Nghe Sở Hành Vân nhắc đến Lạc Lan, thần sắc Mặc Vọng Công hơi rét, mở miệng hỏi:
- Tình huống của Lạc Lan, có chuyển biến tốt đẹp sao?
- Vẫn như cũ, Sở Hành Vân Thở dài, đứng dậy, đi nhanh hướng rừng cây.
Thấy thế, Mặc Vọng Công vội đuổi theo.
- Thanh liên tiếp thiên, chính là võ học cực mạnh của võ hoàng, lấy sinh cơ làm nguồn gốc, câu thông thiên địa, do đó, kích thích ra hết thảy tiền lực của bản thân, một khi thi triển ra, sinh cơ không còn, võ linh chôn vùi, cho dù là thanh liên võ hoàng là thượng cổ cường giả, cũng đều không thể sống sót.
Sở hành Vân trả lời:
- Lạc Lan có võ linh Thủy tiên cửu tinh, là võ linh tiến hóa cực hiếm thấy, liên hóa sinh chín cánh, ẩn chứ sinh cơ lực vô tận, thời gian nàng thi triển ra thanh liên tiếp thiên, tu vi còn thấp, vẫn chưa thể phát huy ra hết thảy tinh túy của thủy tiên võ linh, vì vậy, chín đoán thanh liên sau khi biến mất, trong cơ thể Lạc Lan, còn có một tia sinh cơ.
Vừa đi vừa nói, hai người đã tới một chỗ bí mật ở vách núi.
Vách núi cao chót vót, trên đó chứa nhiều cây mây, ngăn cản người đến, mà ở dưới vách núi, có một sơn động, bên trong đen kịt, lếc mắt nhìn không thấy tận cùng.
Hai người bước vào bên trong sơn động, lấy linh lực làm ánh sáng rực rỡ, chiếu đi trước con đường.
- Thiên thiên chi đạo, còn gọi là loại sinh chi đạo, Lạc Lan thi triển thanh liên tiếp thiên, lại vẫn còn một tia sinh cơ, thật đúng là may mắn.
Mặc Vọng Công cũng cảm thán.
Trong long của hắn, không khỏi nghĩ đến một màn chấn động.
Lạc Lan, lấy sinh mệnh để phóng xuất ra tiềm lực võ linh thủy liên cửu tinh, biến thành chín cánh hoa, liều mạng trợ giúp Sở Hành Vân trọng tố linh hải, không oán không hối.
Cử động như vậy, không thua gì thanh liên võ hoàng thời thượng cổ.
Sở Hành Vân cũng thở dài, tiếp tục nói:
- Võ linh cửu phẩm, trên đời hiếm thấy, có lực lượng quá lớn, Lạc Lan vô pháp nắm trong tay, cũng là việc bình thường, bằng không Lạc Lan đã hương tiêu ngọc vẫn, không người có thể cứu.
- Khi đó, ta từ cơ thể của Lạc Lan cảm giác được một tia sinh cơ, thì lập tức mang nàng tới đây, lợi dụng Thiên thánh linh châu, mạnh mẽ trấn áp sinh cơ, không làm cho nó tiêu tán.
Thiên thánh linh châu, là bảo vật trấn tộc của Thánh tiên tộc.
Vật ấy, có thể phóng xuất ra thánh linh khí cùng tiên linh khí, làm cái cái hòa thành một thể.
Từ nay về sau, chỉ cần thiên thánh linh châu bất diệt, sinh cơ lực cũng sẽ không tiêu tán.
Mặc Vọng Công, nghe được Sở Hành Vân nói, trong lòng sinh bội phục.
Thiên thánh linh châu, có thể nói là đế binh vô thượng tròn truyền thuyết, siêu thoát khỏi ràng buộc của thiên địa, chí cao vô thương.
Sinh cơ lực của Lạc Lan, sáp nhập vào trong thiên thánh linh châu, từ nay về sau, Lạc Lan có thể cùng thiên thánh linh châu, đem hòa vào một thể, vô pháp phân rời.
Nói cách khác, Sở Hành Vân không tiếc buông bỏ đế binh cũng muốn bảo trụ lại một tia sinh cơ, làm Lạc Lan sống sót!
Lúc này, hai người đi tới tận cùng của sơn động.
Tầm mắt ở giữa, nơi này là một mảnh đất trống, trăm trượng vuông, chunh quanh vách núi đá lởm chởm, tự hồ trải qua trăm triệu năm ăn mòn, hình thành một mảnh đất kỳ lạ.
Trên đỉnh đầu, năm đầu linh mạch huyền cấp đang lơ lửng, còn chưa khôi phục hoàn toàn, chỉ có một thước mà thôi, đang không ngừng xoay tròn trên hư không, uốn lượn, toát ra thiên địa linh lực tinh thuần không gì sánh được.
Mà ở giữa năm đầu linh mạch huyền cấp, có một bãi đá, trên đài, là một đóa hoa thủy tiên ở rộ tinh xảo, ngạo nghễ, tim sen đã mất, thay vào đó là một thân thể tuyệt diệu của cô gái xinh đẹp.
Nàng mặc quần áo màu xanh, tóc dài ngang thắt lưng, ngũ quan hoàn mỹ, đôi mắt mặc dù khép kín, những cũng để cho người ta rung động.
Thiếu nữ này chính là Lạc Lan.
Nàng, cũng chưa chết, chỉ là lâm vào giấc ngủ say.
- Sinh cơ cuối cùng của Lạc Lan, tuy bị hút vào thiên thanh linh châu, vĩnh viễn không tán, nhưng muốn cho nàng tỉnh lại, cũng vô cùng gian nan, sợ rằng máu huyết bản nguyên của phượng hoàng, cũng khó.
Mặc Vọng Công quay đầu nhìn về phía Sở Hành Vân.
Ngày đó, sinh cơ Sở Tinh Thần bị đóng bang, Sở Hành Vân đựa vào một gốc tinh thần thảo, đem hắn cứu sống lại, lặp lại sinh cơ.
Nhưng Lạc Lan cũng bất đồng.
Thứ nhất, sinh cơ quanh thân Lạc Lan, đều đã tiêu hao hầu như không còn, chỉ còn lại một tia, nếu không đem sinh cơ phục hồi lại viên mãn, mặc dù có tỉnh lại cũng lập tức chết đi.
Thứ hai, bởi vì thi triển thanh liên tiếp thiên, võ linh Thủy tiên cửi tinh, cũng tiêu hao lực lượng khổng lồ, võ linh cùng võ giả, vốn là nhất tâm đồng thể, nếu muốn cho lạc lan tỉnh lại bình yên, võ linh phải khôi phục hoàn tàn.
Hai điều kiện này, khó khăn thỏa mãn.
Chỉ là khôi phục sinh cơ của võ linh thủy tiên cửu tinh, thì đã khó có thể tưởng tượng, càng chưa nói tới đồng thời khôi phục Lạc Lan và võ linh.
- Mặc tiền bối yên tâm, ta đã tìm được đối sách.
Sở Hành Vân trở nên thâm thúy, khiến Mặc Vọng Công chở nên thất kinh, tràn đầy tò mò.
- Ta đời trước, từng có một người được xưng là Sinh mệnh võ hoàng, cô gái này cực kỳ thần bí, đứng hạng ba trong thập đại võ hoàng, đọc hành độc vãng, không có bất kỳ quan hệ với kẻ nào, một lần gặp nàng ở trên Linh Sơn, đồng thời cứu nàng một mạng.
Sở Hành Vân tràn về lý ức, chậm rãi nói:
- Trong tay cô gái này, có một đóa Thánh u hư liên, tương truyền vật ấy không phải đến từ Chân Linh đại lục, có thể phóng ra sinh cơ lực vô cùng vô tận, cho dù là chân hỏa phượng hoàng, cũng có thể ngăn chặn.
Vạn năm trước, Luân hồi thượng đế ngã xuống, tọa kỵ chân hỏa phượng hoàng, tử thủ thi thể hắn.
Khi đó, diệt hồn yểm xuất hiện.
Hai đại thần thú, ác chiến ba ngày ba đêm, cuối cùng, diệt hồn yểm bỏ mình, thi hài rơi vào thiên linh sơn, mặc dù qua vạn năm thời gian, vẫn có hư vô nghiệp hỏa bám vào, vĩnh viễn không tán.
Sau khi Sở Hành Vân trở thành võ hoàng, nhiều lần tiến nhập Thiên linh sơn, trong đó có một lần, hắn gặp Sinh mệnh võ hoàng, đồng thời thấy nàng dung Thánh u hư liên, chế trụ hư vô nghiệp hỏa.
- Sinh cơ lực, có thể ngăn cản nghiệp hỏa chân hỏa phương hoàng, có thể thấy được cực kỳ khổng lồ, nếu như có đóa Thánh u hư liên này, nói không chừng có thể làm Lạc Lan tỉnh lại, chỉ bất quá…
- Đóa Thánh u hư liên, là bản mạng của Sinh mệnh võ hoàng, vô cùng trân quý, cho dù chúng ta có thể tìm tới Sinh mệnh võ hoàng, chỉ sợ cũng khó có được.
- Đíc xác rất khó khăn.
Sở Hành Vân ngẩng đầu, dừng ở trước mặt Lạc Lan, trong mắt hiện liên sự kiên quyết không gì sánh được, nói:
- Nhưng cho dù khó hơn nữa, ta cũng muốn cửu tỉnh Lạc Lan, dù cho cùng Sinh mệnh võ hoàng đánh một trận, cũng sẽ không tiếc!