Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 347: Triệt đầu triệt đuôi âm mưu

Chương 347: Triệt đầu triệt đuôi âm mưu

Cổ kiếm hội là nơi thiên tài tụ hội, bên trong bất kì người nào cũng có thanh danh hiển hách, cũng chỉ có hạng người thiên tài yêu nghiệt mới có thể bước vào nơi này.

Trăm ngàn năm qua, quy củ của Cổ kiếm hội đều như vậy, chưa từng thay đổi.

Nhưng bây giờ hai người Thường Danh Dương cùng Tần Không, dẫn hơn bốn mươi người trong gia tộc đến, hùng hổ không nói, còn muốn lấy danh nghĩa của hai đại kiếm chủ để chỉnh đốn trật tự cổ kiếm hội.

Sự kiện này diễn ra quá đột ngột, không có bất kỳ sự báo trước nào.

Mà Tẩy Kiếm thí luyện lần này lại vừa vặn trăm năm tẩy kiếm trì xuất hiện.

Hai điểm này nếu như kết hợp lại, rất khó để cho người ta không liên tưởng đến cái gì.

-Lập tức yên lặng!

Thấy đám người thấp giọng thảo luận, Tần Không bước nhanh ra, quát như sấm mùa xuân, sau đó lại cao giọng nói:

-Ý của chúng ta rất đơn giản, bốn mươi ba người chúng ta đến từ hai nhà Tần và Thường, đều tham gia Tẩy kiếm thí luyện lần này, bởi vậy mong muốn các ngươi có thể ghi nhớ mỗi một khuôn mặt, nghìn vạn lần không nên tranh đấu, thậm chí chém giết.

- Quả thế!

Tần Không cất lời khiến đám người tâm chìm vào đáy cốc.

Tẩy kiếm thí luyện biết bao tàn khốc, mấy ngàn tên được coi là thiên tài tiến nhập bí cảnh tu luyện chém giết lẫn nhau, cuối cùng người có thể bình yên đi qua bí cảnh, mới có tư cách tiến nhập Vạn Kiếm Các.

Mà lần thí luyện này chỉ có mười vị trí đầu mới có thể vào được tẩy kiếm trì, bồi bổ khí lực toàn thân, một điểm này lại khiến thí luyện trở nên càng thêm khó khăn, trắc trở, chỉ hơi lơ là liền có thể mất đi tính mạng.

Lời vừa rồi của Tần Không xác thực rất giản đơn, ở đây các thiên tài yêu nghiệt nhớ kỹ đệ tử hai nhà Tần Thường, ngày sau song phương nếu gặp nhau trong bí cảnh, tuyệt không thể âm thẩm hạ thủ, lại càng không được trắng trợn tàn sát.

Cứ như vậy, thí luyện triệt để mất đi sự công bằng.

Thí luyện vốn là muốn ở trong sinh tử có thể đột phá, phóng xuất ra tất cả tiềm lực của chính bản thân, từ đó mới có tư cách trở thành đệ tử Vạn kiếm các, mới có thể tranh đoạt mười vị trí, tiến nhập Tẩy kiếm trì.

Nếu như dựa theo lời, ở đây các thiên tài yêu nghiệt không được đối với đệ tử hai nhà Tần Thường xuất thủ, như vậy cơ hội để đệ tử hai nhà đoạt mười vị trí đầu muốn vượt xa người bình thường.

-Thảo nào muốn làm ra thanh thế lớn như vậy, dựa vào hai đại kiếm chủ hàng đầu, tới chèn ép chúng ta, biến chúng ta thành đá kê chân, tính toán của các ngươi không khỏi quá tốt đi?

Lúc này, có một người đứng lên quát lạnh.

Lời nói vừa dứt, Tần Không bước chân lên phía trước, huyết sắc trường kiếm đâm thẳng, ánh sáng đại biểu cho chết chóc nhấp nháy, không có dấu hiệu nào kề trên cổ người kia, kiếm phong lành lạnh, trực tiếp xé rách yết hầu đối phương.

Phốc!

Huyết nhục nóng hổi phun ra, tia sinh cơ cuối cùng của người kia cũng theo đó tiêu tán, nhưng cặp mắt kia vẫn là gắt gao mở to, phảng phất trước khi chết cực kỳ không cam lòng.

-Người nhiễu loạn trật tự, giết!

Tần Không đem huyết sắc trường kiếm thu hồi, thè lười liếm một chút máu nhuốm ở đầu kiếm, khuôn mặt trở dữ tợn như tu la địa ngục.

Đoàn người căng thẳng nhìn cỗ thi thể trên mặt đất kia, tâm thần chấn động, bọn họ rốt cuộc hiểu được hôm nay Cổ kiếm hội chính là môt âm mưu!

Mà ở sau Tần Không , đệ tử hai nhà Tần Thường tất cả đều là mắt lạnh nhìn một màn này, không kinh sợ cũng không hoảng hốt, phảng phất đã xem qua nhiều lần, biểu hiện tùy ý, lạnh lùng.

Thậm chí trong những người đó cũng không thiếu người đang lạnh lùng cười nhạo, hoàn toàn không đem tính mạng người này để vào mắt.

-Hiện tại, các ngươi còn có dị nghị gì?

Lúc này, Thường Danh Dương đứng dậy, nhãn thần lạnh giá ,âm hàn khiến không ai dám nói lời nào.

Địa vị của Thường Danh Dương rất cao, danh tiếng lẫy lừng, lấy chiều hướng tu luyện bây giờ của hắn tương lai nhất định có thể bước vào Âm dương cảnh, trở thành kiếm chủ Vạn kiếm các, nắm trong tay một phương hoàng triều, ngàn dặm lãnh thổ .

Với hắn mà nói, giết một hai gã thiên tài tuấn kiệt cũng không coi là đại sự gì, rất là tùy tâm.

-Nếu không dị nghị gì ta đây liền cho rằng các ngươi đồng ý việc này, trong lần Tẩy kiếm thí luyện lần này, các ngươi tuyệt đối không được xuất thủ đối với đệ tử hai nhà Tần Thường, nếu không ta tuyệt đối không tha.

Thường Danh Dương trên người truyền ra âm thanh âm lãnh, quang mang lưu chuyển phóng lên cao, đem tất cả mọi người bao phủ lại.

-Sau nửa canh giờ, đại hội đấu giá chính thức bắt đầu, trước đó các ngươi đợi ở chỗ này, qua lại nhiều hơn như vậy, mới có thể để cho mình trong thí luyện sống được càng lâu.

Tần Không bổ sung một câu.

Ngay sau đó, hắn và Thường Danh Dương liền sánh vai bước ra ngoài, để hơn bốn mươi danh môn đệ tử trong gia tộc lưu lại.

-Được rồi!

Gần bước ra cánh cửa, Thường Danh Dương quay đầu lại, lạnh lùng nói:

-Ta đã quên nhắc nhở một chút, giữa đệ tử hai nhà Tần Thường có thể qua lại liên kết với nhau, nếu có người có tâm tư muốn âm thầm đánh lén, ta khuyên các ngươi vẫn là đem ý định này buông bỏ, miễn cho liên lụy cả gia tộc.

Thanh âm tràn ngập uy hiếp quanh quẩn ở lòng của mọi người, khiến cho bọn họ tức giận mà không dám nói.

Dù sao phía sau đối phương là hai vị kiếm chủ, là Vạn kiếm các.

Bọn họ mặc dù chiếm ưu thế về nhân số, nhưng đối mặt với nhân vật khổng lồ như vậy cũng không có bất kỳ biện pháp nào, một khi lơ là không chỉ đưa tới họa sát thân, thậm chí có khả năng dẫn tới một đường chết chóc.

Chính vì điều này, đoàn người mới không có lập tức động thủ, nếu không, muốn giết hơn bốn mươi người này là điều cực kỳ dễ dàng, căn bản không e ngại cái gì trả thù, cừu hận.

Thường Danh Dương đem thu hồi ánh mắt lại, khóe mắt dư quang thoáng nhìn, rơi vào trên người của Sở Hành Vân, không khỏi dừng bước.

-Làm sao vậy?

Thấy Thường Danh Dương đột nhiên dừng lại, Tần Không một bên đặt câu hỏi, một bên nhìn theo tầm mắt của Thường Danh Dương, dừng lại trên người Sở Hành Vân, cười nhạo nói:

-Người này lớn lên thật tuấn lãng nhưng tu vi quá yếu, chỉ đạt Địa linh ngũ trọng thiên, nghe nói hắn cùng Hạ Khuynh Thành quan hệ không tầm thường, hơn phân nửa là dựa vào tầng quan hệ này mới có thể tham gia Cổ kiếm hội.

Thường Danh Dương gật đầu, cũng không suy nghĩ nhiều, cước bộ không dừng lại, liên tục bước về phía trước rời khỏi nơi đây.

Nhìn hai người bóng lưng rời đi, Sở Hành Vân biểu hiện rất bình tĩnh.

Sát ý trong lòng hắn đã hoàn toàn thu liễm, về phần khuôn mặt và khí chất của hắn, từ lần trước đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, đừng nói là Thường Danh Dương, dù là các chủ Vạn kiếm các đến cũng không thể nhìn thấu.

Hắn giờ phút này cũng không có ngụy trang, càng không có dịch dung.

Sở Hành Vân nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn về phía những đệ tử danh môn kia, bốn mươi ba người tu vi cao có thấp có không đồng đều, người cao nhất bất quá là Địa linh bát trọng thiên, người thấp nhất chẳng qua là Địa linh cảnh, ngay cả sát khí cũng không thể tùy ý nắm trong tay.

Một đám người như thế nhìn về phía phần lớn các thiên tài yêu nghiệt, lại ngẩng cao đầu, mặt mang vẻ đắc ý, phảng phất đối đãi vơi một bầy kiến hôi, vô cùng kiêu căng, hống hách!

* Xin người qua người, người lại tặng ít Kim Phiếu *

Team Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Dịch: HonDe






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch