Lần đầu khi nhìn thấy Vũ Tĩnh Huyết, Sở Hành Vân đã cảm nhận được một cổ sát khí âm lãnh, vô cùng vô tận khiến cho hắn phải rùng mình.
Khi đó, Sở Hành Vân cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn cho rằng Vũ Tĩnh Huyết quanh năm chinh chiến sa trường nên mới có sát khí dày đặc như vậy.
Mãi đến lúc nãy, khi hai cổ thiên địa lực va chạm vào nhau, Sở Hành Vân mới nhạy cảm nắm bắt được trong cơ thể Vũ Tĩnh Huyết vẫn còn một võ linh khác, nhưng nó lại bị trấn áp đến mức sắp tan biến.
Võ linh này chính là bản mạng võ linh của Vũ Tĩnh Huyết.
Phải biết rằng, đầu Ác Giao trước mắt này chính là thất phẩm võ linh, sát khí ngập trời, hung tợn bá đạo, một khi được chiết vào cơ thể sẽ không ngừng áp chế bản mạng võ linh để chiếm vị trí chính thức.
Dù sao, trong cơ thể võ giả chỉ có thể tồn tại một loại võ linh, đây là quy luật từ trước tới nay, cho dù sử dụng phương pháp nghịch thiên như Chiết cũng không ngoại lệ.
Khi Sở Hành Vân cảm nhận được cổ hơi thở này cùng với tầng sát khí ngưng thực kia, trong đầu lập tức nhớ tới phương pháp Chiết đã thất truyền từ lâu, đồng thời cũng hiểu rõ vì sao thực lực của Vũ Tĩnh Huyết lại trở nên cường đại như vậy.
Buồn cười nhất là Vũ Tĩnh Huyết vẫn không biết xấu hổ, hắn luôn miệng nói hắn làm quân vương là vì lê dân bách tính, tạo phúc cho thiên hạ, nhưng thật ra hắn chỉ vì sự ích kỉ của bản thân, coi mạng người như cỏ rác!
Nghe được lời Sở Hành Vân vừa nói, một đám chủ nhân của những gia tộc, thế lực bắt đầu trông rất khó coi.
Việc thay đổi quân vương, thiên hạ này được đổi chủ cũng không phải điều gì lạ.
Mặc kệ ngôi vị quân vương rơi xuống tay bất kì ai thì những gia tộc, thế lực của bọn họ cũng không tới mức phải diệt vong, vẫn có cách để tồn tại, tiếp tục hương khói.
Nhưng nếu là Vũ Tĩnh Huyết thì lại là một chuyện khác!
Hắn tranh đoạt ngôi vị quân vương là vì muốn vấy lên một hồi gió tanh mưa máu, khiến cho thực lực của bản thân mình trở nên mạnh hơn. Cả Lưu Vân Hoàng Triều chắc chắn sẽ rơi vào trong vô tận chiến tranh, người người trở thành binh lính, phơi thây sa trường.
Đến lúc đó, dù cho thực lực của các thế lực, gia tộc có mạnh đến đâu, ngay cả năm đại Vũ Phủ cũng sẽ bị tiêu diệt!
Luống cuống.
Một đám người cầm đầu chợt cảm thấy luống cuống, ánh mắt có chút run rẩy nhìn Vũ Tĩnh Huyết.
Ba ba ba!
Trong lúc này, một tiếng vỗ tay liên hồi vang lên.
Vũ Tĩnh Huyết cười nhẹ một tiếng, nói:
- Ta đã sớm nghe nói chủ nhân của Vân Đằng Thương Hội có kiến thức cao siêu, biết được tất cả những chuyện trên thế gian này. Hôm nay được gặp mặt quả đúng như lời đồn, không ngờ cả phương pháp Chiết thất truyền từ lâu cũng hiểu rõ ràng.
Giọng của hắn có vẻ tùy ý nhưng rơi vào trong tay của một đám chủ nhân các thế lực thì giống như tiếng nổ chói tai, khiến cho một tia mơ mộng trong lòng bọn họ cũng triệt để tan nát.
Vũ Tĩnh Huyết thật sự biết phương pháp Chiết!
Điều này chứng tỏ những gì Sở Hành Vân nói đều là thật. Vũ Tĩnh Huyết kế thừa ngôi vị quân vương chỉ vì muốn bản thân mình càng trở nên mạnh mẽ hơn!
Trong chớp mắt, bầu không khí đột nhiên thay đổi.
Tất cả mọi người đều cảm giác được một tia âm lãnh lượn lờ trong lòng khiến hô hấp của họ bắt đầu dồn dập.
Vũ Tĩnh Huyết không thèm để ý đến vẻ mặt của mọi người, hắn cất cao giọng nói:
- Hai mươi năm trước, ta suất quân nam chinh, trong lúc vô ý lạc vào một chỗ bí cảnh. Chủ nhân của tòa bí cảnh này là một vị Niết Bàn Cảnh cửu kiếp, chỉ kém một chút là có thể tiến vào cảnh giới Võ Hoàng. Vì chấp niệm muốn đạt đến Võ Hoàng, hắn liền lợi dụng phương pháp Chiết tách võ linh của mình ra khỏi cơ thể, mong muốn người đời sau có thể giúp hắn hoàn thành tâm nguyện này.
- Chỉ tiếc sau khi hắn mất, tòa bí cảnh lập tức bị đóng kín. Thẳng đến mấy vạn năm sau ta mới phát hiện được, từ đó truyền thừa cả đời của hắn cùng với võ linh đều thuộc về Vũ Tĩnh Huyết ta.
- Sử dụng phương pháp Chiết đúng là có thể giúp ngươi trở nên mạnh mẽ. Tuy nhiên, võ linh này cuối cùng cũng không phải của bản thân ngươi, bắt buộc phải ngày đêm dùng sát khí để trấn áp nó. Đến lúc nào đó ngươi thậm chí sẽ bị cổ sát khí kia làm mất đi hoàn toàn tâm trí, biến thành một công cụ giết chóc vô ý thức. Khi xưa cũng chính vì đặc điểm này nên phương pháp Chiết mới bị mọi người trong thiên hạ lên án.
Sở Hành Vân cười đầy châm chọc, đồng thời bộ dạng mang theo một ít xem thường.
Sử dụng phương pháp tà ác như vậy chính là sai lệch đi bản chất tu luyện, mặc dù có thể đạt được thực lực cường đại thì cũng khó sống để hưởng thụ.
- Thì có vấn đề gì?
Vũ Tĩnh Huyết cười ha ha, tiếng cười mang theo vẻ điên cuồng, nói:
- Võ linh Ác Giao là thất phẩm võ linh, mà bản mạng võ linh của ta chỉ là tứ phẩm võ linh cỏn con, khoảng cách giữa hai võ linh giống như rãnh trời vậy. Nếu ta có thể liên tục nuôi dưỡng võ linh Ác Giao này thì tương lai sẽ trở thành cường giả vô thượng, bước vào cảnh giới Võ Hoàng.
- Nếu dựa vào giết chóc để đạt được thành tựu này thì ta không quan tâm. Huống chi con đường cường giả tràn đầy giết chóc cùng máu tanh, ta lấy sát đạo thành Hoàng (ở đây là Võ Hoàng) cũng là tu luyện một đạo!
Sau khi hắn nói đến đây, võ linh Ác Giao bỗng gầm lên một tiếng giận dữ, hai tròng mắt tràn đầy dữ tợn như muốn tàn sát cả thiên hạ này, hủy diệt mọi thứ trên đường đi của nó.
Sở Hành Vân lạnh lùng nhìn một màn này, lắc đầu nói:
- Vũ Tĩnh Huyết, ngươi đã bị giết chóc ảnh hưởng đến tâm trí, thật sự biến thành kẻ điên rồi!
- Ngươi chỉ là một thành nhóc mới lớn, kiến thức quá nông cạn. Vũ Tĩnh Huyết ta tương lai sẽ thành Hoàng, ngươi có tư cách gì mà giáo huấn ta?
Trên người Vũ Tĩnh Huyết tràn ngập sát khí, thân hình điên cuồng lao về phía Sở Hành Vân.
Oanh!
Hư không bỗng bị một kích xuyên thủng.
Một vầng sáng tím đen đập vào mắt Sở Hành Vân, nó giống như thiên quân vạn mã đang ùn ùn lao tới, sát ý cùng sát khí dung hợp làm một khiến tâm thần mọi người rung động.
- Huyền Lôi Thiểm!
Lúc này, một giọng nói già nua bỗng vang lên.
Trong tầm mắt Vũ Tĩnh Huyết, một tia sét đột nhiên xuất hiện chắn trước người Sở Hành Vân. Cùng lúc đó, trong thiên địa bỗng nhiên có vô tận lôi quang chiếu xuống, bao phủ quanh người hắn.
- Không ngờ còn có hậu chiêu!
Nội tâm Vũ Tĩnh Huyết trầm xuống, chiến ý trên người càng đậm, tay nắm chặt Phương Thiên Họa Kích, chân bước về phía trước. Kích mang tùy ý xuất hiện, không sợ hãi tầng lôi quang này mà lao thẳng về phía trước.
Âm thanh va chạm không ngừng truyền ra, kích mang cuồng bạo mỗi lần va chạm với tầng lôi quang đều tạo ra từng trận cuồng phong. Một kích lại một kích đánh tới khiến đất đá bay mù mịt, thiên địa gào thét giống như có thể vỡ tan bất kì lúc nào.
- Đi tìm chết!
Sát khí trên người Vũ Tĩnh Huyết ngưng tụ đến mức tận cùng, hai tròng mắt tràn ngập màu tím đen, võ linh Ác Giao nhập vào bên trong Phương Thiên Họa Kích, thân kích như rồng nhắm thẳng về tầng lôi quang phía trước.
Răng rắc!
Sấm sét đầy trời bỗng nhiên biến mất không còn chút tăm hơi, hướng mũi kích chỉ tới có một lão giả lưng còng tóc bạc, lôi quang trên người liên tục lưu động chặn lại một kích kia.
- Vừa rồi ngươi muốn giết ta sao?
Lão giả chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt vô cùng lạnh lùng khiến thân thể Vũ Tĩnh Huyết lui về sau mấy bước. Cùng lúc đó, lôi quang đầy trời lại một lần nữa hiện lên, ngưng thành một hư ảnh khổng lồ bao phủ bầu trời đêm.
Hư ảnh này là một đầu chim ưng cao đến trăm mét, hai cánh giang ra che khuất bầu trời, mỗi một cái lồng vũ đều giống như sấm sét ngưng tụ thành. Lôi quang cuồn cuộn tràn ngập khí tức kiêu ngạo lan tràn khắp bốn phương tám hướng.
Đầu ưng này chính là võ linh của Lận Thiên Trùng, gọi là Thiên Huyền Lôi Ưng, đứng hàng thất phẩm!