Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 552: Về Lưu Vân

Chương 552: Về Lưu Vân

Lưu Vân hoàng triều bây giờ, do Đường Việt cầm quyền.

Tuy nói sau khi trải qua huyết chiến, Lưu Vân hoàng triều tử thương vô số, tổn thất cực lớn, nhưng chính bởi vì điểm này, dưới mệnh lệnh hoàng quền, không người không dám nghe theo.

Đường Việt chính là minh quân.

Khi hắn nắm quyền, trong vòng một năm ngăn ngủi, Lưu Vân hoàng triều khôi phục sinh cơ ngày xưa, phát triển vinh quang, thực lực của một nước đang thịnh, hoàn toàn không thấy dáng dấp suy bại.

Trong cuộc huyết chiến, Già lam vũ phủ đã bị diệt, Vân Mộng vũ phủ cũng vậy, năm đại vũ phủ còn sót lại ba, Đường Chính hạ lệnh, xác nhập ba đại vũ phụ lại thành Lưu Vân vũ phủ,

Dưới hành động này, Lưu Vân vũ phủ có tài nguyên khổng lồ, công pháp cuồng cuộng, bồi dưỡng được không ít nhân vật kiệt xuất, mà những người này, cũng thuộc về hoàng tộc thống trị, song phương tạo thành quan hệ tốt đẹp.

Lưu Vân hoàng triều quật khởi, ngoại trừ Đường Việt dụng tâm, tự nhiên không thể thiếu được Vân Dằng thường hội hỗ trợ.

Năm đó, Vân Đằng Thương hội bị Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc cướp sạch, hầu như sắp bị diệt, nhưng vẫn còn nhiều trân bảo trong thiên công bí cảnh không bị đoạt đi.

Thiên công bí cảnh, chính là bí cảnh của võ hoàng thượng cổ, cất dấu cực kỳ nhiều, hơn nữa, dưới sự lãnh đạo của Mặc Vọng Công cùng Tần Thiên Vũ, những tư nguyên này được lợi dụng cách tối đa, rất nhanh thì Vân Đằng thương hội có lại sinh cơ mới.

Sở Hành Vân tiến nhập Vạn kiếm các một năm, Vân Đằng thương hội cũng phát triển kinh người.

Lấy Lưu Vân hoàng triều làm trung tâm, hướng các vương quốc bên ngoài mở đường, lại lấy vương quốc xunh quanh làm đểm trú, đem thương lộ vào các hoàng triều, do đó thành lập bản đồ thương nghiệp khổng lồ.

Luận tài nguyên, Vân Đằng thương hội có vô số nhân tài, bất luận là đan dược, hay binh khí, hoặc là linh khôi, những thương hội khác cũng không thể hơn được.

Luận võ lực, Vân Đằng thương hội có 3000 Tĩnh Thiên quân, sát phát quả đoán, thủ đoạn vô cùng, hoàng triều khác có ý xa lánh, cũng khó mà mang lại hiệu quả.

Hai điểm là, là cơ sở thành công của Vân Đằng thương hội, cần một năm thì đã phát triển thành quái vật lớn, ở mười tám hoàng triều cũng nổi danh.

Vân Đằng thương hội quật khởi, hấp dẫn vô số võ giả theo, điểm này, cũng cho Lưu Vân hoàng triều được lợi, khiến cho vũ lực hoàng triều được đề thăng to lớn.

Ở Lưu Vân hoàng triều, Địa linh cảnh thuộc về cao thủ, thiên linh cảnh là nhân vật đỉnh tiêm, cùng các hoàng triểu cũng chỉ có ít người, mà ở trên hoàng thành Lưu Vân thi thoảng vẫn thấy bóng cường giả thiên linh cảnh.

Trong hoàng thành, võ giả đông đảo, thiên tài vô số, hầu như mỗi ngày đều có chấn động phát sinh, thỉnh thoảng cũng có doanh nhân lịch sử, nhưng câu truyện về Sở Hành Vân vẫn là đề tài dẫn đầu.

Một năm trước, hoàng thành quyết chiến, hắn lấy sức một mình chống đỡ thế cục, giết Vũ Tĩnh Huyết, diệt 3000 tĩnh thiên quân, ngay cả trăm vạn hùng bị điều phải ném binh khí tan ra.

Hoàn cảnh như vậy, hắn vốn có thể năm lấy hoàng quyền, trở thành chủ nhân Lưu Vân hoàng triều, nhưng cuối cùng, hắn lại đem hoàng quyền trả lại Đường gia, nói không khoa trường chút nào, bởi vì Sở Hành Vân thì Đường Việt mới thành quân vương.

Về phần việc Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc, bị phong tỏa tin tức, nên ngoại giới không biết hướng đi của Sở Hành Vân, lại không thấy Sở Hành Vân xuất hiện, trong lúc nhất thời, các loại lời đồi đưa ra.

Thời gian qua một năm, những lời đồn này không tiêu tán, còn được kể truyện thường xuyên ở hoàng thành.

Đối với Sở Hành Vân mà nói, những lời đồn này vô cùng giả tạo, quả thực có thể nói là vô căn cứ, nhưng khi hắn nghe được lời đồn, trên mặt lại tươi cười.

Thời gian hắn rời đi khỏi hoàng thành, không lâu, chỉ có một năm, nhưng lúc bước chân lại có hồi ức ấm áp, có thể, ở đây lưu lại ràng buộc, mặc dù là Sở Hành Vân cũng khó khắn dứt bỏ.

Một đừng đi đến Tề Thiên phong, Sở Hành Vân nhìn bốn phía, cảm thụ được sinh cơ bừng bừng.

Trên đường, võ giả vô số, Sở Hành Vân tản mát ra cô xkhis tức vô hình, làm đám người xung quanh không dám tới gần, tự giác nhường ra một con đường.

-Nghe nói Vân Đằng thương hội đẩy ra không ít vật phẩm mới, ngoại trừ đan dược, còn có linh khôi cùng binh khios, gia cả tuy cao, nhưng đều là tinh phầm trong tinh phẩm.

-Việc này ta đã sớm biết, từ thời gian mà đánh gia, sản phẩm này đã chính thức bắt đầu bán, hơn nữa, lần bán này, là do Sở Hổ hội trưởng chủ trì.

-Hội trưởng tự mình chủ trì, có thể thấy được lần này long trọng, thảo nào đoàn người đều điên cuồng đi dao dijhc.

Lùa này, từng đạo nghị luận truyền vào trong tai Sở Hành Vân, khiên cho thần sắc hắn sững sờ, Sở Hổ thành hội trưởng, đây là có chuyệ gì?

Khi hắn tiến nhập Vạn kiếm các, được bổ nhiệm làm kiếm chủ, trong tay có nhiều quyền hạn, nhưng đối với sự phát triển của Vân Đằng thương hội, hán khong có quá nhiều quan tâm.

Đó cũng không phải là không quan tâm, mà sợ mình quan tâm sẽ dấn đến Tần Thu Mạc cùng Thường Xích Tiêu hoài nghi, bởi thê buông tha, tránh cho lộ tẩy.

Hơn nữa, như vậy, cũng là bảo hộ đối với Vân Đằng thương hội.

Giây lát qua đi, hắn đi tới khu giao dịch.

Vừa mới tiên nhập nơi đây, từng đạo âm thanh tạp nham, giống như thủy triều lao đến, Sở Hành Vân chăm chú nhìn phía trước, lọt vào tầm mắt là bóng người chằng chịt, có một khu giao dịch rộng lớn.

ở trung ương khu giao dịch, có một đài cao, trên đào cao có từng bàn đá, trên đó có một ít vật phẩm, có người đang giới thiệu về nó.

Bóng người dẫn đầu, là một gã thanh iên.

Tuổi khá nhỏ, khuôn mặt có chứa tia non nớt, người khoác áo giáp uy vũ, trong lúc giơ tay nhấc trân đều tản mát ra khí vận.

Bộ áp giáp này chính là vân mộng huyền thiên khải.

Mà thanh niên kia chính là Sở Hổ.

Lúc thấy Sở Hổ, Sở Hành Vân lại sửng sốt.

Hắn cảm giác rõ ràng, trên người Sở Hổ, tản ra một ta âm sát lực, điều này liền nói rõ, tu vi Sở Hổ đã đến địa linh cảnh.

Phải biết rằng , thiên phú Sở Hổ rất phổ thông, võ linh cũng chỉ tam phẩm, chỉ một năm ngăn ngủi, có cảnh giới như vậy, có thể thấy được đã tốn không ít khổ công.

-Tiểu tử Sở Hồ ày, cuối cùng cũng không để ta thất vọng.

Ánh mắt Sở Hành Vân rơi trên người Sở Hổ, nhìn mọi hành đột của hắn, lời nói có chút vui mửng.

Tiếng nói của hắn, không to, ở trong đám người ầm ĩ, lại càng không thấy được, nhưng một số người nhạy bén gần đó lại nghe được, đều nhíu lông mày, lấy ánh mắt cổ quái nhìn Sở Hành Vân.

Trên đài cao, một trung niên cũng nghe được, đô mắt lập tức trầm xuống, quát lớn:

-Ngươi là người nào, dám gọi thẳng tên hội trưởng!

dứt lười, khu giao dịch vốn ầm ĩ, lập tức trở nên im lăng.

Dứt lời, đám người xung quanh Sở Hành Vân đều cùng lui ra vài bước, ánh mắt khác nhau, hoặc là cười nhạo, hoặc là trào phúc, đều nhìn Sở Hành Vân là người ngu xuẩn.

Trong bọn họ nhận thức, Sở Hổ là người sáng lập Vân Đằng thương hội, thân phận lúc này của hắn, ngay cả quốc vương cũng nhún nhường.

Người trước mắt này lại nói như vậy, không chỉ gọi thẳng tên Sở Hổ còn lớn lối như thế, kết cục, sẽ cực kỳ bi thảm

Sở hổ lúc này cũng nhìn tới.

Trong khoảnh khắc, ánh mắt của hắn dọng lại, thẩn thể cứng ngắc, sững sờ tại chỗ, như biến thành một pho tượng.

Tên trung niên nam tử kia cũng không chú ý đến biến hóa của Sở Hổ, hắn bước lên một bước, chuẩn bị quát lớn một ben, bỗng có bàn tay linh lực to lớn quét tới, đem cả nguofi hắn đánh bay.

Một màn này, dọa mọi ngời nhảy lên, hưng còn chưa phục hồi tinh thần, thân hình Sở Hổ chạy ra, trực tiếp rơi xuống trước mắt Sở Hành Vân, cư nhiên có chút run rẩy.

Lập tức, quỳ một gối, cất cao giọng:

-Sở Hổ, cung nghênh thiếu chủ trở về!

Team: Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch