Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 647: Huyễn quỷ thiên vương

Chương 646: Huyễn quỷ thiên vương

Con mèo cái nhỏ này, chính là tiểu hồn, vẫn khả ái như trước, nhưng khí tức trên người nó phát ra, lại làm cho nam tử như gặp thiên địhc, thân thể không tự chủ được run rẩy.

-Ngươi lại có thể đem huyết trì uống cạn!

Sở Hành Vân tức giận giậm chân.

Một ao băng hồn huyết trì, ẩn chưa linh hồn lực tinh thuần, trài qua nghìn năm ngưng tụ mà thành, Sở Hành Vân vẫn chưa nắm trong tay linh hồn lực, nhưng hắn có thể lợi dụng nước huyết trì, rèn luyện linh hồn chính mình.

Tương lai, đợi hắn chạm đến trình tự linh hồn lực, có dùng bí pháp, đem linh hồn trở nên cứng cỏi không gì sánh được, trở thành một đại sát chiêu.

Ngay từ đầu, Sở Hành Vân khám phá ra âm mưu của tên nam tử, sở dĩ hắn phối hợp, kéo dài thời gian, để tiểu hồn có thể khôi phụ hẳn.

Trăm triệu lần không nghĩ tới, tiểu hồn tham ăn, cả một ao huyết trì, đều bị nó uống cạn, một giọt cũng không còn lại.

Tiểu hồn nghe được lời Sở Hành Vân nói, không chỉ có không hổ thẹn, trái lại có chút tự đắc kêu to một tiếng, nó bước ra liên tục vài bước, di chuyển thân thể ưu nhã, ánh mắt cũng không để ý tên nam tử, phảng phất như không them để vào mắt.

-Chỉ một đầu súc sinh, lại dám càn rỡ như thế!

Tên nam tử kia triệt để nổi giận, bị Sở Hành Vân đùa rỡn trong bàn tay, gã còn chưa tính, lúc này, lại bị một con linh thú nhỏ coi rẻ hắn, hắn thực sực giận sôi máu.

Tuy hắn chỉ là một luồng tàn hồn, nhưng ở mấy ngàn năm trước, cũng oai phong một cõi, uy nghiêm cường giả, tuyệt không để bị nhúng chàm, huống chi là một con linh thú.

-Đi tìm chết đi!

Tiếng rống giận giữ truyền ra, nam tử giang hay tay, từng đạo linh hồn lực nở rộ, ngưng tụ thành trường thương trên hư không, xuyên thấu hư không, đâm thẳng vào chỗ mi tâm của tiểu hồn.

Nam tử âm trầm chỉ là một luồng tàn hồn, vô pháp năm được linh lực, thủ đoạn thi triển ra tự nhiên là linh hồn lực.

Một thanh trường thương linh hồn lực, linh hồn trực diện, riêng cường giả âm dương cảnh, đều không dám tùy ý đón tiếp,nhưng đối với tiểu hồn mà nói, lại không coi ra gì, huống chi, thời khắc này, nó đã uống cạn cả ao huyết trì, toàn thân đều tràn đầy lực kinh khủng.

Nhưng thấy nó thành thân thể bạch hổ, thân ảnh khổng lồ chạy nhanh như chớp, giết đến trước mặt nam tử, lợi trảo đưa về trước, sắc bén bá đạo như trường thương linh hồn, lại bị nó đập vỡ vụn.

-Điều này sao có thể?

Nói đến đây, nam tử âm trầm thốt ra lần thứ hai.

Trong khi hắn vẫn còn kinh ngạc, đã thấy tiểu hồn lộ ra lợi trảo lần nữa, trên lợi trảo này có lượn lờ linh hồn lực, rất tinh thuần, ẩn chứa thêm một tia khí tức thần bí khó lường, chộp tới chỗ hiểm nam tử âm trầm.

Thấy thế, nam tử âm trầm sinh ra một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt, không còn để ý đến phong phạm cường giả, hoảng hốt lướt sang ngan, tránh được chỗ hiểm.

Phốc!

Linh hồn lực xuyên thấu vào cánh tay nam tử âm trầm, xé rách cánh tay phải xuống, một màn này phát sinh, làm cho người nhìn nghẹn họng.

-Sau khi cánh tay phải bị kéo xuống, tiểu hồn đột nhiên há mồm ra, hấp lực mãnh liệt, đem cái cánh tay kia hóa thành một đạo linh hồn lực, sau đó nuốt vào!

Cảnh tượng như vậy, rung động nam tử âm trầm, hắn là một luồng tàn hồn, cánh tay, cũng chỉ là linh hồn lực, đầu linh thú quỷ dị trước mắt này, lại có thể đem cánh tay phải của hắn thành nguyên liệu nấu ăn, nuốt vào một cái.

Cảm thấy khiếp sợ còn có Sở Hành Vân.

Lúc tiểu hồn nhảy ra từ huyết trì, làm một bộ dáng tìm đồ ăn, Sở Hành Vân nghĩ rằng nó giả vờ, muốn đe dọa nam tử âm trầm, lại không nghĩ tới biểu tình này lại không phải là làm bộ làm tịch.

Tiểu hồn không chỉ có thể thôi động linh hồn lực, còn có thể thôn phệ tàn hồn.

Phốc!

Lợi trảo huy động lần thứ hai, đem cánh tay trái của nam tử cũng xé rách, rồi sau đó nuốt chửng, lúc này nam tử âm trầm mới hoàn hồn, cảm giác đau đớn mãnh liệt, làm hắn phát ra từng tiếng kêu rên.

Hắn xoay người, không dám ở nơi này lâu, lao về phía trước chạy trốn, cũng chính là giờ khắc này, nam tử đột nhiên hiểu rõ cảm giác như gặp thiên địch vừa nãy.

Nguyên lai, có thể dồn hắn vào chỗ chết, không phải Sở Hành Vân, mà là đầu linh vật nhìn như vô hại kia.

-Trốn được không?

Lúc này, nam tử âm trầm rùng mình một cái, một cỗ lực lượng vô hình hạ xuống, tác dụng lên toàn thần của hắn, lôi kéo hắn ra sau, một lần nữa chở về chỗ cũ.

Cùng lúc này, tiểu hồn nhảy lên thật cao, lợi trảo khổng lồ đè xuống, đặt lên ngực nam tử, không nguy hiểm đến tính mạng, lại đau đớn không gì sánh đưuọc, khiên cho nam tử âm trầm lần thứ hai kêu lên, cả người không thể động đậy.

-Tương phùng hay duyên phận, ngươi gặp ta, lại còn một đoạn kinh lịch như vậy, hà tất đi gấp vậy.

Sở Hành Vân nở nụ cười, chỉ là vô luận như thế nào nam tử âm trầm đều cười không nổi, sắc mặt xấu xí không gì sánh được.

-Hàn huyên lâu như vậy, ta còn không biết tên của ngươi, tự mình giới thiệu đi.

Sở Hành Vân đi tới chỗ viên đá, ngồi xuống, một bộ dáng có hứng thú trò chuyện.

Thấy bộ dáng như vậy, tên nam tử âm trầm tức giận đến cắn chặt hàm răng, mở miệng:

-Ta tên Hà Trùng, người tiên đình, ngươi cũng có thể gọi ta là Huyễn Quỷ thiên vương.

-Huyễn Quỷ thiên vương?

Sở Hành Vân hơi dựng lông mày, từ ngôn ngữ của nam tử âm trầm, có thể đoán đưuọc, người này hơn phân nửa là người thiên đình, lại không nghĩ rằng hắn cũng là một gã thiên vương, thảo nào quen thuộc với Tai Họa thiên vương thế.

-Ở trong tiên đình, tiến vào hoàng cảnh, có thể xưng thiên vương, tiến vào đế cảnh có thể xưng đế.

Thấy Sở Hành Vân cau màu, Hà Trùng lập tức giải thishc, hắn giỏi về đùa bỡn thủ đoạn, có bản lĩnh quan sát sắc mặt không kém.

Chỉ tiếc, hôm nay hắn gặp phải Sở Hành Vân, nếu đồi thành tên thiên tài khác, hắn đã đoạt xá thành công.

-Ta đối với thiên đình không có hứng thú nhiều lắm, nói một chút về đại chiến bảy nghìn năm trước đi, một lời một chữ, đều không thể giả tạo, nếu không ngươi tự biết kết quả.

Sở Hành Vân tràn ngập hiếu kỳ với thiên đình, nhưng so với cái này, lúc này hắn càng muốn biết về đại chiến kia hơn.

Nam tử trầm ngâm một lúc mới nói rằng.

-bảy ngàn năm trước, Tinh Thần tiên môn xưng bá đại lục chân linh, có tài nguyên vô cùng vô tận, chúng ta biết được việc này, bắt đầu âm thầm bố cục, làm cujtt sụp đổ, sau đó đánh bất ngờ, cùng triển khai một hồi đại chiến, kết quả trận chiến này, thiên đình chúng ta bại lui, Tinh Thần tiên môn cũng tổn thất thảm trọng, cả trấn tông chi bảo đều bị chúng ta cướp đi, cuối cùng đi vào hướng suy sụp.

Hà Trùng tự thuật đơn giản, thấy Sở Hành Vân trầm mặc không nói, hắn không dám dừng lại, tiếp tục nói:

-Đại chiến trước đây, kinh thiên động địa, song phương có tử thương, ta bị băng hồn võ hoàng diệt sát, sau đó lợi dụng bí pháp độc môn, đem một luồng tàn hồn lưu lại trong cơ thể băng hồn võ hoàng, sau đại chiến băng hồn võ hoàng thụ thương gần chết, qua bí pháp chia lìa linh hồn, ta âm thầm diệt sát băng hồn võ hoàng, lấy được tự do.

-Ta chỉ là một luồng tàn hồn, nếu như du đãng bên ngoài, rất dễ hồi phi diệt yến, bởi thế ta bày mưu kế, đợi người hậu thế đến, đoạt xá sống lại, rời khỏi nơi này.

Vừa nói, Hà Trùng quan sát biểu tình Sở Hành Vân, đã thấy Sở Hành Vân nhíu chặt lông mày, đêm những lời này cùng quang ảnh lịch sử kết hoejp, chậm rãi suy luận ra chân tướng.

Hồi lâu qua đi, ánh mắt Sở Hành Vân khôi phục thần thái, rời mắt nhìn về Hà trùng, hỏi:

-Người nghênh chiến Thủy Lạc Thu, là người phương nào, có phải hắn là người khởi xướng trận đại chiến này?

-Ngươi lại biết Thủy Lạc Thu?

Hà Trùng hiện lên vẻ kinh hãi, hắn thấy sắc mặt của Sở Hành Vân trở nên âm trầm, lập tức nói:

-Người nọ tên là Đế Thiên DỊch, là nhân vật yêu nghiệt tiếng tăm lừng lẫy trên thiên đình, sáng lập luân hồi cổ tông, quản lý hàng nghìn cường giả, sau khi tiến vào đế cảnh, càng hô phong hoán vũ, danh tiếng vô cùng, tự xưng là Luân Hồi thiên đế!

Team: Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch