờ, sau Mân Sơn Kiếm Hội, ngươi đã chứng minh được mình đủ tư cách cùng An Bão Thạch và Tịnh Lưu Ly sánh vai là thiên tài, tương lai chính là nhân tài trụ cột của Đại Tần vương triều ta, vì vậy, dù bây giờ ta có đủ năng lực giết chết ngươi nhưng ta cũng không ra tay. Chỉ cần hoàng hậu nương nương yêu thích ngươi, ta liền không tiếp nhận yêu cầu quyết đấu của ngươi.

Đinh Ninh cười nói:

- Ta nghe nói ngươi có nuôi một con mèo, màu lông của nó hơi xanh, thập phần quý hiếm, hơn nữa còn cực kỳ nhu thuận.

- Chỉ là vật ngoài thân mà thôi, nếu ngươi thích, hôm nay ta sẽ cho người đem đến Mặc Viên, mặc ngươi xử trí.

Dung cung nữ lạnh lùng cười rộ lên, lắc đầu mà nói:

- Ngươi làm những thứ này đối với ta không có tác dụng gì, ta có thể ở trong cung, dù là ở trong cung một thời gian rất dài…..Chung quy lại, những thủ đoạn này của ngươi cũng không thể nào sử dụng được trong hoàng cung, hơn nữa những đại tộc Quan Trung này cũng không thể nào giúp đỡ ngươi một cách không giới hạn được.

Đinh Ninh thu lại dáng vẻ tươi cười, nhìn nàng mà nói:

- Điểm cuối cùng ngươi làm cho người ta sinh ra chán ghét đó chính là quá mức tự đại, mặc dù là miệng nói xin lỗi nhưng mà lại không có bất kỳ một chút thành ý nào. Coi như là cho ngươi thêm một cơ hội, chắc hẳn ngươi cũng sẽ làm chuyện tương tự. Không giết ngươi thì trong lòng ta sẽ không thoải mái, đại sư huynh của ta bị các ngươi bức đi cũng không vui sướng, sư đệ Thẩm Dịch của ta cũng cũng không vui sướng

Ánh mắt cung nữ họ Dung cũng lạnh đi mấy phần, nhưng mà nàng chưa kịp nói thêm gì nữa thì trên đường phố cách đó không xa bỗng nhiên phát ra một tiếng quát mãnh liệt, tiếp theo liền vang lên tiếng vó ngựa như sấm.

Nàng vừa đảo mắt qua, một con tuấn mã đã phát cuồng, dọc theo đường phố mà chạy tới như điên. Rầm một tiếng, con tuấn mã đã phát cuồng này đâm sầm con ngựa kéo xe ở phía trước đầu xe của người cung nữ họ Dung này, hai con ngựa đụng vào nhau, cả hai con máu tươi vung ra, óc văng đầy đất.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch