Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 628: Chém liên tục

Chương 627: Chém liên tục

Năm sợi tiên khí!

Sắc mặt Sở Hành Vân hơi thay đổi, trên đường đi, hắn cũng không gặp nhiều linh thú, mất vài canh giờ cũng vẻn vẹn thu thập được năm sợi tiên khí, nhưng con trăn vảy bạc trước mắt này lại có năm sợi tiên khí.

Nếu như có thể tiêu diệt nó, có thể tăng cao hiệu suất thu thập tiên khí!

Thực lực của con trăn vảy bạc này cũng khá mạnh, tương đương với Âm Dương Cảnh tầng một.

Thời điểm Sở Hành Vân âm thầm suy tính, hắn cũng chú ý tới ngũ thải quang trụ sau người Liễu Thi Vận, cao chừng hai trượng, cái này liền nói rõ nàng đã thu thập được 20 sợi tiên khí, tốc độ thu thập như vậy thật kinh người.

-Hắn lại cũng ở khu vực này.

Liễu Thi Vận tự nhiên nhìn thấy Sở Hành Vân, mày liễu hơi nhíu dường như có mấy phần muộn phiền, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, hồ nước phía trước đột nhiên truyền đến từng đợt khuấy động.

-Cẩn thận!

Liễu Thi Vận quay về phía Sở Hành Vân, hét lên một tiếng.

Cơ hồ trong nháy mắt, một cổ sát khí kinh khủng từ trong hồ dâng lên, u quang quỷ dị lóe ra, đóa Dương Hỏa Hàn Liên đột nhiên biến mất không tung tích, thay vào đó là một con cuồng mãng cả người bao trùm Hắc Lân giáp, lao tới trước mặt Sở Hành Vân, miệng như bồn máu mở rộng.

Tình huống phát sinh quá mức đột ngột, một khắc trước Dương Hỏa Hản Liên còn đang tươi rói, nháy mắt liền hóa thành một cuồng mãng đầu xám, mãnh liệt tấn công Sở Hành Vân.

Chẳng qua Sở Hành Vân dường như đã sớm có dự liệu, trước một khắc khi con cuồng mãng lao tới hắn đạp chân, thân hình lướt ngang ba thước, tránh đi tấn công của đối phương, bàn tay phải khẽ động, trong tay liền nắm chắc Hắc Động Trọng Kiếm.

-Chém!

Kiếm phong quét qua, sức mạnh kinh khủng ép xuống khiến cuồng mãng vảy xám không ngừng gào thét, tốc độ phản ứng của nó cực nhanh, nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang màu đen, nhẹ nhàng tránh thoát, đuôi sắt thuận thế quét ra, đâm thẳng vào ngực của Sở Hành Vân.

Con cuồng mãng này thực lực không yếu, cũng đạt tới Âm Dương Cảnh tầng một, tốc độ cực nhanh, cũng vô cùng giảo hoạt.

Sở Hành Vân đem Hắc Động Trọng Kiếm ngang người, đuôi sắt quét qua, tầng tầng oanh kích trên thân kiếm, phản lực đáng sợ khiến thân thể Sở Hành Vân bay ngược ra ngoài, đạp ba bước, khó khăn lắm mới dừng lại, huyền khí quanh thân hỗn loạn không ngớt.

-Thật là mạnh mẽ.

Sở Hành Vân ánh mắt ngưng lại, linh thú trong Cổ Tinh Bí Cảnh, thực lực đều cực kỳ cường hãn, so với linh thú cùng đẳng cấp ở ngoại giới muốn mạnh hơn ba phần, một kích vừa nãy, đã đủ để trọng thương Thiên Linh tầng chín.

Thấy Sở Hành Vân không gặp nguy hiểm, Liễu Thi Vận trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt đột nhiên dời qua, Tử Tinh Vũ Linh trên đỉnh đầu phát ra tầng tầng tử mang, đều hướng về phía con trăn vảy bạc, đồng thời, hai tay của nàng tạo ra một đạo ấn pháp cực kỳ phức tạp, ấn từ thiên lạc, triệt để khóa chặt con trăn vảy bạc.

Thanh âm ầm ầm vang lên, pháp ấn hạ xuống, nước trong hồ lập tức vọt lên trăm thước, con trăn vảy bạc hét dài một tiếng, thân hình khổng lồ mang theo sức mạnh kinh khủng đánh về phía Liễu Thi Vận.

Một phương chiến đấu khí thế hừng hực, Sở Hành Vân thân thể trầm xuống, cánh tay nâng Hắc Động Trọng Kiếm, tựa như dã thú ngủ đông, da thịt toàn thân cũng phát ra khí tức màu tro đen.

Cuồng mãng vảy xám trong miệng phát sinh một tiếng kêu quái dị, thời điểm nó nhìn thấy khí tức màu tro đen này, hung khí trên người nhất thời tiêu tan ba phần, lại có chút kinh sợ, thân rắn cao to không ngừng di chuyển, buồn bực lo lắng.

-Chém!

Sở Hành Vân bước về phía trước một bước, Hắc Động Trọng Kiếm bắn ra ngàn vạn hắc mang, khí tức hủy diệt, áp bách cả một vùng hư không.

Cảm nhận được khí thế kinh người của Sở Hành Vân, cuồng mãng vảy xám đầu tiên là cả kinh, sau đó con người lập lòe ánh sáng khinh thường, đối với tốc độ của Sở Hành Vân đầy xem thường, thần sắc châm biếm.

Chỉ thấy nó lắc đuôi rắn, u quang tro đen hé mở, chuẩn bị lóe lên tránh thì trước mắt một vệt u quang mới vừa rồi còn cách nó mấy chục thước đã xuất hiện trước mặt nó, Sở Hành Vân giơ cao Hắc Động Trọng Kiếm hắc quang như núi, tràn ngập không gian.

Không Thần Thuấn Bộ!

Hắc quang thâm thúy hủy diệt lóe qua, nhấn chìm thân thể cuồng mãng, đem thân thể của nó nghiền nát, phút chốc hóa thành một đám thịt vụn rơi xuống mặt hồ, phát ra những thanh âm phốc phốc. Năm sợi tiên khí rời khỏi người nó, tiến vào bên trong Cổ Tinh Khiến của Sở Hành Vân.

-Chỉ một chiêu liền dễ dàng chém chết đối thủ?

Liễu Thi Vận nhìn mặt hồ bị nhuộm đỏ, có chút không dám tin sự việc phát sinh trước mắt, nàng phát hiện dường như mình đã quá khinh thường Sở Hành Vân. Sức mạnh của hắn, bá đạo đến mức có chút khiếp người.

Rống!

Nhìn thấy cuồng mãng chết đi, con trăn vảy bạc phát sinh tiếng gào thét phẫn nộ, nó không tiếp tục triền đấu cùng Liễu Thi Vận mà xoay người, trong miệng phun ra nuốt cào ánh sáng màu bạc, điên cuồng đánh tới Sở Hành Vân.

Sở Hành Vân lúc này khó khăn thu kiếm, chớp mắt, con trăn vảy bạc lao tới, thần sắc hắn vẫn bình tĩnh lạnh nhạt, cổ tay khẽ uốn, Vạn Tượng Tí Khải bắn ra ánh sáng trắng bạc, lực lượng Vạn Tượng bùng nổ.

-Nghịch Kiếm Thức!

Kiếm phong quét qua, mặt đất lập tức bị xé rách ra tạo thành một khe nứt lơn, Hắc Động Trọng Kiếm từ trên quét xuống, tạo ra một độ cong huyền diệu, chém về đầu con trăn vảy bạc. Tai Họa Chi Khí như thủy triều dâng trào, thời điểm tiếp xúc với thân thể con trăn bạc, liền phát sinh thanh âm phốc xuy.

Oanh!

Đầu con trăn vảy bạc bị nổ nát, kiếm khí cuồng bạo không ngớt, đem thân thể con trăn che kín, kiếm khí lăn lộn, Tai Họa Chi Khí tràn ngập, đem tất cả đều dập tắt thành hư vô, một tia hài cốt máu thịt cũng lưu lại.

-Thật mạnh.

Liễu Thi Vận nhìn thấy con trăn vảy bạc bị giết, trên mặt kinh sợ càng nhiều, mới vừa rồi, Sở Hành Vân mới chém giết con cuồng mãng lẽ ra không cách nào ứng phó với con trăn vảy bạc nhưng hắn lại dễ dàng một kiếm nghịch chuyển, trực tiếp nổ nát đầu của con trăn vảy bạc.

Kiếm này, rất kinh diễm, hoàn toàn lật đổ lý giải của Liễu Thi Vận đối với kiếm thức.

Sở Hành Vân nhẹ nhàng thở ra, bàn tay nhẹ nhàng thu lấy năm sợi tiên khí trong hư không. Đến lúc này hắn đã thu thập được mười lăm sợi tiên khí, quang trụ dài một trượng năm thước mơ hồ tỏa ra một loại khí tức huyền bí.

-Tai Họa Chi Khí cực kỳ bá đạo, ngay cả Ngũ Hành cũng có thể khắc chế nhưng thời điểm tiếp xúc với tiên khí lại không có một chút tác dụng nào, tiên khí này lai lịch phi phàm, tất nhiên ẩn giấu tân bí.

Thời điểm mới vừa rồi đạt được tiên khí, Sở Hành Vân liền nghiên cứu chi tiết, thậm chí thử đem tiên khí dung nạp vào cơ thể, tuy nhiên tiên khí này khá huyền diệu, bất luận hắn sử dụng biện pháp gì đều khó mà thay đổi hình thái.

-Lạc Vân, ngươi làm như vậy không khỏi có chút quá phận?

Lúc này, âm thanh của Liễu Thi Vận vang lên, đánh gãy suy nghĩ của Sở Hành Vân.

Ngẩng đầu liền nhìn thấy gương mặt tuyệt mỹ của Liễu Thi Vận bao phủ một tia tức tối, hừ lạnh nói:

-Hai con linh thú này là con mồi của ta, ngươi vừa ra tay liền đánh chết nó không nói, còn thuận thế lấy đi mười sợi tiên khí của ta, hành động như vậy cùng kẻ cướp có gì khác biệt?

Liễu Thi Vận càng nói càng giận.

Hai con linh thú này vốn do nàng phát hiện ra, hơn nữa lấy thực lực của nàng cũng có thể đánh chết chúng, thu thập mười sợi tiên khí, nhưng đột nhiên Sở Hành Vân xuất hiện, hoàn toàn quấy rầy kế hoạch, mười sợi tiên khí bị lấy đi ngay trước mặt nàng, nàng làm sao có thể không giận.

Sở Hành Vân nhìn Liễu Thi Vận, bình tĩnh mở miệng nói:

-Ta chủ động công kích hai con linh thú này sao?

Nghe nói như thế, Liễu Thi Vận sửng sốt một chút, không biết Sở Hành Vân muốn nói gì.

-Ta đi ngang qua nơi này, vốn không nghĩ tới ra tay, nhưng hai con linh thú này chủ động công kích, muốn dồn ta vào chỗ chết, ta vì tự bảo vệ mình ra tay đánh chết, chẳng lẽ có cái gì không đúng?

Sở Hành Vân tiếp tục nói, chân mày của Liễu Thi Vận nhíu chặt hơn, há miệng, thật lâu cũng không nói ra được nửa lời.

Quả thật từ khi Sở Hành Vân tới đây, từ đầu đến cuối đều không có ra tay mà ngược lại hai con linh thú chủ động công kích hắn, xuất phát từ việc bảo vệ mình, Sở Hành Vân rat ay đánh trả, đây là chuyện đương nhiên.

-Coi như...

Liễu Thi Vận cắn răng định phản bác, nhưng mới phun ra hai chữ, nàng lập tức ngừng lại, quay về Sở Hành Vân hừ một tiếng, nói:

-Lần này coi như ta gặp xui, mười sợi tiên khí, coi như đưa cho ngươi!

Sau khi nói xong, nàng nhẹ nhàng di chuyển liên tục, Vũ Linh Chi Quang lóe ra, thẳng tắp chạy tới trước.

Thế cục hôm nay nàng đã rơi xuống thế hạ phong, coi như phản bác cũng không thay đổi gì, chỉ lãng phí thời gian vô ích, còn không bằng sưu tầm những con linh thú khác.

Liễu Thi Vận tâm tư xoay chuyển, điểm này, nhìn ra cực kỳ thông suốt.

-Chậm đã!

Nàng mới vừa lướt ra hơn mười mét, sau người, Sở Hành Vân bóng người đột nhiên xuất hiện, âm thanh càng là hòa nhập đến Liễu Thi Vận trong tai.

-Muốn chiến một trận sao?

Liễu Thi Vận ánh mắt trầm xuống, mười hai tên thiên tài yêu nghiệt tiến vào Cổ Tinh Bí Cảnh, tự nhiên không tránh được một cuộc kịch chiến, thời điểm nhìn thấy Sở Hành Vân, nàng liền chuẩn bị tâm lý, bất cứ lúc nào cũng sẵn sang đánh một trận.

Vù!

Liễu Thi Vận đột nhiên xoay người, hai tay từ lâu đã kết pháp ấn, trong nháy mắt chuẩn bị đánh ra, trong tầm nhìn của nàng, bỗng nhiên xuất hiện năm sợi tiên khí, cuối cùng rơi xuống bàn tay nàng.

Đồng thời, nàng lần nữa nghe được âm than hờ hững của Sở Hành Vân vang lên:

-Chúng ta làm một vụ giao dịch thì sao?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch