Sở Hành Vân cấp tốc di chuyển trong rừng rậm, khu vực hắn đang ở rất lớn, hiếm người đến.
Theo hắn biết, thế lực Tinh Thần Tiên Môn vô cùng lớn, xưng bá ở đại lục chân linh. Sự tồn tại mạnh mẽ như vậy ắt hẳn tông vực nhất định cực kỳ rộng lớn. Nơi này rất có thể có một khu di tích, hắn muốn khám phá Cổ Tinh Bí Cảnh, nhất định phải tìm được những di tích này.
Ở trong tình huống không biết một chút gì, chỉ có thể không ngừng tìm kiếm mới có thu hoạch.
-Hả?
Đột nhiên Sở Hành Vân cảm nhận được một cỗ khí tức cuồng bạo, ánh mắt nhìn tới, chỉ thấy phía bên phải của hắn xuất hiện một con mãnh hổ khổng lồ.
Con mãnh hổ này có bộ long màu đen tím, răng nanh sắc nhọn, sau lưng có hai cánh, ở chỗ mi tâm lập lòe một vệt ánh sáng ngũ sắc nhàn nhạt khiến người ta cảm giác huyền diệu khó lường.
-Vệt ánh sáng ngũ sắc nhạt dường như cùng cổ tinh có cộng hưởng, chẳng lẽ đây chính là cái gọi là tiên khí?
Ánh mắt Sở Hành Vân ngưng trọng. Tiên khí tồn tại trong cơ thể linh thú, rất huyền diệu!
Thân thể mãnh hổ đột nhiên vọt lên, cặp mắt tràn ngập khí tức cuồng bạo, nó nhìn chằm chằm Sở Hành Vân, Sở Hành Vân có thể cảm nhận được rõ ràng sát ý tràn ra từ trong con ngươi của nó.
Rống!
Tử Hắc Mãnh Hổ đột nhiên ngửa mặt lên trời gào thét, hai cánh của nó mở ra, thân hình khổng lồ chậm rãi bay lên không trung, lợi trảo cũng giương ra, tốc độ như tia chớp vồ về phía Sở Hành Vân.
Trong chớp mắt, Tử Hắc Mãnh Hổ hóa thành một đạo ánh sáng giết chóc, sát ý ngang dọc bát phương.
-Đến hay lắm!
Sở Hành Vân chiến ý vang dội, hai mắt hắn nhìn chăm chú Tử Hắc Mãnh Hổ đang vồ tới, thân thể bất động, chờ đến khi khoảng cách giữa hai bên không đầy ba thước, hắn lùi lại một chút, một vệt kiếm quang lộng lẫy hé mở, đâm thẳng vào phần bụng mềm yếu của Tử Hắc Mãnh Hổ.
Sở Hành Vân tốc độ phản ứng kinh người, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Tử Hắc Mãnh Hổ, giờ khắc này, nó biết mình không thể tránh khỏi, dứt khoát không chạy chốn, cái miệng lớn như chậu máu mở ra, phun ra từng đạo tử quang về phía Sở Hành Vân .
Tử Hắc Mãnh Hổ này linh trí khá cao, lại muốn lấy cứng đối cứng.
Sở Hành Vân cười nhạt một tiếng, trên người hắn phát ra quang hoa u tử lập lòe, đạp cước bộ lên hư không, trong nháy mắt liền biến mất tại chỗ, thời điểm xuất hiện đã đứng trước mặt Tử Hắc Mãnh Hổ.
-Chết đi!
Vũ Linh kiếm hé mở, Hắc Động Trọng Kiếm xuất hiện trong tay Sở Hành Vân, từ trên xuống dưới nện xuống, bùng nổ sức mạnh kinh khủng, một tiếng vang trầm thấp vang lên trong không gian, trọng kiếm nghiền nát bầu trời mênh mông.
Tử Hắc Mãnh Hổ phát ra một tiếng thét dài khủng bố, tuy nhiên nó cũng không thể thay đổi kết cục. Hắc Động Trọng Kiếm rơi vào trên người nó, lực lượng bùng nổ. Thân thể của mãnh hổ rơi xuống trên mặt đất, nhưng thân thể nó cũng không hóa thành bọt máu mà dần dần trở nên hư ảo.
-Con mãnh hổ này cũng không phải là một sinh linh?
Sở Hành Vân nhìn thấy một màn này, tâm thần khẽ động, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện Cổ Tinh Khiến, khắc trên người Tử Hắc Mãnh Hổ, lựu hút mỏng manh, cắn nuốt đạo ánh sáng ngũ sắc nhàn nhạt kia đồng thời sau người Sở Hành Vân ngưng tụ ra một đạo ngũ thải quang trụ, cao tầm một thước, thần quang nội liễm.
-Quả nhiên là tiên khí, một tia tiên khí cao tới một thước, nếu thu thập được số lượng lớn, ắt sẽ cao vút đến trong mây.
Sở Hành Vân nhìn chăm chú ngũ thải quang trụ, trong nháy mắt sáng tỏ khá nhiều, chỉ là tiên khí này với hắn cũng không quan hệ, tuy hợp thành một thể nhưng lại không có bất kỳ tác dụng gì.
-Bất cứ sự vật gì tồn tại đều có ý nghĩa của nó, tiên khí nơi này đến từ Tinh Thần Tiên Môn thần bí chắc chắn sẽ không thể không có tác dụng gì!
Kiến thức của Sở Hành Vân cực kỳ phong phú, vừa rồi Tử Hắc Mãnh Hổ biến mất cùng với tiên khí đột nhiên xuất hiện, hai điểm này đều vô cùng thần bí. Hắn ngày càng cảm giác được Tinh Thần Tiên Môn này sâu không lường được.
Ê a!
Trong ống tay áo truyền đến âm thanh của Tiểu Hồn, nó mang theo bộ long bù xù dò xét đi ra, hai con mắt nhìn chòng chọc địa phương mà Tử Hắc Mãnh Hổ biến mất, trong mắt lại hiện ta một tia thất vọng.
-Tiểu Hồn, ngươi có phát hiện gì?
Sở Hành Vân dò hỏi một tiếng, nhưng rất nhanh, hắn có chút hối hận rồi, chỉ thấy Tiểu Hồn nhảy xuống trên mặt đất, trong miệng không ngừng phát sinh âm thanh ê a ê a, hai móng vuốt nhỏ múa may, làm ra những cái động tác khiến người ta không thể tưởng tượng.
Tiểu Hồn vẫn còn thời kỳ ấu niên, không cách nào nói tiếng người, coi như nó thật sự phát hiện cái gì, Sở Hành Vân cũng khó làm mà phán đoán chuẩn xác, điểm ấy khiến Sở Hành Vân rất là bất đắc dĩ.
Một lát sau, Tiểu Hồn cũng phát hiện điểm ấy, nó cực kỳ nhân tính hóa than thở, thân thể nhảy một cái rơi vào trong lòng Sở Hành Vân, đầu lắc không ngừng, thật giống như vô cùng bất đắc dĩ.
-Ngươi tên tiểu tử này, đến lúc nào mới có thể nói tiếng người, chẳng lẽ ngươi thật sự chỉ có thể cắn nuốt linh hồn chi lực để lớn lên?
Sở Hành Vân vỗ vỗ đầu của Tiểu Hồn, Tiểu Hồn liếc mắt, dường như biểu thị chính mình cũng không rõ ràng lắm.
Sở Hành Vân thu lại ánh mắt từ trên người Tiểu Hồn, thân hình khẽ động, tiếp tục chạy về phía trước.
Khu rừng này rất lớn, liên tục chạy cấp tốc trong vài canh giờ vẫn không nhìn thấy điểm cuối, trong lúc này, Sở Hành Vân lại gặp vài con linh thú.
Những con linh thú này hình dạng đều rất cổ quái, cùng linh thú ở ngoại giới hoàn toàn bất đồng, hơn nữa ở mi tâm của chúng đều có tiên khí. Thực lực của bọn chúng không tính là quá mạnh , tương đương với võ giả Thiên Linh tầng ba.
Ầm!
Cùng với một đầu voi khổng lồ ngã xuống, Sở Hành Vân thu được thêm một tia tiên khí. Đến thời điểm này, hắn đã thu hoạch được năm sợi tiên khí, quang trụ đã cao tầm năm thước, hào quang rực rỡ chói mắt.
Chẳng qua độ cao này cũng không tính là xuất sắc, dễ dàng bị vùi lấp giữa núi rừng, đồng thời Sở Hành Vân cũng không có cảm giác được sự tồn tại của những người còn lại.
Mới vào Cổ Tinh Bí Cảnh bọn hắn đều chủ yếu là dò xét để quen thuộc với vùng đất này, mà không phải điên cuồng sưu tập tiên khí.
Ầm!
Thời điểm Sở Hành Vân tiếp tục đi tiếp thì bên cạnh đột nhiên truyền đến một trận âm thanh đinh tai nhức óc, cuồng phong quét tới, mạnh đến mức cổ thủ đều phát ra những thanh âm lay động ê a.
-Khí tức võ giả nhân loại!
Sở Hành Vân híp mắt, lập tức hóa thành một đạo huyễn ảnh hướng về nơi phát ra âm thanh lao đi.
Rất nhanh hắn nhìn thấy một cái hồ lớn.
Mà ở bên trên cái hồ này là một thiếu nữ yểu điệu, dung mạo xinh đẹp, hai con mắt như ngôi sao long lanh, bàn tay luật động, tinh quang trên tay tạo thành Tử Tinh Thần, phát ra tầng tầng ánh sáng nhạt, trấn áp toàn bộ hồ.
Thục nữ yểu điệu này, chính là Liễu Thi Vận.
Sở Hành Vân nhíu mày, nhìn theo tầm mắt của Liễu Thi Vận, ngay sau đó, hắn nhìn thấy giữa hồm một đóa sen tỏa ra ánh sáng đỏ tươi rói, trong hạt sen ẩn ẩn Âm Hàn Chi Khí, khá là kỳ diệu.
-Linh tài bát cấp, Dương Hỏa Hàn Liên.
Sở Hành Vân thoáng chốc liền nhận ra cây linh tài này, tuy nhiên hắn cũng đồng thời phát hiện, ở nơi của Dương Hỏa Hàn Liên, ẩn ẩn có một tia khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Hơi thở này đến từ một con trăn, thân thể dài chừng trăm trượng, lân giáp màu trắng bạc, trên đầu còn có một chiếc sừng dại, dường như không bao lâu sẽ trở thành Giao Xà,cái lưỡi dài phun ra nuốt vào, hiển nhiên là xem Liễu Thi Vận là con mồi sắp vào miệng.
Sở Hành Vân không nhận ra chủng loại của con trăn này nhưng hắn có thể cảm giác được con trăn này phát ra khí tức rất mạnh, tương đương với một võ giả Âm Dương cảnh tầng một.
Hơn nữa trên bên dưới cái sừng của con trăn này, có năm sợi tiên khí!