Vẻ mặt Dạ Tuyết Thường đọng lại, người của Cửu Hàn Cung đều nhìn thấy, tâm thần bọn họ không khỏi run lên.
Trong mắt bọn họ, Dạ Tuyết Thường có thủ đoạn thông thiên, chưa bao giờ để người nào vào trong mắt, một vẻ mặt nghiêm nghị chăm chú như vậy, xưa nay chưa từng xuất hiện, rất là hiếm thấy.
-Cung chủ.
Lâm Băng Ly trầm ngâm hồi lâu, chuẩn bị lên tiếng dò hỏi.
Nhưng nàng vừa mở miệng, Dạ Tuyết Thường cũng nói ra một câu, có chút khó tin được:
-Hai chân long kim quang này, quả nhiên là hoàng khí, chẳng lẽ nói, tiểu tử này chuẩn bị cô đọng hoàng khí sao?
Hoàng khí?
Nghe được âm thanh này, vẻ mặt mọi người đều kinh ngạc, đầu óc trống rỗng, theo bản năng nhìn lại một lần nữa, thần thái dại ra.
Hai cái chân long kim quang này, chính là hoàng khí, là tác dụng cô đọng lại hoàng khi.
Còn có, tiểu tử kia, là người nào, chẳng lẽ là Sở Hành Vân?
Hai cái ý nghĩ này, xuất hiện ở trong đầu người Cửu Hàn Cung, làm cho hô hấp các nàng đều ngừng lại tỏ ra vẻ khó mà tin nổi, nhưng mà, ngoại trừ các nàng ra, bách tính Tuyết thành cách Cửu Hàn Cung trăm dặm, cũng ngạc nhiên nhìn về phía hư không.
Hai con chân long xông lên bầu trời, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, mà bên dưới kim quang, chính là vị trí tuyết thành, mỗi một cái vảy kim long, mỗi một sợi khí tức, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, cảm nhận được rõ ràng, chấn động không gì sánh nổi.
Giữa hư không, sớm đã có mấy bóng người, nhưng bất kể là Lận Thiên Trùng, Vũ Tĩnh Huyết hay kiến thức uyên thâm như Mặc Vọng Công, nhìn về phía hư không, đều tràn đầy kinh ngạc.
-Từ sau ki bước vào Tuyết Thành, Tiêu Trần này bế quan suốt, ta còn tưởng rằng hắn có lĩnh ngộ, chuẩn bị đột phá cảnh giới, ai có thể nghĩ đến là hắn cô đọng hoàng khí.
Lận Thiên Trùng ngước đầu, lần thứ nhất, ngay cả nói chuyện cũng ấp úng.
-Sắc cổ có nói, người có thể ngưng luyện ra hoàng khí, có thể xưng là tông sư luyện khí, Lạc Vân các chủ không chỉ có thiên phú vô song, tinh thông linh trận, lại không nghĩ tới, hắn còn hiểu được luyện khí!
Tô Tĩnh An cùng Tô Mộ Chiêu cũng ngước đầu lên, hoàng khí xuất thế, kim long đầy trời, hình ảnh như vậy, bọn họ chỉ thấy trên sách.
-Trò giỏi hơn thầy.
Mặc Vọng Công vuốt vuốt râu, trong mắt có kinh ngạc, nhưng càng nhiều hơn là cảm khái, vui mừng.
ở thời gian mọi người nghị luân sôi nổi, hai con chân long phát ra từng tiếng long ngâm, thiên địa rung động, trong coi u minh như có một luồng thiên địa khí vận hạ xuống, hóa thành một đạo lốc xoáy vô hình, bao phủ vị trí đình viện Sở Hành Vân ở.
ầm!
một thanh âm nổ vang, hai con chân long vao vào mây, chợt, từng đám mây nổ ra, lại có một ánh sáng đen quỷ dị hạ xuống, ánh sáng hóa giao long, phát ra từng tiếng hét dài, một lần đều để thiên địa trở nên hỗn loạn.
-Con giao long này, làm sao tương tự với Cực Sát Ác Giao vậy?
Vũ Tĩnh Huyết nhìn con giao long này, tiếng nói vừa ra khỏi miệng, Giao long từ hư không đã lao xuống từ hư không, mỗi một sợi ánh sáng đen, đều là vô tận sát khí, mà chỗ đầu giao long, dĩ nhiên lại có một thanh phương thiên họa kích dữ tợn.
Thân thể Vũ Tĩnh Huyết khẽ run lên, hắn nhìn chuôi Phương Thiên Họa kích này, có thể cảm giác được linh hải đang cộng hưởng, trên người, sát khí phát ra nồng nặc, sông lên vân tiêu, hòa vào Phương Thiên Họa kích, không có một chút cảm giác bài xích nào.
-Hoàng khí xuất thế, bộc phát cộng hưởng, thanh hoàng khí này, muốn nhận ngươi là chủ.
Lúc này, thanh âm của Mặc Vọng Công truyền tới trong tai Vũ Tĩnh Huyết.
Mọi người nghe vậy, cũng âm thầm gật đầu, Vũ Tĩnh Huyết chuyên dùng trường kích, mà chuôi phương thiên họa kích trước mắt này, ẩn chứa sát khí vô tận, đúng là thích hợp với Vũ Tĩnh Huyết.
-Một cái hoàng khí, có thể ung dung chấn áp khí vận, thần thông quỷ thần khó lường, đã như thế, thực lực chúng ta có càng thêm..
Tô Tĩnh An tràn đầy kích động, hắn chưa nói hết câu, bỗng nhiên, trên màn mây đen, truyền đến tiếng nổ vang.
ầm ầm ầm
tiếng nổ rền vang, liên miên không ngừng, chấn động trường không, một đạo lại tiếp một đạo, trong đó, còn có ngàn vạn tử lôi, điên cuồng chớp giật, để bầu trời tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Ở dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bên trong mây đen, một đạo óng ánh đột nhiên hạ xuống, trong nháy mắt tiếp xúc hư không, hóa thành từng ánh chớp, xuyên qua vân tiêu, xé rách linh lực, cuối cùng ngưng tụ thành hình bóng lôi ưng ngàn mét.
Tinh tế nhìn ra, nơi trung ương lôi ưng, có một bộ trảo lôi đình, giống như là do thiên địa lôi đình ngưng tụ thành, phun ra nuốt vào lôi đình cuồng bạo, giống như một tác phẩm hoàn mỹ vô khuyết.
Một tiếng kêu vang ra
Lôi ưng ngửa mặt lên trời kêu to, điện quang lóe lên, đột nhiên nó biến mất trên hư không, sau đó lại xuất hiện trước Lận Thiên Trùng, ngàn vạn ánh chớp buông xuống, bao phủ thân thể lọm khọm, giống như có loại cộng minh nào đó.
Trong khoảnh khắc, hư không Tuyết thành, một con Ác giao, một con Lôi ưng, hai con dị thú xoay quanh hư không, một cái có hắc sát khí, một cái có tử lôi quang điện, hòa vào với trường không, để cả vùng thế giới khuấy động, nổ ra từng trận, tầng tầng lớp lớp, thanh thế truyền ra mấy trăm dặm.
Giữa lúc mọi người bị tình cảnh này làm cho kinh ngạc, độ tnhieen, ở dưới hai đại dị thú, bóng người Sở Hành Vân xuất hiện, chỉ thấy bàn tay hắn mở ra, như chưởng khống thiên địa, đem hai đại dị thú khống chế lại.
-Ngưng!
Một đạo thanh âm từ trong miệng Sở Hành Vân phun ra.
Ngôn ngự hạ xuống, dị tượng biến mất.
Mây đen cuồn cuộn giữa trời tản đi, hai đại dị thú đồng thời biến mất, để lại Phương thiên họa kích cùng một bộ lôi trảo trên hư không, từng cái mang theo một tia kim long khí, chậm rãi rơi xuống trong tay Vũ Tĩnh Huyết và Lận Thiên Trùng.
-Lấy xương cốt võ hoàng là phôi khí, dùng lượng lớn tài liệu rèn đúc, sau đó dùng ý chí võ hoàng vô tận, ngưng luyện ra hoàng khí, có thể làm ra điểm này, đủ đê xưng tụng là Tông sư luyện khí.
-Nhưng hôm nay cô đọng hoàng khí, cũng không phải là một cái, mà là hai cái, hầu như là đồng thời cô đọng thành, đồng thời để cho hai hoàng khí chủ động nhận chủ.
-Thủ pháp như vậy, xưa nay ta chưa từng nghe qua, quá huyền diệu rồi!
Mặc Vọng Công bởi vì kích động, tiếng nói chập trùng bất động, trong mắt phóng ra ánh sáng, giống như có lĩnh ngộ.
Hắn đã như vậy, đám người đằng sau càng như vậy.
Đối với bọn họ, nhìn thấy một cái hoàng khí xuất thế, đã khó mà tin nổi, ngưng hôm nay, bọn họ, không chỉ có nhìn thấy hai cái hoàng khí xuất thế, mà còn nhìn thấy cảnh tượng hoàng khí nhận chủ.
Mà người rèn đúc hoàng khí, không phải ai khác, chính là Sở Hành Vân.