Mọi người lại nói chuyện một hồi, sau khi bàn bạc xong kế hoạch thì mới tự rời đi.
-Tần gia chủ xin dừng chân, ta có một số việc muốn nói chuyện riêng cùng ngươi.
Sở Hành Vân gọi Tần Thiên Vũ ở lại. Đầu tiên, Tần Thiên Vũ hơi sửng sốt một chút, sau đó khẽ gật đầu đứng lại.
Không lâu sau, tất cả mọi người đều đã rời đi, toàn bộ trong đại sảnh chỉ còn hai người Sở Hành Vân cùng Tần Thiên Vũ.
Lúc này đêm đã khuya, ánh trăng sáng tỏ trên trời chiếu xuống sân đình viện tô điểm màu sương trắng cho nó, tạo nên một cảm giác hơi lạnh lẽo.
-Không biết Sở công tử muốn cùng ta nói về chuyện gì?
Thấy mọi ngươi đã về hết, Tần Thiên Vũ bắt đầu đặt câu hỏi.
-Tần gia chủ có từng nghe nói qua Phái Cấp Tiến hay không?
Sở Hành Vân hỏi ngược lại Tần Thiên Vũ, đồng thời ngồi xuống ghế, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hiếm thấy.
Tần Thiên Vũ nhíu nhíu mày, tựa hồ đang trầm tư sau đó đáp lại:
-Phái Cấp Tiến chính là một đại phái hệ Lưu Vân Hoàng Triều, thủ đoạn âm hiểm bá đạo, thậm chí ngay cả hoàng tộc cũng không để vào mắt, ta cũng biết một chút về bọn chúng.
-Vậy Tần gia chủ có biết 16 năm trước Lưu Vân Hoàng Triều đã xảy ra đại sự gì hay không?
Sở Hành Vân lại hỏi lại. Nghe hắn hỏi, Tần Thiên Vũ cả kinh đứng bật cả người dậy, sắc mặt biến đổi thành một mảnh trắng xám, thanh âm run rẩy nói:
-Ngươi hỏi việc này làm gì?
Quả nhiên có tin tức!
Sở Hành Vân đem biểu tình Tần Thiên Vũ thu vào trong mắt, thẳng thắn đáp:
-Thật không dám đấu diếm. 16 năm trước, gia tộc của ta bị kẻ bí ẩn tàn sát, không chỉ tử thương vô số tộc nhân mà ngay cả cha mẹ ruột của ta đều bị bắt đi. Trải qua điều tra kĩ lưỡng, ta phát hiện người âm thầm động thủ cùng Vân Mộng Vũ Phủ có liên quan rất lớn.
-Nếu chuyện này cùng Vân Mộng Vũ Phủ có liên quan, vậy sao ngươi phải hoài nghi đến trên người Phái Cấp Tiến?
Tần Thiên Vũ tràn đầy nghi hoặc hỏi một câu.
-Ngay từ đầu, ta cho rằng độc thủ phía sau màn là Vân Mộng Vũ Phủ. Cho đến khi ta ở trong Mê Vụ Sâm Lâm phát hiện ra cái này.
Sở Hành Vân lấy ra một cái ấn đưa tới trước mặt của Tần Thiên Vũ.
-Lôi gia tộc ấn!
Tần Thiên Vũ liếc mắt liền nhận ra này cái ấn này đến từ Lôi gia, thất thanh nói:
-Lôi gia đã sớm quy ẩn trong sơn lâm, làm sao ngươi có thể có được cái ấn này?
Sở Hành Vân lắc đầu, trầm giọng nói:
-Lôi gia cũng không có ẩn cư nơi sơn lâm, phủ đệ bọn họ nằm ngay tại trung tâm Mê Vụ Sâm Lâm. Nhưng Lôi gia từ lâu không còn tồn tại nữa, 16 năm trước, bọn họ đã hoàn toàn bị diệt tộc.
-Diệt... Diệt tộc?
Tần Thiên Vũ lui về phía sau vài bước, trên mặt hiện lên vẻ khó tin.
Sở Hành Vân tiếp tục nói:
-Ta nghe Tuyết Khinh Vũ nói 16 năm trước, Lưu Vân Hoàng Triều xảy ra một chuyện lớn. Chuyện này không chỉ có cải biến toàn bộ cục diện Lưu Vân Hoàng Triều, còn khiến cho Phái Cấp Tiến quật khởi từ đây.
-Cũng trong 16 năm trước, Vân Mộng Vũ Phủ phái người đi đến nơi hẻo lánh như thành Tây Phong, âm thầm dùng lợi ích mua chuộc người Thủy gia, còn ngụy trang thành dáng dấp cừu gia, tàn sát người Sở gia, bắt đi cha mẹ ruột của ta. Hai chuyện này đều xảy ra rất đột ngột khiến ta có nghi ngờ là chúng có liên quan với nhau.
Nói đến đây, ánh mắt Sở Hành Vân lóe lên tinh mang nhìn Tần Thiên Vũ, cực kỳ nghiêm túc nói:
-Cũng bởi vì chuyện này mà ta mới đi tới Hoàng Thành. Nếu như Tần gia chủ biết nội tình gì, mong ngươi thẳng thắn nói cho ta biết.
Tần Thiên Vũ nhìn Lôi gia tộc ấn có chút xuất thần, một hồi lâu sau, cuối cùng tỉnh lại thở dài một hơi đáp:
-Thật ra, 16 năm trước xảy ra chuyện gì thì ta cũng không biết rõ lắm, chỉ biết là vào lúc đó, trong hoàng cung đột nhiên xuất hiện một đám khách không mời mà đến.
-Khi đó, ta cũng đang ở trong hoàng cung. Đoàn người này đột nhiên xuất hiện lấy thế sét đánh không kịp bưng tai dễ dàng đem cấm quân hoàng cung tàn sát không còn một người, đồng thời nhốt không ít cao tầng hoàng tộc lại. Chuyện này làm chấn động Hoàng Thành, năm đại Vũ Phủ còn vì thế xuất động tất cả cao thủ tiến vào hoàng cung, chuẩn bị xuất thủ nghĩ cách cứu viện, nhưng kết quả lại là không có bất kỳ một tiếng động, tin tức nào, cũng không người nào biết có chuyện gì xảy ra.
-Ba ngày sau, đám người kia rời khỏi hoàng cung. Tất cả cao thủ tiến vào hoàng cung cũng đều bình yên trở về. Nhưng điều đặc biệt là từ sau chuyên này, không ít thế lực, gia tộc bắt đầu gia nhập vào Phái Cấp Tiến. Phái Cấp Tiến từ đây quật khởi, mà hoàng quyền lại ngày càng suy giảm, cục diện thế lực bên trong Hoàng Thành cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Tần Thiên Vũ liên tục thở dài. Chính là bởi vì chuyện này xuất hiện, Lưu Vân Hoàng Triều mới sẽ biến thành tình cảnh như hiện tại, không ngừng phân tranh, chém giết, không còn giữ được vẻ cân bằng như trước.
-Tại Bắc Hoang Vực, thực lực Lưu Vân Hoàng Triều không mạnh nhưng cũng là một phương Hoàng Triều. Đối phương đột nhiên xuất hiện đoàn người làm cho cả Hoàng Thành rơi vào tay giặc, có thể thấy được thực lực của bọn chúng nhất định rẩt cường hãn.
-Vạn Thú Hỏa là hỏa diễm nhân tạo kiệt xuất, cách luyện chế cực kỳ phức tạp, không chỉ cần khổng lồ nhân lực cùng tài lực, cả Lưu Vân Hoàng Triều sợ rằng không người nào có tư cách luyện chế ra. Chẳng lẽ hỏa diễm Vạn Thú Hỏa này là do đám người kia lưu lại?
Sở Hành Vân đem tất cả mọi chuyện tổng hợp lại, càng tự hỏi, lại càng có cảm giác thần bí. Từ kiếp trước cho tới bây giờ, hắn cũng chưa từng nghe nói qua đoạn bí tân(1) này, nhất định là có người cố ý giấu diếm.
-Từ sau chuyện này, ta không còn gặp được bọn họ, càng không có nghe được bất kỳ tin tức gì. Về phần chuyện này cùng cha mẹ của ngươi có quan hệ hay không thì ta không biết, nhưng ngươi cần phải cẩn thận một chút. Việc này ảnh hưởng quá lớn, đã dính đến lợi ích của Phái Cấp Tiến, tuyệt đối không phải ta và ngươi có thể đối chọi lại.
Đến tận bây giờ, Tần Thiên Vũ vẫn còn có cảm giác sợ hãi.
Thực lực của bọn họ quá mạnh mẻ, trong nháy mắt có thể dễ dàng giết chết cấm quân hoàng cung, ngay cả cao thủ Địa Linh Cảnh đều khó giữ lấy mạng sống, có thể là Thiên Linh Cảnh, thậm chí cường giả siêu cấp có cảnh giới cao hơn.
Thực lực như vậy thì cho dù là một người cũng đủ để quấy hoàng thành long trời lở đất, huống chi đối phương lại là một đoàn người, nhất định là đại biểu cho thế lực to lớn nào đó.
-Ta sẽ có chừng mực, Tần gia chủ không cần phải lo lắng.
Sở Hành Vân dành cho Tần Thiên Vũ một cái nghiêm túc ánh mắt, sau đó ánh mắt này hơi trầm xuống, bắt đầu tiêu hóa những lời Tần Thiên Vũ mới vừa nói.
Thấy thế, Tần Thiên Vũ cũng không tiện quấy rối, thở dài một hơi rồi rời khỏi đây, để lại Sở Hành Vân một người lẳng lặng ngồi ngay ngắn ở ghế chủ vị, tựa như đang rơi vào trong vô tận suy tư.
Sáng sớm hôm sau, mặt trời mới vừa lấp ló xuất hiện chiếu những tia nắng đầu tiên thì đình viện đã bắt đầu trở nên náo nhiệt lên.
Dưới sự an bài của Sở Hổ, mọi người bắt đầu đi tới đến các khu vực trong Hoàng Thành.
Không thể không nói, Sở Hổ rất có thiên phú về phương diện quản lý này. Hắn an bài hơn năm mươi người rất là hợp lý khiến hiệu suất được đề cao cực lớn, ngay cả Tần Thiên Vũ đều khen không dứt miệng.
Về phần Tần Vũ Yên cùng Tần Sơn, hai người trước kia quản lý hơn trăm bảo lâu, kinh nghiệm phong phú thì phụ trách truyền thụ đan phương, chỉ đạo những Luyện Đan Sư kia làm sao để luyện chế ra đan dược.
Hai người này, một người chủ ngoại, một người chủ nội đều an bài mọi việc được giao ngay ngắn có thứ tự, tất cả đều dựa theo kế hoạch tiến hành.
Thời gian dần trôi đi, lúc này đã là hoàng hôn, ánh nắng mặt trời gay gắt đã yếu ớt rất nhiều, rồi từ từ biến mất sau rặng núi phía xa.
Sở Hành Vân dừng tu luyện lại, đi ra khỏi phòng, còn đám người Sở Hổ đã chuẩn bị xong xuôi, đứng chờ sẵn. Đoàn người chậm rãi rời khỏi Lăng Tiêu Vũ Phủ đi về phía khu mậu dịch trong khu vực tổ chức đấu giá hội.
(1)Bí tân : bí mật bị giấu kín, không tiết lộ ra ngoài