Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 524: Khiêu chiến

Chương 524: Khiêu chiến

Thời gian qua ba ngày, hai người lần thứ hai gặp mặt.

Trong khoảnh khắc, hai tiếng kiếm ngân cao vút truyền ra, đen thiên địa lực trong hư không đều đánh rơi, kình phong khởi, đảo qua mặt đất, thổi lay cây cỏ, cát đá cuồn cuộn.

Nhìn thấy màn này, đệ tử Vạn kiếm các xunh quanh, thậm chí trưởng lão cùng chấp sự, cũng không dám tới gần, đứng ở đằng xa, dùng ánh mắt kinh nghi nhìn hai người, yên lặng nín thở.

Lạc Vân, Bách Lý Cuồng Sinh là tuyệt đại song kiêu Vạn kiếm các.

Chỉ cần hai người xuất hiện, là có thể hấp dẫn ánh mắt mọi người.

-Có việc?

Sở Hành Vân nhàn nhạt hỏi, mang theo vài phần cảnh giác, đối với tên thiên tài yêu nghiệt thành danh này, hắn không có địch ý, nhưng cũng không có thiện ý, dùng thái đọ đám mạc.

-Nghe nói Lạc Vân kiếm chủ ở linh dược lư ba ngày, đau khổ tìm kiếm linh tài nào đó, chẳng biết có phải vật này không?

Bách Lý Cuồng Sinh đồng danh đước trước Sở Hành Vân, khi đang nói chuyện, tay phải nhẹ nhàng phất lên.

Ông!

Một ánh sáng u lam tràn ngập.

ở trong ánh sáng, Sở Hành Vân có thể cảm giác được, một lực tinh thuần tĩnh mịch, chậm rãi tràn ra, giống như đập nước, tùy thời có thể xả nước, mang đi tất cả.

ánh mắt Sở Hành Vân ngưng lại, tập trung trên tay phải Bách Lý Cuồng Sinh.

Đó là một gốc u lam linh thảo, dài một thước, hình thái như kiếm, nhưng lá cây lại như huyết hồng, tựa hồ có sinh mệnh, có thể các được lá cây đang đập, khí tức hùng hồn kinh người.

Bụi linh tài này, chính là hư âm huyền thảo Sở Hành Vân tìm kiếm bấy lâu.

Chính như Sở Hành Vân suy nghĩ, hư dương linh hoa phát sinh dị biến, hư âm huyền thảo cũng xảy ra biến dị, có khả năng thả ra lực lượng tinh thuần, tuyệt đối sánh ngang linh tài cửu cấp.

Hít sâu một hơi, Sở Hành Vân đem tâm tình bình phục lại, hắn đưa mắt rời đi, nhìn Bách Lý Cuồng Sinh nói:

-Vật này đúng là ta đã tìm lâu, chẳng biết Cuồng Sinh kiếm chủ có yêu cầu gì, nói thẳng vào vấn để.

A?

Thần thái Bách Lý Cuồng Sinh hơi kinh, mày kiếm nhướng lên, đặt câu hỏi:

-Lẽ nào ngươi không hiếu kỳ, tại sao ta có vật ấy?

-Đương nhiên hiếu kỳ, nhưng…

Nhưng khóe miệng Sở Hành Vân hiện lê ý cười, thanh âm bình thản:

-Sự nghi ngờ này cho dù có giải khai, cũng không có ý nghĩa nào, lẽ nào khi ta biết nguyên nhân, Cuồng Sinh kiếm chủ sẽ đưa cho ta?

Nghe vậy, Bách Lý Cuồng Sinh lập tức lắc đầu, vừa mới chuẩn bị nói, lại nghe được lời của Sở Hành Vân:

-Nếu không nhường ra, ta cần gì phải đặt câu hỏi, trực tiếp nói rõ, miễng cho lãng phí thời gian quý giá của Cuồng Sinh kiếm chủ.

Nghe thế, biểu tình của Bách Lý Cuồng Sinh có chút biến hóa.

Hắn liếc mắt nhìn Sở Hành Vân thật sâu, lập tức phát ra một tiếng cười, nói:

-Lạc Vân kiếm chủ, quả nhiên là diệu nhân, khó trác ngươi nhập các chưa đủ một năm, đã lấy được hảo ý của sư tôn.

-Nói quá lời.

Sở Hành Vân cũng cười nhẹ, không tự đắc.

-Bụi hư âm huyền thảo, đối với ta không có tác dụng nhiều lắm, nhưng đối với Lạc Vân kiếm chủ mà nói. Cũng là trân bảo hiếm có, vì vậy, ta nghĩ lấy ra làm tiền đặt cuộc, mời Lạc Vân kiếm chủ đánh với ta một trận.

Bách Lý Cuồng Sinh ngưng cười, hai tròng mắt lóe ra tinh mang.

Đột nhiên khiêu chiến, làm mọi người xung quanh triệt để im lặng, bối rối.

Bách Lý Cuồng Sinh muốn khiêu chiến Sở Hành Vân?

Từ khi Bách Lý Cuồng Sinh trở vể, tên kiếm các song kiêu, liền nhập vào nhân tâm mọi người.

Nhưng ở chỗ này, cũng có không ít người nghi hoặc, Sở Hành Vân cùng Bách Lý Cuồng Sinh, thực lực của hai người ai mạnh ai yếu, thiên phú hai người, ai cao ai thấp.

Lúc ở Thiên dương thành, Sở Hành Vân dựa vào vẫn sơn thức, bức lui Tề Dương Trầm nửa bước.

ở trên võ đài, Bách Lý Cuồng Sinh lấy kiếm quang hủy diệt, cứng rắn đối Tề Dương Trầm ba chiêu.

Tuy nói tu vi của hai ngời có chênh lệch, nhưng chiến lực biểu hiện, lại có phần sàn sàn nhau, đều là thiên tài kiếm đạo, một ngày quyết chiến, trành diện sẽ kinh người!

-Ngươi muốn hư dương linh hoa?

Trong lòng Sở Hành Vân cũng không kinh ngạc, bàn tay lay động, đem hư dương linh hoa ra,

Hư dương linh hoa vừa ra, hư âm huyền thảo trong tay Bách Lý Cuồng Sinh lập tức có dị động.

Khí tức tĩnh mịch tràn ngập ra, tiếp súc với sinh cơ lực, hai thứ lập tức dung hợp lẫn nhau, biến thành lực lượng huyền kỳ, mang vào hư không.

Một cỗ lực lượng này, mặc dù chỉ hít vào một ngụm, đều cảm thấy tâm thần thanh thản, cảm giác thư sương.

Nếu Bách Lý Cuồng Sinh đem hư âm huyền thảo làm tiền đặt cuộc, lấy tương đối, Sở Hành Vân đưa ra tiền đặt cuộc, phải là hư dương linh hoa, chỉ có như vậy, tiền đặt cuộc mới công bìnhm

Chỉ bất quá, Bách Lý Cuồng Sinh cũng lắc đầu, khẽ nở nụ cười:

-Một trận chiến này, nếu ta thất bại, hư âm huyền thảo này thuộc về ngươi, nhưng nếu ta thắng, ngươi cũng không cần xuất ra tiền đặt cuộc gì.

Ngữ khí của hắn hòa hoãn, bình tĩnh, lại làm cho Sở Hành Vân nhíu lông mày thật chặt.

Hắn thắng, có được hư âm huyền thảo.

Hắn thua, không mất bất cứ gì.

Khiêu chiến như vậy, Sở Hành Vân chẳng bao giờ gặp được, phảng phất mục đích của Bách Lý Cuồng Sinh chỉ là đnáh một trận.

-Thế nào? Lạc Vân kiếm chủ không muốn nhận?

Thời khắc này, lời nói của Bách Lý Cuồng Sinh vang lên, làm Sở Hành Vân từ trong trạng thái thất thần hồi phục lại tinh thần.

Trong tầm bắt, khóe miệng Bách Lý Cuồng Sinh nở nụ cười, khí chất sắc bén, dường như là con của thiên địa, giơ tay nhấc chân đều có chứ khí thế vô thượng, làm Sở Hành Vân có vài phần áp lực.

Sở Hành Vân suy nghĩ một lúc, hồi đáp:

-Trận chiến này, ta nhận!

Giọng nói vừa ra, tảng đá lớn của đám người xunh quanh được thả xuống, hầu như trong cùng một lúc, trên mặt của bọn họ tuôn ra vẻ mừng như điên, hai tay nhắm chặt, sắc mặt đỏ lên, nhìn qua có cảm giác điên cuồng.

Lúc vừa rồi, bọn họ rất sợ Sở Hành Vân cự tuyệt trận chiến này.

May là một khắc cuối cùng, Sở Hành Vân lại đồng ý, nguyện ý tiếp thu Bách Lý Cuồng Sinh khiêu chiến.

Là hai khỏa tân tính sáng chói của Vạn kiếm các, hai người va chạm nhất định đặc sắc không gì sánh được, dù cho một khắc kia còn chưa tới, chỉ cần phán đoán một phen, để đoàn người, nhịn không run rẩy, tóc gáy dựng lên.

Nghe được Sở Hành Vân trả lời kiên định, khuôn mặt Bách Lý Cuồng Sinh hiện lên vẻ tán thưởng.

Tâm niệm hắn vi động, thiên địa lực cuồng cuộn, bao phủ thân thể, chập rãi huyền phù hư không.

Đôi mắt đảo, cuồi cùng ánh mắt Sở Hành Vân cùng Bách Lý Cuồng Sinh lần nữa va chạm.

Một tia lực lượng tinh thuần tràn ngập, Bách Lý Cuồng Sinh cất cao giọng nói:

-Ba ngày sau, đỉnh vạn kiếm sơn, ta đợi Lạc Vân kiếm chủ đến!

Thanh âm này vừa vang lên, ngay lập tức tạo thành một đạo âm ba rung động, hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra.

Chỉ một cái chớp mắt, cả Vạn kiếm các đều bao phủ tỏng âm ba, đồng thời, tất cả mọi người đều nghe được giọng nói này, đôi mắt đầy ngạc nhiên, không hẹn mà cùng nhìn về hư không.

Ba ngày sau, đỉnh vạn kiếm sơn.

Sở Hành Vân cùng Bách Lý Cuồng Sinh đánh một trận.

Team: Vạn yên chi sào.

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch