Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 300: Hoàn Toàn Hạ Phong

Chương 300: Hoàn Toàn Hạ Phong




Từ sáng sớm đến hiện tại chỉ qua nửa canh giờ nhưng Hoàng Thành đã hoàn toàn mất đi vẻ phồn hoa vốn có của nó.

Trong tầm mắt mọi người là cảnh tượng nhà lầu sập đổ, phòng ốc vỡ nát, ngoài ra còn có vô số cổ thi thể đã lạnh ngắt nằm rải rác trên mặt đất, mùi máu tanh phát tán đầy trời khiến cho nơi này như hóa thành địa ngục trần gian.

Oanh!

Tiếng nổ vang lên, từ phương hướng khu giao dịch đột nhiên phát ra một luồng khí tức chấn động, kèm theo đó là tiếng nổ kinh thiên động địa, khói bụi mù mịt như cơn sóng bao phủ đoàn người đang hốt hoảng bỏ chạy.

Trong chớp mắt, tiếng kim loại va chạm không ngừng truyền đến. Vô số thân ảnh tay cầm vũ khí sắc bén lao ra từ trong làn khói, khuôn mặt dữ tợn giống như dã thú lướt dọc theo đoàn người đang hốt hoảng chạy.

Hàn quang lóe lên, từng dòng máu nóng hổi phun trào, vấy đỏ khắp nơi, rồi từ trên bờ tưởng chảy dọc xuống giống như hoa tường vi đang nở rộ.

Cảnh tượng giống như vậy xảy ra khắp Hoàng Thành.

Chỉ cần nơi nào có người liền lập tức phát ra vô số tiếng động hò hét, kêu rên. Chúng hòa với nhau tạo thành một khúc ca tử vong.

- Với tình hình này thì xem ra tên Vũ Tĩnh Huyết kia muốn hoàn toàn huyết tẩy Hoàng Thành, thà rằng tàn sát người vô tội chứ không muốn bỏ sót.

Sở Hành Vân thấy một màn này thì sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo.

Những người đang bị tàn sát phía dưới không chỉ có võ giả mà còn phụ nữ, người già, trẻ em. Bọn họ khi đối mặt với quá trình chém giết này không hề có một chút sức lực phản kháng nào, chỉ biết quỳ xuống xin tha mạng.

Nhưng thứ chờ đợi họ ở phía trước vẫn là những ánh đao vô tình, không một chút giữ lại mà xé rách lồng ngực, biến họ thành những cái xác không hồn nằm la liệt.

Ngay cả vị trí của năm đại Vũ Phủ hiện tại cũng trở thành a tỳ địa ngục. Hình ảnh vô số người chém giết nhau, mau tươi đỏ thẫm, từng tiếng rống chói tai không ngừng vang lên.

- Hử!?

Nhưng vào lúc này, Mặc Vọng Công vẫn luôn trầm mặc không nói bỗng nhiên lên tiếng.

Hắn khẽ động liền có một luồng khí tím đen vô cùng yếu ớt xuất hiện trong tay, như có như không, bất cứ lúc nào đêì có thể biến mấtChỉ thấy bàn tay hắn huy động, đem một luồng tím đen khí nắm ở tại trong tay, này lũ tím đen khí, cực kỳ yếu ớt, như có như không, tựa hồ tùy thời đều có thể tiêu tán.

- Ngươi có biết cổ sát khí này tới từ đâu không?

Mặc Vọng Công hỏi Sở Hành Vân.

- Có lẽ đến từ Tĩnh Thiên Quân.

Sở Hành Vân đã từng tiếp xúc với Tĩnh Thiên Quân nên phát hiện cổ sát khí này có chút quen thuộc. Hắn nhíu mày, tràn đầy khó hiểu hỏi Mặc Vọng Công:

- Mặc tiền bối, vì sao người lại hỏi về thứ này?

Mặc Vọng Công trả lời:

- Cổ khí tức mờ mịt bên trong sát khí này khiến ta có cảm giác rất quen thuộc, hình như trước kia đã từng tiếp xúc qua rồi.

Nghe được lời này, thần sắc Sở Hành Vân bắt đầu ngưng lại.

Mặc Vọng Công dù sao cũng là cường giả Võ Hoàng đến từ thời đại thượng cổ. Từ sau khi hắn ngã xuống rồi ẩn mình vào trong Thiên Công Bí Cảnh cũng đã qua mấy vạn năm rồi.

Thế nhưng hắn lại có cảm giác quen thuộc với khí tức phát ra bên trong sát khí của Tĩnh Thiên Quân, điều này khó mà có thể tưởng tượng được.

Nhưng vào thời điểm Sở Hành Vân muốn hỏi kĩ càng hơn thì một loạt âm thanh ùng ùng kinh thiên động địa truyền đến. Cả tòa Hoàng Thành bắt đầu run rẩy điên cuồng, gió cuốn mây tàn giống như đang nghênh đón tai ương tận thế.

Ngay sau đó ----

Sở Hành Vân lập tức nhìn thấy một đàu giao long màu đen tím dài hơn trăm mét phá mỡ tầng mây rồi phóng lên trời. Thân thể nó uốn lượn, đồng thời không ngừng phóng ra sát khí cuồn cuộn như muốn một mình độc bá bầu trời.

- Là võ linh Cực Sát Ác Giao!

Trong nháy mắt khi Sở Hành Vân thấy đầu giao long này liền nhận ra ngay.

Âm thanh của hắn vừa phát ra thì một tiếng ưng kêu bỗng nhiên phá rách tầng trời.

Một luồng sấm sét khổng lồ từ trên trời giáng xuống không ngừng tỏa ra lô quang, sau đó từ từ ngưng tụ thành hình ảnh một đầu hùng ưng ngạo thế. Hai cánh ưng giang rộng, từng đợt lôi quang bắt đầu hội tụ thành một tia chớp đánh thẳng về phía trước.

Oanh!

Khi tia chớp này đánh lên người Cực Sát Ác Giao liền lập tức khiến cho không ít sát khí xung quanh đầu giao long này bắt đầu tan biến. Đồng thời hư ảnh lôi ưng kia nhanh chóng lao về hướng bên này, đụng thẳng vào người giao long.

Hai đầu dị thú điên cuồng va chạm trên trời cao tạo ra vô số tiếng nổ chói tai. Sát khí không ngừng bị chôn vùi, lôi quang cũng liên tục bị xé rách khiến người xem xung quanh không khỏi mang cảm giác ngày tận thế đã đến.

Sở Hành Vân bỗng một chưởng đánh ra khiến dư ba tan tác. Sau đó hắn hướng mắt nhìn về phía hai đầu dị thú trên hư không, cắn răng nói:

- Chết tiệt, vậy mà vẫn trễ một bước.

Vừa dứt lời, Sở Hành Vân như hóa thành một cơn cuồng phong điên cuồng lao về hướng Tề Vân Phong.

Oanh!

Lại một tiếng nổ khác truyền đến.

Lần này Cực Sát Ác Giao đã đánh Huyền Thiên Lôi Ưng văng ra xa mấy trượng. Một tiếng ưng chói tai vang lên, thân hình tràn ngập lôi quang của nó bắt đầu có dấu hiệu ảm đảm.

Ở trước người Cực Sát Ác Giao lập tức có một người xuất hiện, tay hắn cầm chiến kích, cưới bộ thong thả đứng trên hư không. Ngay sau đó hắn liền vẫy động chiến kích, giao ảnh bắt đầu ngưng tụ khắp bầu trời, chiếu rọi khắp nơi.

- Bại cho ta!

Hắn quát một tiếng. Tầng tầng sấm sét ở trước mặt hắn bắt đầu hoàn toàn vỡ vụn, mũi kích như giao long phá mở vòm trời, đồng thời khiến cho Huyền Thiên Lôi Ưng phát ra một tiếng kêu thê lương, thân hình cũng ngày càng ảm đạm hơn.

Mắt thấy khí tức Huyền Thiên Lôi Ưng đang dần suy yếu, người này cũng không tiếp tục truy kích mà đứng tại chỗ, mở miệng nói:

- Thiên hạ đồn đãi Lận Thiên Trùng lôi quang ngập trời, một tay liền bại địch, thế nhưng hôm nay được tận mắt chứng kiến thật khiến ta thất vọng!

- Ăn nói hàm hồ!

Một tiếng hừ lạnh truyền ra từ bên trong Huyền Thiên Lôi Ưng.

Một tia lôi quang lập tức xuất hiện trong hư không.

Thân ảnh Lận Thiên Trùng từ từ xuất hiện. Lưng hắn vẫn còng như trước, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm về hướng đối diện, nói: , hắn lưng, như trước còng lưng, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, lạnh lùng nhìn chằm chằm phía trước, lạnh lùng nói:

- Nếu không phải cơ thể ta có mang theo ám thương thì trận chiến vừa rồi, Vũ Tĩnh Huyết ngươi đã sớm chết cả trăm ngàn lần rồi!

- Thật vậy không?

Vũ Tĩnh Huyết ha hả cười, đôi mắt tím đen quỷ dị như yêu nhìn Lận Thiên Trùng, tự tin nói:

- Ta cũng muốn xem thử cường giả Niết Bàn Cảnh rốt cuộc là mạnh tới mức nào. Tuy nhiên nếu ngươi thật sự có thể khôi phục tới thời kì đỉnh cao thì chắc chắn ta cũng sẽ không thua.

Dứt lời, Vũ Tĩnh Huyết giơ ngang Phương Thiên Họa Kích, mái tóc dài tung bay trông cực kì bá đạo.

Sau đó sát khí tím đen xung quanh hắn bắt đầu tràn ngập giống như mây đen bao phủ thân thể Huyền Thiên Lôi Ưng. Chiến kích khẽ động, sát khí quanh người lập tức hóa thành hàng nghìn hàng vạn giao ảnh che khuất bầu trời, khí tức tỏa ra khiến thiên địa không ngừng run rẩy.

- Lận Thiên Trùng, dùng toàn lực đánh một trận đi, nếu không ta sẽ khiến ngươi chết vô cùng uất ức đấy!

Vũ Tĩnh Huyết nổi giận gầm lên một tiếng, mũi kích đâm thẳng đến, hoàn toàn chặt đứt toàn bộ lôi quang xung quanh thân thể Lận Thiên Trùng.

Đồng thời từng tia thương mang gắt gao ngăn chặn Lận Thiên Trùng khiến hắn không có chút sức đánh trả nào, hoàn toàn bị vây ở thế hạ phong.

Dịch giả: Hào Ca

Team: Vạn Yên Chi Sào






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch