WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Kiếm Vương Triều

Chương 556: Chiến tranh ngoài dự đoán (1)

Chương 556: Chiến tranh ngoài dự đoán (1)





- Lập tức xử lý sạch sẽ những thi thể này.

Đứng trên lầu ở cửa tòa biên thành, Đinh Ninh nhìn bức tường màu đen cùng màu đỏ từ từ nói.

- Xử lý như thế nào?

Nam Cung Thải Thục không nhịn được mà hét lên một tiếng đầy phẫn nộ.

Thân thể của nàng đang run rẩy.

Thực sự nàng không muốn phát tiết tâm tình lên Đinh Ninh, chẳng qua nàng không thể tưởng tượng được tại sao Đinh Ninh nhìn thấy hình ảnh này mà lại có thể bảo trì bình tĩnh như vậy.

- Sự thù hận và phẫn nộ của cô đang lấn áp sự bi thương.

Đinh Ninh quay đầu lại nhìn Nam Cung Thải Thục, khuôn mặt dần dần trở lên lạnh lẽo:

- Bây giờ là người khác tàn sát một toà thành của vương triều Đại Tần chúng ta, nhưng ít nhất vẫn để lại phụ nữ và trẻ em, nhưng quân đội Đại Tần không chỉ tàn sát một tòa thành của người khác. Đây là chiến tranh, phẫn nộ và cừu hận nhằm vào địch nhân chỉ khiến cô dễ bị kích động, từ đó tạo rất nhiều điều sai lầm, điều đó thật vô nghĩa.

- Vô nghĩa?

Sắc mặt Nam Cung Thải Thục trở lên trắng như tuyết, nàng cắn chặt môi, phát ra âm thanh từ kẽ răng:

- Ngươi bảo ta không được hận kẻ địch đã đồ sát cả tòa thành này?

Đinh Ninh im lặng một lúc rồi nói:

- Cô phải hiểu rằng, chiến tranh xảy ra không phải do những tướng lãnh xuất quân này, mà luôn là do vài người có vị trí cao trong cuộc sống kia. Nếu truy tìm nguyên nhân, thì ai dẫn đến những chuyện này?

Nam Cung Thải Thục tạm thời ngừng hít thở, đầu óc cô nhất thời không thể hiểu được hết những lời Đinh Ninh nói nhưng cô cũng không biết phản bác thế nào.

- Hận kẻ thù không thể giải quyết được vấn đề. Vừa rồi cô cũng nghe những người này nói lại, đối phương chọn phương pháp như vậy để buộc Mân Sơn Kiếm Tông không can dự vào chiến tranh của nước Ô Thị, việc này không có gì đáng trách. Quân đội vương triều Đại Tần của chúng ta tiến vào quốc thổ của người khác, việc này đã tính là cái gì?

Khóe miệng Đinh Ninh nổi lên một tia đắng chát:

- Ta chỉ biết là, bây giờ mà không xử lý những thi thể này, chỉ sợ sẽ gây ra nhiều bệnh nghiêm trọng, trong những phụ nữ và trẻ em này, rất nhiều người sẽ chết.

- Lạnh lùng đối mặt với tất cả, đây là vấn đề mà một tên tướng lãnh thành công cần phải suy nghĩ?

Nam Cung Thải Thục nở nụ cười thảm.

- Không phải như thế.

Đinh Ninh lắc đầu:

- Tất cả vẫn là vì người sống mà suy nghĩ, đây mới là vẫn đề một tên tướng lãnh cần suy tính.

Khói đen bốc lên.

Túc Vệ Quân bắt đầu đốt tất cả thi thể trong thành.

- Trận chiến này không dễ đánh.

Đinh Ninh không nhìn đống thi thể đang cháy hừng hực kia mà hắn lãnh đạm ngẩng đầu nhìn về phía Âm Sơn đã hiện ra ở đằng xa, rồi từ từ nói:

- Không phải nói những người này.

Nam Cung Thải Thục kinh ngạc quay sang nhìn hắn.

Đinh Ninh chậm rãi nói nói:

- Bất kể là quân trong thành hay quân tiếp viện từ ngoài thành, đều chết ở một vòng gần tường thành, người tu hành của Ô Thị có thể dùng sức một mình tàn sát hàng loạt dân trong thành vốn không nhiều, người có khả năng một mình giết tất cả quân giữ thành chỉ có thể là người có ngoại hiệu Thương Lang của thảo nguyên, Gia Luật Thương Lang.

- Hắn là Đại nguyên soái của nước Ô Thị.

Đinh Ninh dừng lại một chút, không tự giác nắm chặt hai nay, nói tiếp:

- Đại nguyên soái phải tự thân mạo hiểm đi đến đây, điều đó có thể nói rõ bọn hắn sẽ không chiến đấu như mọi người dự đoán. Không áp dụng chiến thuật kéo dài đến khi tuyết rơi như chúng ta vẫn suy tính.

Nam Cung Thải Thục dần dần hiểu ý hắn, khuôn mặt vừa khôi phục một chút khí huyết lại bắt đầu trắng như tuyết:

- Ý của ngươi là có thể bọn hắn sẽ áp dụng chiến thuật tập kích hoặc mạnh mẽ đánh chặn.

Đinh Ninh gật đầu.

Nam Cung Thải Thục cảm thấy lạnh cả người, nàng cố gắng nói:

- Vậy làm sao có thể nhanh chóng truyền tin tức đến Âm Sơn?

- Vô dụng thôi.

Đinh Ninh lắc đầu:

- Ngay cả Gia Luật Thương Lang còn đến đây, mặc dù chúng ta bây giờ lập tức truyền tin tức đến tiền tuyến nơi biên ải cũng đã không kịp. Huống chi những đại tướng quân ở tiền tuyến kia có thân phận gì mà dễ dàng nghe theo đề nghị của chúng ta.

- Ý của Gia Luật Thương Lang... có lẽ là muốn một cuộc đại thắng để khiến cho Đông Hồ và vương triều Đại Sở tin tưởng, cho dù phải trả bất cứ giá nào, chỉ cần cái giá này có thể khiến bọn hắn ngăn cản vương triều Đại Tần ở Âm Sơn, mà không phải khiến cho bọn hắn tồn tại giống như Nguyệt Thị.

Ai cũng không phải thần linh, không ai có khả năng đoán chính xác chuyện gì sẽ xảy ra.

Trước khi xuất phát, phán đoán của Đinh Ninh đối với Ô Thị có lẽ là sai lầm, nhưng ít ra lúc này thì hết sức chính xác.

***

Mùa thu, năm thứ 12 Nguyên Vũ của vương triều Đại Tần.

Không lâu sau khi nhánh Túc Vệ Quân của Đinh Ninh đến biên thành, nước Ô Thị dùng tốc độ đáng sợ tập trung hơn 30 vạn binh, chia làm ba đường tấn công mạnh mẽ đội quân Đại Tần đã vượt qua biên cảnh.

Từ xưa nước Ô Thị đã là dân du mục, đối với người Tần ở Quang Trung mà nói thì người Ô Thị đều là đám mọi rợ trên thảo nguyên.

Đám mọi rợ này am hiểu săn bắt và chăn nuôi ngựa, tinh thông thuật cưỡi ngựa, nhanh như gió, tốc độ và xạ thuật là ưu thế lớn nhất của bọn hắn, mà điều làm quân đội Đại Tần đau đầu nhất là phía sau họ có khu vực thảo nguyên rộng lớn.

Khu vực thảo nguyên này đối với quân đội Đại Tần là hoang dã, nhưng đối với bọn hắn chính là thành trì.

Ưu thế của quân đội Đại Tần là phù xa và chiến thuật, có nhiều người tu hành Tu, năng lực giao chiến và tiến công trận địa thiên hạ vô song, nhưng điều khiến mọi người bất ngờ chính là đại quân nước Ô Thị không áp dụng chiến thuật du kích, mà tập trung đại quân trực tiếp đối chiến với biên quân vương triều Đại Tần.

Đám quân đội lấy kỵ binh làm chủ theo lý thuyết là không thể nào đối chiến được với quân đội Đại Tần, nhưng điều không nghĩ tới chính là khi quân đội Đại Tần vẫn chưa tập kết đủ thì đã gặp phải chiến đấu.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.