Thủy Lạc Thu nhìn kỹ Sở Hành Vân, đem vẻ mặt của hắn thu vào trong mắt.
-Tinh Thần tiên thạch, chính là chí bảo do thiên địa địa sinh ra, nó tồn tại, vượt xa đế binh, năm đó, ta dựa vào tinh thần tiên thạch, mới có thể để Cửu hàn tuyệt mạch tồn tại cùng võ linh, tiến tới thành lập tiên môn, sáng lập bá nghiệp thiên thu!
Khi đang nói chuyện, chân mày Thủy Lạc Thu trở nên ác liệt.
Mỗi đạo tiếng nói của nàng, đều ấn chứa vô thượng, chữ như châu ngọc, vang vọng trong đầu Sở Hành Vân, để sống lưng hắn thẳng tắp, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
-Bấy quá….
Nhưng mà Thủy Lạc Thu đột nhiên vặn một cái, nhìn Sở Hành Vân nói:
-Hôm nay, ta sẽ không cùng người giải thích sự huyền diệu của tinh thần tiên thạch, có một việc trọng yếu hơn đối với ngươi!
-Hả?
Con ngươi Sở Hành Vân khẽ run lên, hắn sống lại, tất cả hắn có, đều có liên quan tới tinh thần tiên thạch, nhưng Thủy Lạc Thu lại nói, có một việc còn quan trọng hơn.
Điều này làm cho tâm thần Sở Hành Vân ngưng lại, nhất thời tràn đầy cảm giá nghi hoặc.
-Mọi việc ngươi trải qua ở Phá thiên thánh điện, ta đều nhìn vào trong mắt, vì vậy, việc ngươi trải qua hai đời, ta đều năm rõ.
Thủy Lạc Thu lại mở miệng, nàng nói chuyện không dây dưa dài dòng, rất là trực tiếp.
Sở Hành Vân gật đầu, đối với một vị cường giả đế cảnh như Thủy Lạc Thu, hắn không định ẩn dấu, con mắt sắc bén của nàng có thể dễ dàng nhìn thấu hắn.
-Đầu tiên, ta phải nói cho ngươi một chuyện, vị chí của thế giới ta và ngươi đang đứng, cực kỳ rộng lớn, chân linh đại lục, chỉ là một góc nhỏ, ngoài đó còn tồn tại mấy khu vực lớn, trong đó có một chỗ gọi là Tiên đình.
-Đối với tiên đình mà nói, chân linh đại lục chỉ là một nơi cằn cỗi hoang vu, không có quá nhiều giá trị, nhưng dù vậy, vẫn có chút cường giả Tiên đình cũng sẽ đến Chân linh đại lục, lưu lại huyết mạch, lưu lại một tia căn nguyên.
Thủy Lạc Thu nói, Sở Hành Vân nghi kỹ trong lòng, sau khi khiếp sợ, cũng cảm giác được nghi hoặc, những thứ này, có quan hệ gì với hắn? Cùng Tinh thần tiên thạch có liên quan gì?
-Huyết mạch người Tiên đình, cực kỳ mạnh mẽ, nhưng bởi vị huyết hống pha loãng, nên cho dù năm giữ Huyết thống tiên đình, cũng không có quá nhiều tác dụng, cùng người bình thường không có gì khác nhau.
-Đế Thiên DIjhc, chính là nhân vật phong hoa quát tháo Tiên đình, hắn cũng từng đến Chân linh đại lục, cũng lưu lại một ít huyết thống, mà người nắm giữ huyết thống này, chính là người- Sở Hành Vân!
Lời này vừa xong, trong đầu Sở Hành Vân nổ bùng, cả mảnh thiên địa như xoay tròn, khiến cho hắn khó có thể hoàn hồn.
-Trong cơ thể ta chảy xuôi huyết dịch Đế Thiên Dịch?
Sở Hành Vân khó mà tin tưởng, hỏi lại một lần/
Thủy Lạc Thu sớm biết Sở Hành Vân có vẻ mặt như thế, nàng giải thích:
-Sở Hành Vân , bây giờ ngươi nghĩ về đời trước, có phải cảm thấy, từ khi Thủy Lưu Hương chết đi, con đường tu luyện của ngươi rất thông thuận, thậm chí có thể nói là không có chút trở ngại nào?
Sở Hành Vân ngưng mắt, nhìn Thủy Lạc Thu một lúc, phẫn nộ gật đầu.
Một đời trước, từ khi Thủy Lưu Hương chết, hắn liền được công pháp vô danh, trắng trợn nuốt chửng võ linh, tăng cao thực lực, sau đó gia nhập tông môn, tu luyện thần thông, tạo thành con đường truyền kỳ.
Thậm chí, hắn tiến vào cảnh giới võ hoàng, tu hành điều cực kỳ thuận lợi, diệt kẻ thù, kết bạn thân, nhiều lần sốt sót qua nguy hiểm, gặp dữ hóa lành, được nhiều nguy hiểm.
Không nói khuếch đại thì, bên trong thập đại võ honafg, Sở Hành Vân là truyền kỳ nhất, để người khác ước ao.
-Đời trước ngươi trải qua hết thảy sự đặc sắc, nhưng, những thứ này chỉ là một cái bẫy mà thôi, đều do Đế Thiên Dịch thỉ mỉ bày xuống thế cục nghìn năm.
Ánh mắt Thủy Lạc Thu sáng lên lập lòe, trong giọng nói, càng lộ ra ý ác liệt.
Nàng không có cho thời gian phản ứng, lạnh lùng nói:
-Công pháp vô danh ngươi tu luyệt, chính là Thôn Linh thần quyết, đến từ Tiên đình, ngươi có thể thuận lợi tru diệt cường địch, được kỳ ngộ, là bởi vì có Đế Thiên Dịch âm thầm nhúng tay, thậm chí, sau khi ngươi trở thành võ hoàng, kết bạn với Tiêu Hình Thiên, cũng là do Đế Thiên DỊch biến thành.
-Càng sâu hơn hữa, cái chết của Thủy Lưu Hương đời trước, cũng là do Đế Thiên DỊch bày ra, bằng không, ngươi làm sao có khả năng thoát khỏi thú triều mênh mông.
-Tất cả những thứ này, đều được Đế Thiên Dịch nắm ở trong lòng bàn tay, cũng vì nguyên nhân như vậy, đời trước ngươi mới thuận lợi như thế, miếng điên cuồng như thế!
Từng đại tiếng nói, liền như những đạo kinh lôi, không ngừng bổ vào tâm thần Sở Hành Vân, để con ngươi của hắn co rút lại, thân thể lùi về sau liên tiếp, suýt nữa, ngã xuống đất.
Hắn ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt sắc bén của Thủy Lạc Thu, mở miệng ra, âm thanh khẽ run:
-Thủy tiền bối, ngươi nói những lời này để cho ta khó có thể tin tưởng đượuc, Đế THiên DỊch tiêu tốn thời gian ngàn năm, khổ tâm bày xuống cái bẫy như vậy, hắn làm vì cái gì?
Dù chưa tiếp xúc qua Đế Thiên DỊch, Sở Hành Vân lại biết, người này tồn tại, như một ngọn núi cao vút trong mây, dù cho là hắn đời trước, điều chỉ có thể ngước nhifin.
Hắn không rõ, hắn nghi hoặc, nhận vật như Đế Thiên DỊch, tại sao lại ra tay với hắn, còn khổ tâm bày xuống chi cục ngàn năm.
-Ý nghĩ của Đế Thiên Dịch rất đơn giản, mục đích chỉ có một cái, là để ngươi tiến vào Đế Cảnh.
Thủy cũng thở một hơi, nhìn về Sở Hành Vân nói ra từng chữ.
-Để ta tiến vào Đế Cảnh?
Nghe được lời giải thích này, Sở Hành Vân càng thêm nghi hoặc.
Vừa nãy, Thủy Lạc Thu từng nói, Tiêu Hình Thiên, huynh đệ đời trước hắn kết bái, chính là do Đế Thiên DỊch hóa thân, nhưng phải biết, người tru diệt Sở Hành Vân, lại chính là Tiêu HÌnh Thiên!
Ngày xưa, Sở Hành Vân khổ tu ở THiên Linh Sơn, chỉ một chút nữa liền bước ra bước cuối cùng, trở thành cường giả đế cảnh, thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tiêu Hình Thiên lại đột nhiên xuất hiện, đánh lén hắn.
Nếu không phải như vậy, sợ rằng Sở Hành Vân đã vào đế cảnh.
Nếu như Thủy Lạc Thu từng nói, Đế Thiên Dịch ngụy trang thành Tiêu Hình Thiên, trợ giúp Sở Hành Vân khắp nơi, để hắn gặp dữ hóa lành, chính vì cho Sở Hành Vân có thể tiến vào Đế cảnh, vì sao ở thời khắc mấu chốt, Đế Thiên DỊch lại giết Sở Hành Vân?
Hai hàng lông mày của Sở Hành Vân càng nhíu lại, nhưng lại nhìn thấy Thủy Lạc Thu nở nụ cười.
Bất quá, nụ cười này là cười khổ/
-Đế Thiên DỊch là tuyệt thế thiên tài kim cố khó gặp, thiên phú tu luyện của hắn rất cao, thủ đoạn và lòng dạ của hắn, càng sâu không thấy đáy, ngươi cảm giác nghi hoặc cũng không có gì, liền ngay cả ta, lúc trước, đến khi chết mới biết là mình bị hắn tính toán.
Tựa hồ Thủy Lạc Thu đang phá tiết, ngẩng đầu lên trời không ngừng thở dài, cuối cùng, nàng hít sâu một hơi, đem hết thảy u sầu thu vào trong lòng, hai con mắt lại trở nên sắc bén một lần nữa.
Nàng nói:
-Đế Thiên Dịch khổ tâm để ngươi tiến vào Đế Cảnh, mục đích cơ bản, là mốt ngươi trở thành lô đỉnh cùng kiếp tử, đời trước của ngươi, vẻn vẹn chỉ chạm tới cánh cửa đế carh, nhưng nếu muốn chân chính bước vào, ngươi vĩnh viễn không có khả năng đó.
-Không các nào tiến vào Đế Cảnh, liền không thể trở thành Lô đỉnh cùng kiếp tử, ngươi đã dùng hết tiềm lực cùng thiên phú, đối với Đế Thiên DỊch mà nói, không có ý nghĩa gì, vì lẽ đó, hắn muốn ngươi nhập luân hồi, để ngươi làm lại một đời.
Nếu thấy hay thì hãy donate, hoặc thả tim để động viên team dịch nhé mọi người