Trong hư không, hai người đứng đối diện, trên người chứa khí tức cuồn bạo kinh người.
Bỗng, Lâm Tịnh Hiên động.
Thấy hắn bước về phía trước một bước, yêu đao đánh xuống, đem hư không một trăm trượng chặt đứt, u quang xé ra, yêu khí um tùm, nếu một đao nào rơi vào dãy núi, sợ rằng cũng bị bổ ra.
Cánh tay Sở Hành Vân huy động, Hắc động trọng kiếm tràn ngập ra hắc quang, một cỗ khí tức hồn trọng tràn ngập, kiếm huy động, chém thẳng phía trước.
Nhưng mà, đã thấy thân thể Lâm Tịnh Hiên lóe lên, đao mang che trời, mạnh mẽ cải biến phương hướng của mình, ngay cả quỷ lâu đao cũng cải biến phương vị, lấy góc độ xảo quyệt đâm về Sở Hành Vân.
Thiên tài của Đại La kim môn, thực lực của hắn, tuyệt đối kinh người.
-Vẫn sơn!
Một tiếng quát lạnh giá, từ trong miệng Sở Hành Vân thốt ra, kiếm quang đen kịt lay động, hướng phía quỷ lâu đao lướt đi, tiếng nổ lớn ầm ầm, khắp hư không đều bị run lên, kiếm quang bá đạo, hủy diệt tất cả, không sợ tử khí của quỷ lâu đao.
Lâm Tịnh Hiên nhíu mày, nhưng chỉ một cái chớp mắt, hắn xuất thủ lần thú hai, một đạo hư ảnh lệ quỷ dung nhập bên trong kiếm quang, ăn mòn trong cơ thể Sở Hành Vân, khiên cho thân thể hắn run rẩy, toàn thân có tro đen, tai họa khí thả ra, mặc cho hư ảnh lệ quỷ xâm nhập cơ thể, nhưng không tạo ra bất kỳ thương thế nào.
Nhưng một đao quỷ dị này, làm tóc gáy của Sở Hành Vân dựng lên, Lâm Tịnh Hiên hắn đột nhiên xoay người, lập tức thấy hắn xuất hiện bên người Sở Hành Vân , quỷ ảnh bao chùm lớp lớp trên người hắn, phải phất hắn biến thành thanh yêu đao, đao mang trùng tùng, từ trên đi xuống.
-Đường đi đến hoàng tuyề, một mình người đi là được.
Lâm Tịnh Hiên cười dữ tợn.
Đao này của hắn, quỷ dị không gì sánh được, một đao hạ xuống, quỷ ảnh ăn mòn thân thể người khác, mặc dù đối phương có thể chống lại, hẵn cũng có thể thừa dịp tìm kẽ hởn, từ đó chém ra một đao tuyệt mang.
Đao khách, nặng khí thế.
Một đao hạ xuống, mặc dù đối thủ có thể chống đối, nhưng khí thế bị áp chế, không thể gượng dậy nổi, không còn sức đánh chả một chút nào.
Cảm thụ được khí thế bức người của Lâm Tịnh Hiên, ánh mắt Sở Hành Vân ngưng lại, tập trung chú ý cao độ, đợi trong nháy mắt đao mang hạ xuống, hư không trước mặt hắn run rẩy.
Hưu!
Ánh sáng tán đi, đao mang bổ thẳng tới Sở Hành Vân, lực lượng bạo phát kinh khủng, hóa thành một cỗ vòng xoáy đao mang đáng sợ, cắn nát mọi thứ, chôn vùi mọi thứ/
-Vậy mà tránh được?
Lâm Tịnh Hiên mở to hai mắt, một đao này, đã bắt được khe hở của Sở Hành Vân, tuyệt không có khả năng tránh thoát, nhưng kết quả cuối cùng, Sở Hành Vân lại tránh được, tiêu thất ngay trước mắt.
Trong sát na này, Lâm Tịnh Hiên cảm giác được nguy cơ bên cạnh, phía sau, thân ảnh Sở Hành Vân xuất hiện, một kiếm đâm ra, trong kiếm ẩn chứa ánh sáng vẫn sơn, thâm thúy vô cùng, làm quỷ lâu đao run lên.
Khoảng cách của hai người, quá gần, tránh cũng không thể tránh, Lâm Tịnh Hiên vung tay chém ra, quỷ lâu đao cùng hắc động trọng kiếm va chạm, cuối cùng bắn ra hàng nghìn tia sáng, kéo tới lực lượng kinh khủng, làm Lâm Tịnh Hiên cảm giác cánh tay rất đau nhức, lực lượng kia, kinh khủng khó có thể hình dung.
Thân hình tiêu thất như một đao lưu quang, Lâm Tịnh Hiên không ngừng lùi về sau, đứng ở người trăm thước, chân đạp hư không, u quang quỷ lâu đao bao bọc toàn thân, làm cả người hắn nhìn càng quỷ dị.
Nhưng!
Cánh tay phải của hắn đang run rẩy, sắc mặt cực kỳ xấu xí, khí tức cuồn cuộn có chút hỗn loạn.
Một phen va chạm vừa rồi, tu vi của Sở Hành Vân mặc dù không bằng Lâm Tịnh Hiên, nhưng Lâm Tịnh Hiên biết, thực lực người trước mặt rất mạnh mẽ, chỉ bất quá, hắn không nghĩ tới, thực lực Sở Hành Vân lại có thể kinh người như vậy.
-Trọng kiếm quỷ dị, trầm ổn như ngọn núi vậy, hồn trọng không gì sánh đưuọc, đồng thời, lại giống như một vòng xoáy, thôn phệ vạn vật, chắc là chỗ dựa lớn nhất của Lạc Vân, nếu như ta muốn đánh trọng thượng, thậm chí đánh chết, sợ là không thể giấu bài nữa.
Lâm Tịnh Hiên thầm nghĩ trong lòng, hắn đánh giá thấp thực lực Sở Hành Vân, đang tự điều chỉnh tâm lý của mình.
Lúc này, Sở Hành Vân cũng dừng trước Lâm Tịnh Hiên.
Hắn nhớ lại lượt giao thủ vừa rồi, lực lượng Lâm Tịnh Hiên, thân pháp, đao thuật, thập chí là đặc tính quỷ lâu đao, đều được khám phá ra hết thảy.
-Lâm Tịnh Hiên cuồng vọng, thực lực không kém gì ta, dựa vào không thần thuấn bộ, ta có thể tránh né đao mang của hắn, nhưng đây không phải kế lâu dài, huống hồ trên người hắn, cũng có dấu chí bảo.
Thấy được cổ chung của Thần tiêu điện, Sở Hành Vân sẽ không ngây thơ cho rằng, Lâm Tịnh Hiên đã thi triển hết sức.
Oanh!
một cỗ kiếm uy hủy thiên diệt địa phát ra, hắc động trọng kiếm huy động, dưới trân Sở Hành Vân xuất hiện từng đạo kiếm ảnh hư huyễn, kiếm ảnh đan xen cùng kiếm quang, điên cuồng lưu chuyển, kiếm phong nghịch chuyển, ký tức cả người được cải biến.
-Chém!
Sở Hành Vân phun ra một đạo âm thanh, kiếm quang nghịch chuyể, hóa thành một thanh kiếm nghịch thiên, hắc động trọng kiếm phun ra nuốt vào kiếm quang đen kịt, dung nhập vào trường không, đêm về yếu điểm của Lâm Tịnh Hiên.
Trong lòng Lâm Tịnh Hiên cười lạnh lùng, Sở Hành Vân xuất thủ chính diện, thực sự là quá ngu xuẩn, một kiếm này, cho dù bá đạo, hắn không thể dùng lực, cũng có thể tránh né.
Tâm niệm vừa động, bàn tay Lâm Tịnh Hiên rạch ra, trong hư không xuất hiện một quỷ thủ dữ tợn, quỷ thủ truyền ra u quang, tiếng ông minh truyền ra liên tiếp, trực tiếp đón lấy hắc động trọng kiếm.
Hai người va chạm, kiếm quang bị quỷ thủ cắn nuốt, nhưng trong nháy mắt, âm thanh vỡ nát hiện ra, hắc động tọng kiếm đâm thủng quỷ thủ, tốc độ đột nhiên đề thăng, mang thế sát phạt mà đến.
Một kiếm thật quỷ dị/
Thấy tràng cảnh này, hai mắt Cố Thiên Kiêu trợn to, một kiếm này của Sở Hành Vân, làm nên nghịch chuyển, giản dị giống nhau, lại uẩn tàng khí sắc bén, ý tứ bất kham, giấu kín lực lượng nghịch chuyển, lật đổ nhận thức tầm thường.
Ông!
Kiếm phong đến sát người Lâm Tịnh Hiên, sắc mặt hắn kịch biến, quỷ lâu đao cử động, cũng đã không kịp ngăn trở, kiêm quang vô tình làm thân thể hắn đau đớn, cư nhiên lại cho hắn cảm thấy khí tức tử vong.
-Ngươi mơ tưởng thắng được ta!
Lâm Tịnh Hiên cắn răng một cái, trong khoảnh khắc, một đạo ánh sáng kim sắc từ trên người Lâm Tịnh Hiên nở rộ, trong hư không, xuất hiện một thân hình khổng lồ như thần linh vậy, cao tới trăm trượng, cả người đều có chiến ý.
-Đại la đao hồn, quả nhiên trên người Lâm Tịnh Hiên mang trọng bảo.
Đoàn người đã sớm đoán được Lâm Tịnh Hiên có con bài chưa lật, Đại la đao hồn này chính là chí bảo của Đai La kim môn, bám vào trên người, một khi kích phát, có thể câu thông cường giả viễn cổ chi hồn, thực lực tăng vọt, đồng thời có thể có được viễn cổ đao ý, thật là kinh khủng.
Trong nhất thời hắc động trọng kiếm bị thân thể viễn cổ này ngăn cản, kiếm lực kinh khủng bị trấn áp, khí tức không còn diên cuồng, lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ tiêu tán của nó.
-Có thể để cho ta thôi động Đại la đao hồn, ngươi có chết cũng vì thế mà kiêu ngạo.
Lâm Tịnh Hiên nói to từng chữ, thanh âm của hắn thay đổi, cuối cùng mang theo một tia cổ vận, đao mang mạnh mẽ không ngừng từ trên người phát ra, hóa thành từng đạo quang ảnh, bao chùm mảnh thiên địa này.
Về phần quỷ lâu đao kia, cũng có cải biến thật lớn, trên thân đao, ngoại trừ quỷ anh u quang bên ngoài, còn kèm theo một ánh sáng ngọc kim quang.
Quỷ ánh tràn đầy tử khí, mà kim quang trói mắt rầm rộ.
Hai cỗ khí tức bất đồng, cùng dùng hợp, làm Lâm Tịnh Hiên nhìn như một ma thần, sát khí kinh khủng, vừa chính vừa ta!