Cùng với sự ầm ĩ ở Vạn kiếm sơn, thời khắc này ở vạn kiếm điện, vô cùng an tĩnh.
Bóng đêm khắp nơi, ánh trăng sáng tỏ, bao phủ lầu các, yên lặng bảo vệ cả tòa vạn kiếm các.
Sở Hành Vân nhìn lướt qua, trong vạn kiếm điện, không có một bóng người, ngay cả cận vệ áo xám của Phạm Vô Kiếp, cũng không ở chỗ này, cả cái không gian lớn chỉ có ba người bọn họ.
Thấy thế, Sở Hành Vân âm thầm để ý, nhưng biểu hiện ra lại vô cùng phẳng lặng, chăm chú đi theo bươc tiến Phạm Vô Kiếp, đi tới sâu trong vạn kiếm điện.
-Việc tối nay, thật sự ngoài dự liệu của ta.
Phạm Vô Kiếp ngồi xuống, đôi mắt nhìn Sở Hành Vân cùng Bách Lý Cuồng Sinh, trầm mặc một lúc, rồi nói ra.
Trong giọng nói này, có thở dài, có tức giận, nhưng càng nhiều hơn là vui mừng.
Hắn tiếp tục nói:
-Tam đại nhánh núi, có ân oán, đối với lần này,ta cũng không quản chế nhiều, nghĩ những thứ này đều không ảnh hưởng toàn cục, ai biết, thủ đoạn nội vụ nhất mạch, lại bá đạo như vậy, nếu không có Cuồng Sinh tố cáo, chỉ sợ ta còn bị nắm mũi dẫn đi.
-Sư tôn quá lời.
Khuôn mặt Bách Lý Cuồng Sinh đạm mạc, lúc trả lời, không có chút tình cảm.
Phạm Vô Kiếp thở dài một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Sở Hành Vân, nói:
-Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc đã bị khiển trách, đám dư đảng, cũng sa lưới, sau việc này, ngươi không cần lo lắng gặp người mưu hại.
Lúc rời đi, Phạm Vô Kiếp nói một phen, run động tâm thần mọi người.
Chỉ cần người có mắt sáng, đều có thể khắc sâu, Phạm Vô Kiếp muốn toàn lực bồi dưỡng Sở Hành Vân, nếu có bất kỳ tính toàn nào với Sở Hành Vân, hoặc gây bất lợi cho hắn, kết quả cuối cùng, có thể bi thảm không gì sánh được.
Là đệ nhất cao thủ Vạn kiếm các, đường đường là cao thủ niết bàn cảnh, lửa giận Phạm Vô Kiếp, bất luận kẻ nào cũng không thể thừa nhận.
-Tạ ơn các chủ, đồng thời, cũng tạ ơn Cuồng Sinh kiếm chủ.
Sở Hành Vân ôm quyền cười, ánh mắt nhìn về phía Bách Lý Cuồng Sinh, lại phát hiện trong con người Bách Lý Cuồng Sinh, đột nhiên lóe lên một ánh sáng ôn hòa.
Tia ánh sáng này, không lạnh, càng không đạm mạc, trái lại lô ra cảm xúc thân cận, làm ánh mắt Sở Hành Vân đọng lại, đợi hắn tinh tế nhìn lại, lại phát hiện Bách Lý Cuồng Sinh đã khôi phục dáng vẻ như cũ, không chút tình cảm nào.
-Tạm thời không tranh cãi việc này, ta mang các ngươi đến đây, chủ yếu vẫn là vì lục tông đại bỉ.
Phạm Vô Kiếp lên tiếng lần nữa, giọng nói của hắn khiến cho Sở Hành Vân lập tức phục hồi tinh thần lại.
-Trong Bắc Hoang, sở hữu sáu đại tông môn, mỗi môn chiếm một phương, đều truyền thừa hơn một nghìn năm, tự nhiên sẽ có phân tranh với nhau.
-Vì thành lập trước bài danh sau, sáu đại tông môn quyết định, mười năm một lần, thì chọn ra hai gã đệ tử, cùng với tông môn đệ tử khác quyết đấu, lấy thắng bại bài danh, tới phân chia địa vị cao thấp của sáu tông môn.
-Hai tháng sau, lục tông đại bỉ họp mặt, mà địa điểm tổ chức lần này, sẽ thiết lập tại Tinh thần cổ tông, trải qua nhiều lần suy nghĩ, quyết định phái ra hai người các ngươi đi trước.
Lời nói hồn hậu của Phạm Vô Kiếp, vừa nói, vừa hướng hai người cười.
Lục tông đại bỉ, ý nghĩ sao mà phi pàm, đem bài danh sáu đại môn mạnh yếu, người bài danh càng cao, càng có nhiều tư nguyên hơn, danh vọng, đối với phát triển của tông môn, rât trọng yếu.
Nhưng, Lục tông đại bỉ bị hạn chế rất nhiều.
Thứ nhất, mỗi một tông môn, chỉ có thể cử hai người đệ tử tham gia.
Thứ hai, đệ tử tham gia lục tông đại bỉ, tuổi tác không được quá hai mươi.
ở vạn kiếm các, thỏa mãn hai điều kiện này, cũng không nhiều, người có thể phụ chúng, đã ít lại càng ít, trước sau chỉ có Bách Lý Cuồng Sinh cùng Lạc Vân.
Vốn, Phạm Vô Kiếp đã sớm chọn người, nhưng hắn không nghĩ tới việc tuyên bố sớm.
ở trong mắt hắn, Bách Lý Cuồng Sinh là một người được chọn, nhưng tính nết hắn cổ quái, sinh ra khó gần, nếu như Bách Lý Cuồng Sinh cùng Lạc Vân có ân oán, sẽ ảnh hưởng đến thành tích Lục Tông đại bỉ.
việc này, rõ ràng không khôn ngoan.
Vì vậy, hắn muốn quan sát quan hệ giữa hai người, để trợ giúp, làm hai người có thể tán thành nhau, cùng vì Vạn kiếm các tranh đoạt.
Ai biết, lúc trận chiến vạn chúng chú mục, Bách Lý Cuồng Sinh lại bày ra mưu cục, mục đích giúp Sở Hành Vân không lọt vào bẫy của nội vụ nhất mạch.
Thấy thế, lo âu trong Phạm Vô Kiếp tiêu tán không còn, lập tức đưa hai người tới vạn kiếm điện, nói rõ việc lục tông đại bỉ.
-Ta là đệ tử Vạn kiếm các, việc làm Vạn kiếm các vẻ vang, tự nhiên nghĩa bất dung từ, xin hỏi sư tôn, lục tông đại bỉ lần này, mở ra ở nơi nào trong tinh thần cổ tông?
Nghe được tin tức này, tâm tình Bách Lý Cuồng Sinh không có chút bất biến này, trái mở miệng nói.
-Theo ta được biết, chắc là cổ tinh bí cảnh.
Phạm Vô Kiếp suy tư chốc lát, chậm rãi đáp.
Ừ?
Bốn chữ cuối cùng vừa ra, khiến cho Bách Lý Cuồng Sinh sửng sốt một chút, hiển nhiên, hẵn cũng không biết nơi đây.
Về phần Sở Hành Vân, hắn cũng không mở miệng, lẳng lặng nghe.
Phạm Vô Kiếp giải thích:
-Nửa năm trước, Tinh thần cổ đông đột nhiên xuất hiện một chỗ bí cảnh, chỗ bí cảnh này, không chỉ có tự thành thiên địa, bên trong còn có chỗ di tích, nội tình có chút dày, người của Tinh Thần cổ tông từng nhiều lần phái người thăm dò, lại phát hiện, người trên hai mươi tuổi, vô pháp tiến nhập bí cảnh.
-Đối mặt với chỗ bí cảnh như vậy, Tinh thần cổ tông thử liên tiếp, nhưng kết quả, đều không tìm được gì, cho nên, bọn họ quyết định đem chô này mở ra khi lục tông đại bỉ, lấy việc này cùng tìm tỏi huyền diệu.
-Chỗ bí cảnh này, đó là cổ tinh bí cảnh.
Nói đến đây, Bách Lý Cuồng Sinh hiểu ra, nguyên lai là bí cảnh xuất hiện nửa năm trước, khó trác hắn không biết chút nào.
-Một chỗ bí cảnh không biết, trực tiếp dùng làm nơi diễn ra tông môn đại bỉ, phương diện này có mờ ám.
Sở Hành Vân tùy ý mở miệng, nhưng tâm thần hắn lại tập trung cao độ, quan sát đến cử động của Phạm Vô Kiếp.
-Cổ tinh bí cảnh xuất hiện ở bên trong tinh thần cổ tông, hơn phân nửa là có liên quan với tinh thần cổ tông, tự nhiên có mờ ám, nhưng lúc mở ra lục tông đại bỉ, ta cũng ở đấy, tinh thần cổ tông sẽ không hạ thủ mờ ám, về phần nguy hiểm của bí cảnh, không cách nào tránh khỏi.
Phạm Vô Kiếp nói ra có vài phần bất đắc dĩ.
Phàm là đại bỉ, tuyệt đối không hoàn toàn công bình, hoặc nhiều hoặc ít phải có thiên hướng cho bên tổ chức.
Cổ tinh bí cảnh xuất hiện, không lâu sau, ở nửa năm trước, tin tức còn nhiều hạn chế, mặc dù là tinh thần cổ tông, cũng rất khó âm thầm bố trí, đôi với thế lực khác mà nói, đã rất khó có được.
-Mấy lần tông môn đại bỉ trước, thành tích Vạn kiếm các, đều rất bết bát, nều lần này không quật khởi, thế cục tông môn càng gian nan, hai người cần phải tận lực hợp tác, là Vạn kiếm các được vinh quang!
Thần sắc bất đắc dĩ trên mặt Phạm Vô Kiếp tiêu tán, thời gian nói ra lời này, ngoại trừ mong đợi, còn cất dấu vị đạo mệnh lệnh.
Điểm ấy ẩn dấu vô cùng tốt, nhưng rơi vào trong tay Sở Hành Vân, cũng không thể che đấu được.
Hắn cười lạnh trong lòng, nhưng không nhiều lời, trước sau vẫn trầm mặc như trước.