Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 1040: Tử chiến

Chương 1039: Tử chiến

Mười tám tên trưởng lão Cửu Hàn Cung, 3000 tên đệ tự Cửu Hàn Cung, không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào cảnh tượng trong hư không, khuôn mặt đã hoàn toàn trăng bệch vì khiếp sợ.

Tam thiên hàn tinh cổ trận, chính là đại trận truyền thừa của Cửu Hàn Cung, uy năng khủng bố, từng tru diệt vô số cường giả, trước mặt, trận này thi triển ra, lại bị Sở Hành Vân ngăn cản, căn bản là không thể thôi thúc nửa phần.

-Bằng vào thực lực bây giờ của ta, mạnh mẽ loại bỏ Tam thiên hàn tinh cổ trận, độ khó rất lớn, nhưng muốn đem nó ngăn chặn lại, rất đơn giản, dù sao thì người chưởng không trận cũng không phải Dạ Tuyết Thường.

Ngôn ngữ của Sở Hành Vân có trào phúng mười tám tên trưởng lão Cửu Hàn Cung, để sắc mặt của các nàng càng thêm khó coi, trong lòng tức giận.

Nhưng mà, lời này của Sở Hành Vân có lý.

Bởi vì có trăm vạn binh hồn, Dạ Tuyết Thường không dám mạo hiểm ra tay, bằng không, chỉ cần Vạn Hàn Băng Phách đại trận bị phá, vậy đám người cách nàng, sẽ lọt vào đoàn quân sói hổ.

Cho dù nội tình Cửu Hàn Cung cực kỳ phong phú, cũng không thể chống đỡ được làn sóng quân đội này, cho nên, Dạ Tuyết Thường không thể nào ra tay, cũng không cái nào chủ trì đại trận, trong lúc này, Sở Hành Vân đã đạt được tiên cơ.

-Không cần cung chủ ra tay, chúng ta cũng đủ để tru diệt ngươi tại chõ!

Lâm Băng Ly vung hai tay lên, băng sương bao chùm hiện ra, phun ra lực lượng trấn phóng.

Nàng lạnh lùng nhìn Sở Hành Vân, trong miệng nói:

-Các vị, tuy hỏa diễm u lục này có thể ngăn cản tam thiên hàn tinh cổ trận, nhưng điểm khởi nguồn của hảo diễm này, đến từ thiên địa chi lực của tám mươi tên âm dương cảnh, không thể chống đỡ lâu dài, nói cách khác, tên tiểu tử này đang trả lời trấn định, căn bản không cần phải sợ hãi.

-Động thủ đi, không nên nói nhiều với hắn, bằng không sẽ rơi vào cái bẫy của hắn.

Lời của Lâm Băng Ly vừa nói xong, nàng chủ động bước về phía Sở Hành Vân, lực lượng trấn phóng được phóng thích, muốn mạnh mẽ tiêu diệt Sở Hành Vân.

Chớp mắt này, Sở Hành Vân còn chưa hành động, đã cả giác khí tức niết bàn cảnh áp bức khắp người, muốn đem hắn ép vỡ, để hơi thở của hắn run rẩy.

Nhưng mà chỉ có như vậy, cặp mắt của hắn vẫn đen nhánh, ánh sáng ma đạo vẫn đầy rẫy như trước, chiến ý thiêu đốt, sát ý ngang dọc, dường như hóa thân làm ma thần.

-Giết!

Lâm Băng Ly hô lên một tiếng, để hàn ý khóa trời, những trưởng lão Cửu Hàn Cung còn lại cũng ra tay, tất cả đều hướng về phía Sở Hành Vân đánh tới, muốn đem Sở Hành Vân đánh thành phấn bụi.

-Không thần thuấn bộ!

Sở Hành Vân lóe lên, tử quang tỏa ra, thân hình hắn hoàn toàn biến mất, để thế tiến công kia đánh vào không khí, chấn động ra từng đợt gió lạnh, để cả quảng trường đều run rẩy mạnh mẽ.

-Người này như có một loại thân pháp quỷ dị nào đó, tốc độ cực nhanh, chỉ cần chúng ta khóa chặt hắn lại, là có thể ngăn cản người này.

Một tên trưởng lão lập tức nói, nàng cũng am hiểu thân pháp, rất nhanh nghĩ ra biện pháp khắc chế.

-Kế này rất hay, nhưng đáng tiếc ngươi sẽ không có cơ hội nói chuyện tiếp.

Đòng thời, thân hình Sở Hành Vân xuất hiện ở trước tên trưởng lão này, con mắt của hắn nhìn chằm chằm đối phương, sát niệm dâng trào.

-Cút cho ta!

Tên trưởng lão kia kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã hồi phục lại tinh thần, không lùi bước, mà trực tiếp đánh ra một kiếm, đâm về phía lồng ngực Sở Hành Vân, hàn ý khủng bố bạo phát ra, để tất cả đều đóng băng, bao quát cả thiên địa lực trên người Sở Hành Vân.

Tu vi của tên trưởng lão này bên trong mười tám người là thấp nhất, mặc dù có Vạn Hàn Băng Phách đại trận gia trì, cũng chỉ là niết bàn một tầng, không có cạnh nào lay động Hắc Động Trọng Kiếm, nhưng mà, nàng cũng biết rõ điểm này, tuy đâm ra một kiếm, nhưng chỉ là hư chiêu, thân thể điên cuồng lui về sau, muốn nhờ vào đó mà kéo dài khoảng cách.

Nhưng mà, tính toán của nàng, lại bị Sở Hành Vân nhìn thấu, vẫn duy trì kiếm phong, không ngừng áp sát tên trưởng lão Cửu Hàn Cung này, để trong lòng tên trưởng lão nhảy lên.

-Ngươi điên rồi phải không?

tên trưởng lão Cửu Hàn Cung kia hô to, trường kiếm lại vung ra, muốn bức lui Sở Hành Vân, nhưng mà vẫn áp sát lên trước, cánh tay trái đong đưa, chủ động đón nhận lấy kiếm, cánh tay phải vung Hắc Động Trọng Kiếm, lực lượng vạn tượng bạo phát ra, ánh kiếm đập vào trong đầu trưởng lão Cửu Hàn Cung, từng bước xâm chiếm ý niệm của nàng.

-Cứu ta!

Tên trưởng lão kia rống to, thời khắc này, nàng nhìn Sở Hành Vân, đã sợ hãi đến mất mật, Sở Hành Vân liều mạnh bị thương, cũng phải chém nàng.

Những tên trưởng lão khác, không nghĩ Sở Hành Vân sẽ làm như vậy, thất thần vài giây, sau đó muốn đưa tay ra cứu viện, chỉ là các nàng vừa đưa tay lên, ánh kiếm đã hạ xuống, đánh vào đầu tên trưởng lão Cửu Hàn Cung, máu tươi nổ tung, một bộ thi thể không đầu rơi xuống.

-Băng tâm tưởng lão chết rồi?

Phía sau, 3000 đệ tử Cửu Hàn Cung đều trừng lớn hai mắt, trận chiến này vừa bắt đầu, một tên trưởng lão đã chế trong tay của Sở Hành Vân, thật nhanh, các nàng còn chưa kịp phản ứng.

Càng làm cho các nàng khiếp sợ hơn là, chính khi tên trưởng lão Cửu Hàn Cung kia ra tay, muốn bức lui Sở Hành Vân, nhưng Sở Hành Vân lại chủ động tiếp kiếp, muốn mạnh mẽ bổ ra một chiêu kiếm.

Chiêu kiếm này, chính là vì giết chóc thuần túy.

Kiếm ra, người phải chết!

-Đi chết đi!

Vào thời khắc này, một đôi u minh quỷ trảo trực tiếp trồi lên hư không, mang theo niết bàn khí, từ phía sau lưng Sở Hành Vân đâm tới, mặc dù Sở Hành Vân có thể hắc kim, đều bị chảy ra một đám máu tươi.

Hầu như lúc này, thanh âm ầm ầm vang lên, bên trên u minh quỷ trảo kia, càng nổ ra hàn khí mạnh mẽ hơn, ở phía sau lưng Sở Hành Vân, mạnh mẽ tiến vào cơ thể hắn, muốn đem linh hải của hắn đông lại.

-Võ linh u minh quỷ trảo của ta, có thể đông cứng tất cả sự vật, tiểu tử, ngươi chết chắc rồi!

Một tên trưởng lão Cửu Hàn Cung quay về phía Sở Hành Vân âm trầm nói, nhưng mà đáp lại nàng, cũng không phải khuôn mặt sợ hãi của Sở Hành Vân, mà là một đạo hỏa diễm, hỏa diễm tử vong.

Hô mộ tiếng!

Sở Hành Vân cách tên trưởng lão này rất gần, hỏa diễm tử vong mãnh liệt, để hắn không thể tránh khỏi, thân thể bị hỏa diễm trạm tới, vong hồn chi tê điên cuồng rung động, trực tiếp rơi vào lồng ngực trưởng lão Cửu Hàn Cung.

ảnh lử u lục tỏa ra, chập chờn hư không, tiếng hòa diễm xì xì đốt cháy để da đầu tê dại, nơi đập vào mắt, tên trưởng lão Cửu Hàn Cung kia đã bị tước đoạt hết sự sống, biến thành thây khô, rơi xuống trên mặt đất, rung động lòng người.

-Còn mười sáu cái!

Sở Hành Vân đua tay ra, tu hồi hỏa diễm tử vong của vong hồn chi tê, trong miệng phun ra thanh âm lạnh lùng.

Trong vài giây ngắn ngủi, hắn mạnh mẽ đánh giết hai tên trưởng lão Cửu Hàn Cung, nhưng mà đổi lại, linh lực của hắn tiêu hao rất nhiều, phía sau lưng và tay trái cũng bị thương, từng dòng máu tươi chảy ra.

Nhưng đối với những thương thế này, Sở Hành Vân không để ý tới, giơ Hắc Động Trọng Kiếm lên, tức bước một tiến lên.

Trận chiến này, quá trọng yếu, liên quan đến thành bại toàn bộ, Sở Hành Vân không giám giữ lại chút nào, coi như bị thương nặng, coi như linh hải khô cạn, hắn cũng không bỏ qua cơ hội chém giết.

Team: Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch