Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 346: Bốn món vương khí

Chương 346: Bốn món vương khí

Thường Danh Dương bước tới không nhanh không chậm, mỗi một bước đi khiến tất cả mọi người có cảm giác tựa như một ngọn núi cao ép xuống.

Ngoại trừ Sở Hành Vân.

Lúc này, hai tròng mắt hắn đã lạnh giá, cật lực áp chế sát ý trong lòng, tuy nhiên có một số dấu hiệu điên cuồng bộc phát ra, khiến cho thân thể hắn cũng bắt đầu run, hơi thở nặng nề.

Thường Danh Dương, đầu sỏ gây nên tai họa ở Tề Thiên Phong.

Sự xuất hiện của hắn đã làm cho đông đảo người vô tội chết đi, chôn xương tại Tề Thiên Phong, mà Lạc Lan, cũng là bởi vì hắn mà vĩnh viễn an nghỉ.

Khung cảnh đạm mạc, sơ xác tiêu điều xuất hiện trong đầu Sở Hành Vân, thậm chí theo Thường Danh Dương tới gần, loại giết chóc này càng mãnh liệt hơn, bàn tay chăm chú chế trụ chuôi kiếm, m thanh răng rắc của xương cốt phát ra

-Lạc Vân.

Đúng lúc này, Hạ Khuynh Thành đột nhiên quay chụp lấy hắn.

Tâm thần Sở Hành Sởun lên, cổ sát ý điên cuồng lập tức như thủy triều mất đi, hai tròng mắt khôi phục sự yên lặng thâm thúy.

-Người thanh niên cụt tay đang đi tới này, chính là người chủ chì cổ kiếm hội, tên là Thường Danh Dương, đồng thời hắn cũng là đệ tử chân truyền vạn kiếm các, gần đây danh tiếng có một không hai.

Hạ Khuynh Thành nhìn Sở Hành Vân rơi vào trầm mặc, còn tưởng rằng hắn không biết Thường Danh Dương, lập tức giải thích:

-Chạm tay có thể bỏng, lời này là ý gì?

Sở Hành Vân cau mày, hắn nhớ rất rõ ràng, Thường Danh Dương lúc rời khỏi Tề thiên phong lúc, tu vi đã đạt Thiên Linh tam trọng thiên.

Tu vi tuy mạnh, nhưng ở nơi đầy rẫy tinh anh như Vạn kiếm các cũng không được coi là cao cấp nhất, nhưng nhìn phản ứng của đám người này thì địa vị Thường Danh Dương tựa hồ không nhỏ, ngay đến cả Khuynh Thành công chúa cũng phải khom mình hành lễ.

-Việc này nói ra rất dài dòng.

Hạ Khuynh Thành hơi dừng một chút, âm thanh hạ thấp nói:

-Thường Danh Dương chính là con của Xích Tiêu kiếm chủ, thiên phú tuy cao nhưng trời sinh tính tình kiêu ngạo lười nhác, ở giữa các đệ tử Vạn kiếm các cũng không coi là xuất sắc, nhưng đoạn thời gian trước phát sinh thay đổi lớn.

Nghe vậy, lòng Sở Hành Vân hơi trùng xuống, tinh tế lắng nghe.

-Đại khái ở một tháng trước, Thường Danh Dương bị một vị cường giả đoạt đi một tay, hắn trở về Vạn kiếm các ngày đêm rống giận, không ngừng điên cuồng gào thét, cuối cùng đem việc này hóa thành động lực, không chỉ bước vào Thiên linh tam trọng thiên, còn trở nên cực kỳ khắc khổ, đảo ngược tình thế suy bại.

-Để báo mối thù bị chặt tay, Thường Danh Dương triệu tập một đội ngũ, triển khai kín đáo điên cuồng mà tím kiếm, nửa tháng trước bọn họ trở về mang theo vô số linh thạch cùng linh tài, động thái lần này làm kinh sợ cả Vạn kiếm các.

Hạ Khuynh Thành hít sâu một hơi, tiếp tục nói:

-Chính vì vậy mà Thường Danh Dương chiếm được cảm tình của các chủ Vạn kiếm các các, chẳng những truyền cho kiếm thuật cao thâm mà xuất ra nhiều tài nguyên chế tạo quý giá, trợ giúp Thường Danh Dương ngưng luyện kiếm khí.

-Kiếm khí?

Nghe đến đó Sở Hành Vân lập tức nhìn về thanh trường kiếm trên hông của Thường Danh Dương.

Thân kiếm phong cách cổ xưa, còn chưa tra khỏi vỏ kiếm, liền phát ra âm thanh tê tê trong không gian, thanh âm tinh thúy, bất ngờ chính là Trảm Không kiếm.

Bất quá Trảm Không kiếm tựa hồ phát sanh biến hóa, thân kiếm trở nên càng cao to, trên chuôi kiếm mặt hoa văn cũ đã bị xóa đi thay vào đó là một đạo hoa văn khác, khiến cho khí tức Trảm Không càng hung hiểm hơn, càng mạnh hơn.

-Thanh kiếm khí này chính là vương khí cấp ba, tên là Trảm Không kiếm, nghe nói xuất phát từ gã cường giả kia, Thương Danh Dương thành công báo thù đoạt được Trảm Không kiếm từ tay hắn, chiếm làm của mình.

-Vương khí cấp ba vốn cường hãn không gì sánh được, trải qua cẩn thận tỉ mỉ rèn luyện, mây đen kéo tới bao phủ cả tòa cổ kiếm thành, ba đầu sấm sét chân long ở trên hư không trung uốn lượn, từng cái hóa thành điện quang hướng Trảm Không kiếm đánh tới.

-Cuối cùng sấm sét hình chân long biến mất, phẩm cấp Trảm Không kiếm cũng nhảy lên hàng lục phẩm vương khí, kiếm khí sắc bén, thượng có thể xuyên thấu trời cao, hạ có thể khiến mặt đất nứt ra, khiến một đám đệ tử vạn kiếm các vô cùng hưng phấn.

Hạ Khuynh Thành một hơi nói ra, thoại âm rơi xuống khiến Sở Hành Vân rơi vào trầm tư.

Hắn so với Hạ Khuynh Thành càng hiểu rõ hơn.

Từ một khắc kia khi nhìn tới Trảm Không kiếm, Sở Hành Vân cũng cảm giác được một cỗ duệ khí cực kì sắc bén, cỗ chân khí này tỏa ra so với Trảm Không kiếm lúc trước, càng thêm sắc bén, cũng càng thêm hung hiểm.

Kiếm này nếu là ở trong tay cường giả Niết bàn cảnh , một kiếm vung xuống đủ để xé rách không gian, ngay cả núi cao vạn trượng cũng phải bị xuyên thủng, uy lực thật là đáng sợ.

Ngoại trừ Trảm Không kiếm ở ngoài, Thường Danh Dương trên người bộ nhuyễn giáp đen kịt kia, giáp phụ ba đạo thần văn, rõ ràng là vương khí tam cấp.

Nếu như hơn nữa ngân sắc giày bó cùng ngân sắc áo choàng, như vậy trên người của Thường Danh Dương có đến bốn món vương khí, có thể công có thể thủ, có thể nói là không chút kẽ hở.

-Thường Danh Dương thực lực vốn vượt xa ta, hiện tại hắn lại có nhiều bảo bối trong tay, lấy thực lực của ta bây giờ, cây bản không phải là đối thủ của hắn, chỉ có bước vào thiên linh cảnh, nắm trong tay trong thiên địa dương cương khí, mới có thể tương kì triệt để đánh giết.

Sở Hành Vân trong lòng rù rì nói, hai mắt ngưng trọng nhìn về phía Thường Danh Dương.

Vốn là hôm nay hắn tưởng âm thầm xuất thủ, giết chết Thường Danh Dương để phát tiết mối hận trong lòng.

Xem ra hôm nay việc này cũng chỉ có thể đến đây thôi.

Ngay lúc Sở Hành Vân cảm thán, ở phía đầu hành lang lại thêm nhiều thân ảnh đi tới.

Ứớc chừng có khoảng bốn mươi người, đều là thanh niên, nữ có nam có, lại đi tiến lầu các thời gian, vui vẻ cười đùa, ánh mắt liếc qua mọi người liền lập tức thu hồi, đầu ngẩng cao, bộ dáng tràn đầy kiêu căng.

Mà ở giữa những người này, Sở Hành Vân thấy được một người quen- Tần Không.

-Người ở vị trí chính giữa là Tần Không.

Tâm niệm vừa động, Hạ Khuynh Thành dường như có cảm ứng, nhẹ giọng nói:

Người này tu vi đã đạt Địa linh cửu trọng, tùy thời có thể có thể bước vào Thiên linh cảnh, trở thành đệ tử chân truyền vạn kiếm các, mà phụ thân của hắn là Tần Thu Mạc, cũng là kiếm chủ vạn kiếm các.

Sở Hành Vân sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới, Tần Không, lại là con của Tần Thu Mạc.

Hạ Khuynh Thành không chú ý vẻ kinh ngạc cảu Sở Hành Vân, nàng chính dừng ở hơn bốn mươi danh thanh niên, trong con ngươi xinh đẹp chậm rãi hiện lên sắc thái trang nhã, nói:

-Những người này, tựa hồ là đệ tử kiệt xuất của Tần gia cùng Thường gia ...

Kèm theo thanh âm nghi hoặc của nàng, đoàn người tiến vào lầu các chia thành hai nhóm, mà Thường Danh Dương vững vàng ngồi xuống vị trí cao nhất.

-Hôm nay chính là ngày Cổ kiếm hội gặp mặt, các ngươi làm càn gây ra tiếng động lớn không nói, còn vung tay vung chân thật sự là cả gan làm loạn, miệt thị vạn kiếm các, thảo nào phụ thân và tần bá bá phân phó, muốn ta mang đệ tử hai nhà tới nơi này chỉnh đốn lại trật tự cổ kiếm hội.

Thường Danh Dương vừa mở miệng, thanh âm thì lạnh lùng tới cực điểm, khiến tất cả mọi người ở đây run lên, tựa hồ là từ trong câu nói này cảm giác được cái gì, trong lòng hiện ra một tia bất tường.

* Dịch giả mặt dày lại đi cầu kim phiếu làng nước ơi*

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

Dịch: HonDe






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch