Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 1021: Xua quân lên phía băng

Chương 1020: Xua quân lên phía băng

Đối sự tiến bộ của Sở Hành Vân, người kinh ngạc nhất, chính là Lâm Băng Ly.

Ba năm trước, nàng lấy thân phận trưởng lão Cửu Hàn Cung, đến Tây Phong Thành, tư thái siêu nhiên biết bao, miệt thị tất cả, không nhìn một ai, cuối cùng, nếu như không phải Thủy Lưu Hương lấy mệnh uy hiếp, nàng sẽ giết bọn họ như giết một con kiến vậy, tru diệt Sở Hành Vân tại chỗ.

Thời gian ba năm, đối với võ giả cũng không dài, trong nháy mắt đã trôi qua.

Trong vòng ba năm, Lâm Băng Ly thành công đột phá âm dương cảnh, bây giờ đã thành âm dương tầng bốn, tiến triển của nàng đã là cực nhanh, được mọi để tử Cửu Hàn Cung sùng bái, được làm mục tiêu của nhiều người.

Nhưng theo tình báo, Lâm Băng Ly phát hiện, tu vi Sở Hành Vân cũng đến âm dương tầng bốn.

Nàng nhớ mang máng, ba năm trước, Sở Hành Vân có tu vi rất thấp, thậm chí cả địa linh cảnh cũng chưa bước vào, võ linh càng yếu nhược, một ít lực lượng cũng không đỡ được, bị áp chế đến không thể nhúc nhích nửa phần, cuối cùng còn phải dựa vào Thủy Lưu Hương mới giữ được tính mạng.

Chuyển biến không lồ như thế, quá đột nhiên, nếu không phải mình biết, tình báo này sẽ không giả, nàng thật không tin vào mắt của chính mình.

-Thời điểm ta mang Thủy Lưu Hương đi, nên âm thầm tru diệt tên Sở Hành Vân này, bằng không, hôm nay cũng không xuất hiện thế cuộc như này, một người quản lý 5 đại tông vực, thế lực không kém.

-Nhưng vậy thì làm sao, ngũ đại thế lực trải qua huyết chiến, thực lực giảm sút, cản bản là không thể nào uy hiếp Cửu Hàn Cung, hơn nữa, tu vi của cung chủ cũng tới võ hoàng tầng bốn, cả Bắc Hoang Vực không ai có thể chặn được một chiêu.

-KHông sai, thực lực Cửu Hàn Cung cực mạnh, vượt xa những thế lực khác, chỉ một cái tiểu quỷ, làm sao có thể nhấc lên sóng gió gì!

Lâm Băng Ly tự nhủ trong lòng, không biết tại sao, đột nhiên nàng cảm giác hơi hỗn loạn, cho dù nàng biết, Cửu Hàn Cung có thực lực kinh khủng như thế nào, nhưng vẫn cảm giác mất tập trung, càng ngày càng mãnh liệt, cho tới hô hấp đều dồn dập.

-Tĩnh!

Lú này Dạ Tuyết Thường phun ra một âm thanh, truyền vào trong đầu Lâm Băng Ly, làm cho thân thể nàng chấn động, không tiếp tục suy nghĩ lung tung.

-Tên Sở Hành Vân kia, chắc chắn là có kỳ ngộ, mới có thể đạt được như bây giờ, ngươi không cần chú ý hắn, hắn có bước đến Cửu Hàn Cung hay không, cũng không quan trọng, ngược lại, kết cục cuối cùng của hắn, đều sẽ chết, thập tử vô sinh.

Dạ Tuyết Thường không để ý chút nào, một dáng dấp cao cao tại thượng, miệt thị thiên hạ muôn dân.

-Huống chi, cả tòa Cửu Hàn Cung đều ở trong hàn bắc phác đại trận, đều là do chúng ta quản lý, cho dù ngũ đại thế lực còn ở thời kỳ đỉnh cao, cũng không phải đối thủ của chúng ta.

Dạ Tuyết Thường nói ra một câu tự tin, để cho Lâm Băng Ly không còn hoảng sợ, đặc biệt là khi nghe được hàn băng phác đại trận, trong mắt nàng lóe lên tinh mang, khí thế cả người trở lại đỉnh cao, lạnh lẽo thấu sương.

-Đa tạ cung chủ khai đạo, Băng Ly đã không còn lo lắng.

Lâm Băng Ly lần thứ hai khom người, mở miệng nói:

-Ta lập tức sắp xếp tai mắt, toàn lực điều tra tình huống Thất Tinh Cốc cùng Vạn Kiếm Các, chỉ cần bọn hắn bước vào tuyết vực nửa bước, chúng ta…

-Không cần.

Lâm Băng Ly còn chưa nói xong, Dạ Tuyết Thường vung tay lên cắt đứt, ngữ khí đầy xem thường:

-Mục tiêu của bọn họ là Thủy Lưu Hương, như vậy, chắc chắn sẽ bước vào Cửu Hàn Cung, đến lúc đó, chúng ta ra tay giết chết từng cái là được, đỡ không ít công sức.

-Trước đó, bọn họ có bố trí cái gì, chúng ta cũng không cần để ý tới, trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ trò mèo nào cũng không có tác dụng, ta đường đường là một võ hoàng, còn e ngại bọn họ?

Nói xong lời cuối cùng, Dạ Tuyết Thường phát ra một tiếng cười lạnh, đứng dậy, một luồng gió lạnh đảo qua, cho dù là tu vi cao thâm như Lâm Băng Ly, đều run lên mạnh mẽ, lần thứ hai ngẩng đầu lên đã không thấy bóng người Dạ Tuyết Thường nữa.

-Cung chủ là cường giả võ hoàng, tầm mắt rộng rãi, nếu ngài đã xác định như thế, đối phương cũng không thể làm nên trò trống gì, dù sao, cho dù tên Sở Hành Vân kia lợi hại tới đâu, cũng không thể phá giải được Hàn Băng Phách Đại Trận, chỉ cần ở trong trận này, trong thiên hạ, bất kỳ người nào cũng không uy hiếp được Cửu Hàn Cung.

Cả một tòa băng cung, bây giờ chỉ còn lại Lâm Băng Ly.

Chỉ thấy nàng cúi đầu, trong đầu không ngừng suy tư việc này, mãi đến cuối cùng, trên mặt nàng mới hiện lên vẻ tự tin, liên tục bước đi, rời khỏi Băng cung.

Nàng đi rồi, Băng Cung lại một lần nữa trở vì an bình, cả Cửu Hàn Cung cũng không thay đổi chút nào, vẫn bình thản như trước, ngay cả ít sóng gió, cũng không nổi lên!

Dưới tình cảnh bình yên như vậy, đã đi qua ba ngày.

Tuy nói thời gian ba ngày quá nhắn, nhưng dưới sự giúp sức của Vạn Kiếm Các, Thành Lăng Thanh đã khôi phục lại phồn vinh ngày xưa, trong tafhnh trì, có vô số võ giả đi lại, mỗi người một việc, hoặc là kinh doanh, hoặc lại xây dựng, hiệu suất rất cao.

Ngày hôm đó, khi ánh bình minh hiện lên, ánh sáng chiếu sáng vào mọi người, những người dân bên dưới đang ghé tai nhau thảo luận cái gì đó.

-Nghe nói hôm nay, Lạc Vân các chủ cùng Cốc chủ sẽ tự mình dẫn đại quân đi đến Cửu Hàn Cung, lấy tầng tầng thủ đoạn của Lạc Vân các chủ, chắc có khả năng diệt Cửu Hàn Cung, thống nhất Bắc Hoang Vực!

Một tên nam tử cười nói ha ha.

-Sự tích của Lạc Vân các chủ, mọi người đều biết, nhưng vì sao Cốc chủ lại đi cùng tới Cửu Hàn Cung, lúc đó, tình cảnh sẽ rất lúng túng, lẽ ra không nên xuất thủ.

Một người nam tử áo xanh phân tích.

-Vạn Kiếm Các cùng Thất Tinh Cốc là đồng minh, một bên gặp nạn, một bên khác cũng ra tay cứu giúp, hơn nữa, Cốc chủ cũng rất tán thành việc tấn công Cửu Hàn Cung, thậm chí còn muốn chủ động thoát khỏi tên nô tông.

-Ngũ đại thế lực, tài nguyên vô số, cho dù không sánh được với Cửu Hàn Cung, cũng cách không xa, trận chiến này, chúng ta không thể quá mực tự tin, cổ ngữ có nói, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.



Đủ loại tiếng nghị luận sinh ra, làm Thành Lăng Thanh trở nên cực kỳ cuồng nhiệt, mà phương hướng Di Thiên Sơn, có từng tiếng xé gió truyền tới, con số rất nhiều.

Lập tức, từng bóng người hiện ra, lít nha lít nhít, con số cực nhiều, cảnh tượng giống như tận thế, khủng bố đến cực hạn, một luồng uy thế bao phủ xuống, làm cho tất cả mọi người đều tê đầu.

-Uy thế thật là khủng khiếp!

Đoàn người hoàn toàn lên tiếng khiếp sợ.

ầm!

ở một vòm trời khác, một ánh kiếm ác liệt giáng lâm, nơi có một bóng người cao ráo, vai có trọng kiếm, khí chất yêu dị, mặc dù ở trước mặt đại quân, cũng vẫn chói mắt như thế, làm cho tất cả mọi người đều chú ý đến hắn.

người này đúng là Sở Hành Vân.

Hai con ngươi hắn quét qua, nhìn về phía quân đội to lớn phía trước, mở miệng nói:

-Xuất phát!

Thanh âm cuồn cuộn truyền ra, tung hoàng khắp các nơi, nhất thời, cô số cường giả đều hướng phía ngoài thành đi ra, mênh mông cuồn cuộn, làm cho người nhìn thấy cảnh tượng này, hoàn toàn là kinh ngạc, cảm giác linh hồn đang không ngừng run rẩy.

Đại quân, xuất chinh rồi!

Sở Hành Vân đã xua quân lên bắc, chuẩn bị đạp vào Cửu Hàn Cung!

Team: Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch