Dưới khiếp sợ liên lục, tâm tư Sở Hành Vân lại tỉnh táo dần.
Hắn có thể sống lại, là do luân hồi thạch,còn lý do sống lại, làm sao sống được lại, những thứ này, Sở Hành Vân cũng không biết.
Nếu thực sự như Thủy Lạc Thu nói, tất cả những thứu này đều do Đế Thiên Dịch bày âm mưu, hết thảy mọi nghi hoặc đều được giải thích.
Dừng một chút, Sở Hành Vân mở miệng hỏi:
-Thủy tiền bối, lô đỉnh cùng kiếp tử ngươi vừa mới nói là có ý gì?
-Công pháp tu luyện của Đế Thiên Dịch cực kỳ thần bí, có thể một lần rồi lại một lần nhập luân hồi, giành được cuộc sống mới, do đó tích lũy cảm ngộ mênh mông, nhắm thẳng vào tu luyện Đại Đạo.
-Cái gọi là lô đỉnh, chính là thời gian Đế Thiên Dịch nhập vào Luân hồi, hồi phách của hắn sẽ chuyển vào trong cơ thể ngươi, liền dùng hợp cảm ngộ của hai người, tất cả ngươi có, đều sẽ trở thành của Đế Thiên Dịch.
-Mà cái gọi là kiếp tử, chính là nếu Đế Thiên Dịch muốn vào luân hồi, trước khi muốn luân hồi cải mệnh, quá trình này, cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần bất cẩn, sẽ bị thiên địa dập tắt, vì vậy, hắn phải tìm một tên có huyết thống trực hệ, để giúp hắn chịu đựng tai kiếp.
-Đến lúc đó, ngươi là lô đỉnh, thân thể bị chiếm, thần hồn sẽ lang thang trong thiên địa, bị Thiên địa nhận nhầm là Đế Thiên DỊch, do đó biến thành tro bụi, hắn thì lấy thân phận là kiếp tử, lừa gạt thiên địa, tiếp tục sống sót.
( cái này như nói Sở Hành Vân thành con dối chết thay cho Đế Thiên Dịch)
Nói tới đây, Thủy Lạc Thu hơi dừng lại một chút, ánh mắt nhìn tới Sở Hành Vân, rất hiển nhiên, người trực hệ trong lời nàng nói chính là Sở Hành Vân.
-Chẳng trách hắn khổ tâm bồi dưỡng ta, mục đích là tìm thể xác thích hợp.
Sở Hành Vân tự giễu cợt một tiếng, trong lòng không khỏi thầm than thủ đoạn Đế Thiên Dịch khủng bố.
-Mỗi lần Đế Thiên Dịch độ nhập luân hồi, sẽ thừa nhận thiên địa chi phạt trầm trọng hơn, đến lần này, đã là lần thứ chín, cửu chuyển công thành, liền có thể bước vào Đế tôn cảnh, cũng chỉ có người cùng huyết mới có thể giúp hắn lừa dối, bình yên vượt qua lần luân hồi thứ chín.
Nghe được Thủy Lạc Thu, Sở Hành Vân bừng tỉnh, bình tĩnh nói:
-một đời trước, ta đã chạm tới cấp độ đế cảnh, sau khi luân hồi sống lại, kết hợp với kinh nghiệm tu luyên ngàn năm, muốn tiến vào đế cảnh, cũng không phải việc khó gì, nhưng, Đế Thiên Dịch vẫn không yên lòng, cho nên mới thả xuống luân hồi thiên thư, dành cho ta nhiều chí bảo, điểm ấy không sai chứ?
-Ngươi nói không sai, bất quá, đây chỉ là một trong những nguyên nhân.
Thủy Lạc Thu đi tới trước mặt Sở Hành Vân, nói:
-Lần luân hồi thứ chín, không phải chuyện nhỏ, Đế Thiên Dịch cũng mượn sức mạnh tinh thần tiên thạch, mới có thể hoàn mỹ đưa ngươi nhập luân hồi, hắn cũng vì thế nguyên khí đại thương, không thể không tĩnh dưỡng.
-Bên trong luân hồi thiên thư có rất nhiều chí bảo, vừa trợ giúp ngươi tiến vào đế cảnh, cũng là đảm bảo, trong thời gian hắn tĩnh dưỡng, ngươi có chỗ dựa an toàn.
-Vì đảm bảo ta an toàn, không tiếc dành vài món vô thượng đế bính, Đế Thiên Dịch ra tay thực xa hoa.
Sở Hành Vân trêu ghẹo một tiếng, tùy tiện nói:
-Nói cách khác, vào giờ phút này, Đế Thiên Dịch cũng không có giám thị ta, mà là ở nơi nào đõ tĩnh dưỡng, khôi phục nguyên khí?
-Đúng là như vậy.
Thủy Lạc Thu xuy tư một hồi, nói:
-Bất quá, Đế Thiên Dịch trốn ở nơi nào, thực lực như thề nào, những thứ này, đều là không biết, nhưng có thể nói, thực lực của hắn rất khủng bố, khủng bố đến nỗi ngươi không cách nào tưởng tượng được/
Tiếng nói cuối cùng vừa dứt, Sở Hành Vân cảm giác như có ngọn núi lớn, áp lực trên người hắn, khiến cho hắn thở dốc.
Trong ngàn năm, Sở Hành Vân đối mặt với vô số kẻ địch, nhưng nhân vật như Đế Thiên Dịch, hắn chưa từng tiếp xúc qua, tồn tại như đối phương, là một đoàn sương mù, để người khác không thể thấy rõ, cảm giác sợ hãi vô lực.
Thủy Lạc Thu cũng không có nói chuyện giật gân, Đế Thiên Dịch tồn tại, thật đáng sợ, tuyệt đối là kẻ địch mạnh nhất Sở Hành Vân gặp phải, cũng là kẻ địch số mạnh!
Tương lai, Sở Hành Vân cùng Đế Thiên Dịch sẽ có một trận chiến không thể tránh khỏi!
-Cảm thấy sợ hãi?
thấy Sở Hành Vân hồi lâu không có lên tiếng, Thủy Lạc Thu cười mỉm đặt câu hỏi/
-Đối mặt với kẻ địch khủng bố như vậy, bất luận người nào đều sẽ sinh ra sợ hãi.
Sở Hành Vân không có che giấu, nói ra sự thực:
-Nhưng, ngoại trừ sợ hãi, càng nhiều hơn là chờ mong và hưng phấn.
-VÌ vượt qua lần luân hồi thứ chín, Đế Thiên Dịch bày xuống toàn bộ, mỗi một bước, đều tinh diệu tuyệt luân, nhưng, cái này không có nghĩa là hắn có thể trưởng khống tất cả, càng không đại biểu hắn nhất định có thể giết ta, hoàn thành luân hồi.
Sở Hành Vân quay về Thủy Lạc Thu lộ nụ cười yếu ớt, trong mắt lóe ra ánh sáng ác liệt, cười nói:
-Giống như lần này, ta gặp mặt tiền bối, cũng biết được hết thảy âm mưu, chuyện này, Đế Thiên Dịch không thể nào đoán trước được.
Sau khi biết được hết thảy âm mưu, Sở Hành Vân có sợ hãi, điểm ấy không gì đáng trách, nhưng đồng thời, nhiệt huyết trong lòng cũng sôi trào lên, tuôn ra cảm giác hưng phấn.
Ở trong mắt Đế Thiên Dịch, tất cả điều có thể khống chế, Sở Hành Vân chỉ là một con con cờ của hắn, mà hắn, là người chơi cờ duy nhất.
Nhưng đối với Sở Hành Vân mà nói, hắn không cam lòng làm quân cờ, hắn cũng muốn trở thành người chơi cờ, cùng Đế Thiên Dịch đánh ván cờ sinh tử.
Thắng bại bàn cờ này, Sở Hành Vân cũng không biết, càng không cách nào dự đoán, nhưng hắn biết, bàn cờ này, hắn sẽ đem hết toàn lực thi triển ra.
Thắng làm vua!
Thua thì mất mạng!
-Ngươi có thể nghĩ như vậy, ta cũng yên lòng.
Thủy Lạc Thu cười nhạt, Đế Thiên Dịch hạ xuống bàn cờ quá lớn, diễn ra hàng ngàn năm, cho dù người tâm chí kiên định, đều sẽ cảm giác sợ hãi thật sâu.
Trạng thái tinh thần của Sở Hành Vân hiện tại, xa xa khỏi dự đoán của Thủy Lạc Thu, trong nội tâm, càng xem trọng Sở Hành Vân.
Thu hồi lại tâm tư, Thủy Lạc Thu nhìn tới phía rừng trúc xa xa, bàn tay đưa ra, nhẹ nhàng mơn trớn trong hư không.
Thanh âm ầm ầm truyền ra từ trong rừng trúc, ở dưới ánh mắt Sở Hành Vân, một thanh tuyền trong từ trong rừng trúc tràn ra, nước suối hòa chảy, nhẹ nhàng bao phủ thân thể Thủy Lưu Hương.
-Tán!
Thủy Lạc Thu khẽ quát một tiếng, trong phút chốc, thanh tuyền trong suốt tiêu tán thành hư vô, Thủy Lưu Hương từ hư vô chậm rãi đi xuống, trên người, không có khí tức tà ác của thiên hồn khống tâm thạch, ngay cả khí tức cửu hàn tuyệt mạch, cũng biến thành yếu ớt.
-Tổ tiên!
Thủy Lưu Hương mở hai mắt ra, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng, nàng vừa mở miệng, Thủy Lạc Thu khoát tay áo một cái.
Vù một tiếng!
Thủy Lưu Hương chỉ cảm nhận lồng ngực run lên, chờ lúc phục hồi tinh thần lại, thiên hồn khống tâm thạch tỏa ra ánh sáng màu đỏ tươi đã rơi trong tay Thủy Lạc Thu, tựa hồ thiên hồn khống tâm thạch trở nên quái lạ, ánh sáng vẫn còn. Nhưng cỗ khí tức tà ác, biến mất rồi, khó nhận được ra nữa.
-Trải qua Thiên tinh cổ tuyền cọ rửa, cửu hàn tuyệt mạch trong cơ thể Thủy Lưu Hương đã được áp chế, ảnh hưởng của thiên hồn khống tâm thạch với nàng, cũng biến mất, nhưng thiên hồn khống tâm thạch này có tác dụng đối với ngươi/
Khi đang nói chuyện, ngón tay Thủy Lạc Thu búng một cái, đem thiên hồn khống tâm thạch đưa đến trước Sở Hành Vân.
-Đối với ta có tác dụng?
Sở Hành Vân tiếp nhận thiên hồn khống tâm thạch theo bản năng, vẻ mật hơi sửng sốt một chút, lại nghe được Thủy Lạc Thu nói:
-Nghiêm chỉnh mà nói, thứ cần thiên hồn khống tâm thạch này, không phải là ngươi, mà là con linh sủng kia!