Sở Hành Vân ở bên trong không gian Luân Hồi Thạch tu luyện mười ngày mười đêm.
Lúc này, hư ảnh long phượng xoay quanh ở trên không đã biến mất không thấy, toàn bộ không gian có vẻ rất là tĩnh lặng, ngoại trừ tiếng hít thở đều đều từ Sở Hành Vân.
-Phá!
Đột nhiên, đôi mắt đang khép kín của Sở Hành Vân mở ra, khí tụ đan điền, miệng phun ra một chữ.
Tiếng răng rắc trầm đục vang lên, huyết nhục quanh thân Sở Hành Vân bắt đầu run nhè nhẹ, một cổ lực lượng thần bí tuôn ra, bao phủ thân thể của hắn, không ngừng dung hợp vào trong máu thịt.
Cùng lúc đó, cả huyết trì cũng sôi trào lên.
Một tia tinh thuần sinh mệnh lực dung nhập vào trong cơ thể Sở Hành Vân, dường như đối chọi lại với cỗ lực lượng thần bí kia. Hai bên mới vừa tiếp xúc liền bắt đầu lay động kịch liệt, sau đó điên cuồng lao vào nhau, ai cũng không chịu nhường ai.
Cuối cùng, đợi sau khi cổ lực lượng thần bí kia tiêu tán, sinh mệnh lực cũng chậm rãi rút đi, toàn bộ không gian lại một lần nữa an tĩnh, tựa như chưa từng phát sinh qua cảnh tượng vừa rồi.
-Thành công!
Trên mặt của Sở Hành Vân hiện lên vẻ vui mừng.
Hắn cúi đầu, liếc nhìn hai tay của mình.
Chỉ thấy làn da nhẵn mịn như bạch ngọc, mỗi một khối huyết nhục đều phân chia dính vào một lớp màu cổ đồng, giống như là trải qua vô số năm tháng vạn cổ bàn thạch, làm cho người khác có cảm giác cực kỳ rắn chắc.
Hiện tượng này, rõ ràng cho thấy Phạt Sinh Thối Thể Quyết mà Sở Hành Vân tu luyện đã đột phá cảnh giới, bước chân vào tam trọng!
Phạt Sinh Thối Thể Quyết chia làm cửu trọng.
Lưỡng trọng đầu tiên chính là nhập môn cơ sở, có thể thông qua các loại động tác cổ quái đem sinh mệnh lực trong cơ thể kích thích ra, lấy nó làm căn nguyên tu luyện.
Sau nhị trọng, nếu muốn tiếp tục đột phá thì nhất định phải dựa vào ngoại lực.
Lúc này đây, bởi vì Ngũ Hỏa Long Tiên Hoa, trong huyết trì đột nhiên xuất hiện dị tượng long phượng hòa minh. Ngũ Hỏa Long Tiên Hoa hóa thành linh lực cực kỳ tinh thuần, tiến vào trong thân thể Sở Hành Vân.
Cổ lực lượng này cực kỳ khổng lồ, lại cuồng bạo không ngớt, vừa lúc có thể lợi dụng nó để tu luyện.
Cũng may là Ngũ Hỏa Long Tiên Hoa cũng không có làm Sở Hành Vân thất vọng. Sau mười ngày khổ tu, dưới sự trợ của bản mạng tinh huyết của Chân Hỏa Phượng Hoàng, Sở Hành Vân thành công đột phá gông cùm xiềng xiếc tu vi.
-Theo như Phạt Sinh Thối Thể Quyết, đệ tam trọng được gọi là Bàn Thạch Thể, thân cứng như bàn thạch, có thể chống đỡ âm sát khí tập kích, hiện tại xem ra quả nhiên danh bất hư truyền.
Sở Hành Vân nổi lên hứng thú đánh giá thân thể của chính mình. Tâm niệm vừa động, da thịt huyết nhục toàn thân đều căng cứng, đánh một quyền vào trên không, kết quả không phải là tiếng xé gió chói tai, mà là âm thanh không khí vỡ vụn nổ đùng.
Theo như Sở Hành Vân đánh giá, lấy trình độ thân thể bây giờ của hắn, chỉ cần phong bế ngũ quan thì hoàn toàn có thể chống đỡ âm ba kiếm khí sắc bén của Ân Nhược Trần, so với mấy ngày trước, thân thể của hắn đã trở nên mạnh mẽ chẳng biết gấp bao nhiêu lần.
-Phạt Sinh Thối Thể Quyết đích thật là pháp môn luyện thể nghịch thiên. Mỗi một lần đột phá, thực lực đều có thể đề thăng gấp mấy lần, nhưng cảnh giới càng cao, sinh mệnh lực tiêu hao cũng liền càng khổng lồ, nếu không có bản mạng tinh huyết Chân Hỏa Phượng Hoàng, ta căn bản không có khả năng luyện thành.
Đem khí tức quanh người thu hồi, Sở Hành Vân hơi cảm thán một tiếng, không tiếp tục khổ tu mà rời khỏi Luân Hồi Thạch.
Ngày luận bàn võ đạo, Hoa Vân Hà đã từng nói rằng sau khi thân thể Sở Hành Vân hoàn toàn khôi phục liền đi Lăng Tiêu Các tìm hắn, hắn sẽ giải đáp tất cả thắc mắc của Sở Hành Vân.
Sở Hành Vân có dự cảm, Hoa Vân Hà biết rất nhiều, hơn nữa tựa hồ còn có liên quan đến chuyện của hắn.
Vừa đi tới đình viện, Sở Hành Vân liền thấy Lận Thiên Trùng.
Trải qua khoảng thời gian tĩnh dưỡng này, tình trạng thân thể Lận Thiên Trùng đã tốt hơn nhiều, nhưng thần sắc vẫn có vẻ suy yếu, liếc mắt nhìn sang thì thấy hắn giống như là lão giả gần đất xa trời, tùy thời đều có thể trở về cát bụi, căn bản không có chút nào phong phạm của tuyệt thế kinh thiên cường giả Niết Bàn Cảnh.
-Trước khi ngươi bế quan, ta liền đoán được lần này ngươi nhất định sẽ nhân họa đắc phúc, thành công bước vào Tụ Linh Cảnh thất trọn. Hiện tại, xem ra ta đoán không lầm.
Lận Thiên Trùng cười híp mắt đi tới.
Hắn biết Sở Hành Vân thiên phú kinh người, trải qua một hồi kinh thiên chi chiến, Sở Hành Vân có thể đột phá cũng là chuyện đương nhiên.
Bất quá, khi hắn tới gần Sở Hành Vân, trong nháy mắt sắc mặt biến đổi mạnh, kinh hô nói:
-Chuyện này là thế nào, sao khí lực của ngươi có thể trở nên mạnh mẽ như vậy, cảm giác giống như là vừa thoát thai hoán cốt...
Lận Thiên Trùng ánh mắt rất cao, liếc mắt liền phát hiện thân thể Sở Hành Vân đã thay đổi.
Bây giờ, huyết nhục quanh thân Sở Hành Vân cô đọng, ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng trở nên mạnh mẽ, nhịp đập của trái tim trong tiếng sấm, đạt đến một trình độ khó có thể nói ra bằng lời.
-Cái này ta cũng không quá rõ, có thể là lúc ta đột phá đến Tụ Linh Cảnh thất trọng, linh lực tự động lưu chuyển, đem khí lực toàn thân đều rèn luyện một lần.
Sở Hành Vân cố ý giả vờ không biết đáp, cũng không nhiều nói, cất bước hướng về phía bên ngoài bước đi.
-Được lắm Sở Hành Vân, ngươi lại dám giả ngây giả dại!
Lận Thiên Trùng tức giận trừng mắt nhìn. Cả người tên Sở Hành Vân này đều là bí mật, ngay cả hắn hắn đều không thể hoàn toàn xem thấu.
Hai người một trước một sau, rời khỏi nơi này, đi về phía Lăng Tiêu Các.
Lúc này đã là cuối mùa thu.
Không ít người đang chậm rãi bước đi trong gió thu, lá vàng rụng rơi đầy trên mặt đất, gió vừa thổi liền phát sinh tiếng vang xào xạc, khiến cho Lăng Tiêu Vũ Phủ tăng thêm vài phần mỹ cảm.
-Người kia có phải là Sở Hành Vân hay không?
Xa xa, có không ít ánh mắt nhìn về phía Sở Hành Vân, trong ánh mắt lộ ra chút gì đó vẻ khác thường.
Sau khi sáng lập Vân Đằng Thương Hội, tên Sở Hành Vân đã truyền đi khắp nơi trong Hoàng Thành, có thể nói là danh chấn Hoàng Thành, lại thêm sự kiện luận bàn võ đạo, tên Sở Hành Vân lại càng trở nên chói mắt.
Hiện tại, sự tích liên quan tới Sở Hành Vân trở thành đề tài rất nhiều người bàn tán lúc trà dư tửu hậu.
Theo gió thu, Sở Hành Vân chậm rãi bước đi, ở bên cạnh hắn có hai thiếu nữ đi ngang qua, len lén nhìn hắn một cái, sau đó xì xào bàn tán:
-Khí tức Sở Hành Vân lại trở nên mạnh mẻ, đạt tới cảnh giới Tụ Linh Cảnh thất trọng, tốc độ tu luyện cực kỳ kinh khủng, ngắn ngủi trong ba tháng liền đột phá thất trọng.
-Dựa theo tốc độ tu luyện như vậy, sợ rằng không đến nửa năm, hắn liền có thể bước vào cảnh giới Địa Linh Cảnh. Hiện tại, hắn đủ để được gọi đệ nhất thiên tài Lăng Tiêu Vũ Phủ, không người có thể so sánh.
-Ngay cả Ân Nhược Trần cũng bại vào tay hắn, nếu bước vào cảnh giới Địa Linh Cảnh, không biết chiến lực mạnh đến bao nhiêu.
Âm thanh của hai người càng ngày càng nhỏ, dần dần đi xa khiến Lận Thiên Trùng mở miệng cười, thấp giọng nói:
-Xem ra ngươi nổi danh ở đây, đồng thời cũng khiến không ít người sùng bái.
-Nếu như Lận tiền bối bộc lộ thân phận, ta tin rằng ngươi nhất định sẽ có nhiều người sùng bái hơn.
Sở Hành Vân đồng dạng trêu lại hắn, trong lòng đối với việc nổi danh cũng không có kinh hỉ, vẻ mặt rất bình thường.
Sở Hành Vân biết, thế giới này rất lớn, cho dù là kiếp trước, hắn cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.
Nếu như hắn bởi vì một chút xíu thành tựu trước mắt này mà kiêu ngạo tự đắc thì hắn thì làm thế nào để bước vào cảnh giới Đế Cảnh trong truyền thuyết, vấn đỉnh đỉnh phong võ đạo!