Sở dĩ hắn trào phúng Sở Hành Vân, đơn giản nghĩ tu vi của mình có thể dễ dàng thắng Sở Hành Vân, mặc dù Sở Hành Vân có thể tiến vào thiên linh cảnh, cũng không thể thắng được bọn họ, cuối cùng vẫn phải chết.
Nhưng lúc này, thế cục chợt cải biến.
Tu vi Sở Hành Vân tăng lên thiên linh nhị trọng, đã thu nhỏ lại chênh lệch.
Hơn nữa với thiên phú yêu nghiệt mà Sở Hành Vân bày ra, cho dù ở thiên linh nhị trọng hắn cũng có thể đấu với thiên linh lục trọng.
Dù sao, không thể theo lẽ thường mà áp dụng với Sở Hành Vân.
Oanh!
Ở lúc nam tử gầy đang suy tư, nam tử khôi ngô đột nhiên bước ra một bước cả người tản ra kim quang, cầm kim quang búa trong tay, linh lực cuồn cuộn không dứt, oanh thẳng đến Sở Hành Vân không chút lưu tình.
Thấy thế khuôn mặt Sở Hành Vân chợt lạnh.
Trên cánh ray phải, Vạn tượng giáp tay tỏa ra ánh sáng ngọc, tay cầm chắc hắc động trọng kiếm, cánh tay khẽ vẫy, linh lực trong cơ thể thôi động đến mức tận cùng, lấy thân kiếm ngăn cản búa tạ.
Tiếng ùng ùng vang lên, tiếng va chạm là điếc tai, điên cuồng vô cùng, tạo ra cả cơn lốc cuốn tất cả đi, hai người bị văng ra ngoài.
Nam tử khôi ngô lui về sau hơn mười bước, khó khăn lắm mới ngừng lại, ngẩng đầu lên, hai mắt tràn đầy kinh ngạc.
Hắn chuyên tu khí lực, lực lượng bản thân, võ linh là búa kim quang mang lực lương to lớn, khi đập xuống thì cả ngọn núi cũng phải đổ vỡ.
Những vừa rồi, hắn lại vô cách đánh nát Sở Hành Vân mà còn bị chấn động, khí huyết quay cuồng, cực kỳ khó chịu.
- Chuôi trọng kiếm này có cổ quái, tựa hồ vừa có cải biến nhìn càng thêm ổn trọng, hơn nữa, linh hải người này xoay vòng không ngừng, dương cương khí càng điên cuồng thiêu đốt, nguyên nhân vậy hơi thở hắn mới chở nên hùng hồn.
Nhìn qua có vẻ nam tử khôi ngô ngờ nghệch, nhưng nội tâm hắn cực kỳ linh hoạt.
Chỉ sau ngạc nhiên ngắn ngủi, hắn lập tức nhìn thấy trạng thái của Sở Hành Vân, đồng thời giơ búa tạ lên cao phong tỏa khắp hư không
-Thì ra là thế, thảo nào tu vi tăng lên khoa trương như vậy.
Nam tử gầy lạnh lùng cười, nhưng trong lòng hắn vẫn ngạc nhiên như cũ.
Sở Hành Vân không hổ là thiên tài yêu nghiệt Phạm Vô Kiếp coi trọng!
Nam tử gầy lùi về phía sau, tử hồng nhuyễn kiếm hiện ra, mang theo linh lực cuồn cuộn, thiên địa đằng sau gào thét, sinh ra một tiếng xé gió bén nhọn, vang vọng khắp thiên địa.
Ừ!
Sắc mặt Sở Hành Vân ngưng trọng, đột nhiên có cảm giác nguy cơ mãnh liệt kéo tới.
Thương!
Tàn quang ra khỏi vỏ!
Ánh sáng kiến quang nở rộ, đồng thời lao về trước, vô số đạo quang vựng tử hồng nổ tung, mỗi một đạo quang vựng, đều là kiếm khí sắc bén, như cuồng phong tàn sát bừa bãi, phong tỏa quang thân Sở Hành Vân.
-Chút tài mọn, phá cho ta!
Sở Hành Vân quát khẽ, kiếm quang lóe lên, so với tử hồng còn nhanh hơn, kiếm ngân bén nhọn phá vỡ hết kiếm khí, trực tiếp lướt đi hướng nam tử gầy.
Kiếm quang kia còn chưa tiếp xúc thân thể, một đạo hư ảnh hình búa nổi lên, từ cao hạ xuống, đột nhiên quét xuống, cùng kim quang đụng nhau, lần thứ hai bụi mù cuồn cuộn nổi lên.
-Nam tử khôi ngô này có khí lực kinh người, võ linh cũng am hiểu phòng ngự, tàn quang khó có hiệu quả.
Sở Hành Vân lập tức phân tích trong lòng, phía trước tử hồng quang lại hiện lên.
Tia sáng kia lan tràn ra, nhưng thấy phía sau nam tử gầy, hiện ra võ linh, quang mang ngập trời, thanh thế mạnh mẽ ngấp mấy lần, kiếm quang càng bao phủ không gian.
Hai tròng mắt nam tử gầy mở to, phảng phát có kiếm ngân không dứt xuất hiện.
Tiếng xé gió nổi lên, võ linh mộc kiếm vỡ vụ, mỗi một đạo quang vựng đều biến thành một thanh nhuyễn kiếm, xen lẫn dương cương khí cuồng bạo, kiếm ảnh ngập trời đánh tới Sở Hành Vân, thanh thế kinh người.
Sở Hành Vân biến sắc, thân thể lập tức lui về sau.
Trong nhay mắt thân thể hắn lay động, hai tay của nam tử khôi ngô tung ra, búa ta xé gió, mạnh mẽ ngăn cách vị trí Sở Hành Vân né, trong lúc đó kiếm ảnh ngập trời, thấy hiện lên khuôn mặt của nam tử gầy.
Chỉ thấy đôi mắt âm lệ của hắn tập trung vào Sở Hành Vân, khóe môi nhếch lên cười:
-Tánh mạng của ngươi, ta nhận!
Nhuyễn kiếm hiện ra, lưu quang trên thân kiếm nhộn nhạo như sóng gợn, kiếm ngân trở nên mạnh mẽ, dường như khắp thiên địa đều có tiếng kiếm ngân.
Sắc mặt Sở Hành Vân ngưng trọng.
Cuối cùng hắn hít một hơi thật sâu thở ra một ngụm trọc khí, nhãn thần bình thường trở lại.
Tàn quang thu trở lại, lần này trên tay của hắn lần nữa xuất hiện hắc động trọng kiếm.
-kiếm này của ngươi quá kệch cợm, dù sức mạnh có hơn nữa thì có sao.
Nam tử gầy cũng là một tên kiếm tu nên có lý giải sâu về kiếm.
Hắn cười lớn, đôi mắt nhìn Sở Hành Vân thật sâu, nhưng ở lúc này, một cỗ lực lượng vô hình, cực quỷ dị phủ xuống quanh người hắn, làm hắn vô ý thức tiến đến gần Sở Hành Vân.
-Đây là có chuyện gì?
Nam tử gầy kinh hãi.
Dương cương khí hình hậu tuôn ra, muôn đem cỗ lực lượng vô hình này đánh nát, thế nhưng cỗ lực lượng này vẫn tồn tại càng thêm mạnh mẽ, làm cự ly của hắn với Sở Hành Vân càng gần.
Đồng thời, Sở Hành Vân đa giơ Hắc Động trọng kiếm lên cao.
Cánh tay phải của hắn, dĩ nhiên bao chùm bởi ngân quang, hắc động trọng kiếm cũng tỏa ra hắc quang.
Trong khoảnh khắc này, hắc quang như song biển vậy, như thiên địa, đem đường lui của nam tử gầy hòa toàn phong tỏa, dường như cả thiên địa chỉ còn hắn và kiếm này, không có ngoại vật, càng không có đường lui.
-Ngươi muốn theo ta đồng quy vu tận?
Ánh mắt nam tử gầy cuồng chiến, hắn nghĩ Sở Hành Vân điên rồi, đối mặt với chi ảnh nhuyễn kiếm, không chỉ không lánh còn đón đỡ.
Đây đúng là hành vì của kẻ điên.
-Ngươi cũng có tư cách để ta đồng quy vu tận?
Sở Hành Vân lạnh lùng, khóe miệng có một tia trào phúng.
Lập tức nam tử gầy thấy quang người shc xuất hiện ánh sáng màu vàng đất, như kinh khải, bao trùm toàn bộ người Sở Hành Vân.
Thình thịch!
Chi ảnh nhuyễn kiếm sắc bén, trong chớp mắt hạ xuống trên khinh khải.
Kiếm ảnh này, chính là sát chiêu của nam tử gầy, sắc bén không gì sánh được, phong duệ có thể phá núi, kiếm ảnh va chạm cùng khinh khải, lại không đem khinh khải phá vỡ, ngay cả một vết tích cũng không lưu lại.
-Làm sao có thể?
Nam tử gầy kinh ngạc nhìn lên đã thấy hắc quang cuồn cuộn, mặc dù chưa phủ xuống nhưng đã làm da thịt hắn nứt vỡ.
Oành!
Rung động giữa hư không, cao phong nghìn trượng bị đánh căng tung tớ, từng đạo vết nứt lớn hiện ra.
-Đại ca!
Một kiếm kinh khủng, khiến nam tử khôi ngô hết hồn.
Hắn nhìn phía trước, la lên.
Chỉ thấy ở kiếm phong chỗ va chạm, có một thân ảnh thon dài đứng thẳng, kiếm quang màu đen cùng dương cương lực lượn lờ để hắn như một tôn ma thần.
Về phần nam tử gầy kia, thân ảnh không còn, ngay cả một tia khí tức cũng không tồn tại trên thiên địa.