Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 716: Làm hôn lễ

Chương 715: Làm hôn lễ

-Điều kiện này không tính quá đáng chứ?

Sau khi Sở Hành Vân nói xong, nhìn Sở Hành Vân cười tủm tỉm, nhưng Sở Hành Vân lại lộ ra vẻ đắng cay, thần thái có hơi bất đắc dĩ.

Dừng một chút, Sở Hành Vân trả lời:

-Lấy tài nghệ Mặc tiền bối, một lần nữa rèn đúc một bộ linh khôi, cũng không có việc gì khó, nhưng lôi khôi cần kim loại vực ngoại, cực kỳ hiếm có.

-Huống chi, sau khi đem tàn hồn vào linh khôi, thực lực đều sẽ hạ thấp, chuyện này đối với tiền bối mà nói…

Trên mặt Sở Hành Vân có vẻ lúng túng.

Yêu câu Thủy Lạc Thu rất đơn giản, chính là rèn đúc cho nàng một bộ linh khôi, nhưng yêu cầu này, có rât nhiều hạn chế, đặc biết là cái sau.

Phải biết rằng, Thủy Lạc Thu chính là cường giả đế cảnh, đủ để vượt lên trên thiên địa, nếu nàng trở thành nửa người nửa khôi, hết thảy tu vi đều không còn tồn tại nữa, đả kích như vậy, cũng không phải người thường có thể chịu đựng.

-Ngươi lo lắng, ta đã suy nghĩ qua, ngươi cứ việc làm theo lời ta nói.

Thủy Lạc Thu không có trả lời quá nhiều, tiếng nói thẳng thắn, mang theo tâm ý không cho cãi.

Sở Hành Vân khẽ thở dài một cái, gật đầu nói:

-Được rồi, vậy sau đó ta dốc toàn lực đi tìm kiếm kim loại vực ngoại, mau chóng chế tác linh khôi cho tiền bối.

-Như vậy mới tốt.

Nghe nói như thế, Thủy Lạc Thu cũng lộ ra nụ cười, ngọc thủ nhẹ nàng đưa ra.

Vù một tiếng!

Hư không phía trước bắt đầu vặn vẹo, từng đạo ánh sáng thất tinh hạ xuống, hóa thành một vệt to lớn, chờ ánh sáng hoàn toàn tiêu tan đi, ở trước mắt ba người, xuất hiện một tòa trang viên thanh lịch, có mấy phần khí thế.

Sở Hành Vân trợn to hai mắt nhìn tình cảnh này, tâm thần không khỏi run lên.

Thủy Lạc Thu hiện tại, chỉ là một tia tàn hồn mà thôi, thực lực không bằng một phần vạn toàn thịnh, nhưng thủ đoạn nàng triể khai ra, giống như thần minh vậy, vung tay lên, liền có thể sáng lập ra một tòa đình viện.

Thần thông như vậy, dù cho hắn đời trước, cũng không thể làm được.

-Chờ ngươi bước vào cấp độ đế cảnh, những thứ này, chỉ là cơ sở bên trong cơ sở.

Thanh âm Thủy Lạc Thu tùy ý, ánh mắt nhìn Sở Hành Vân cùng Lâm Tịnh Hiên ói:

-Hôm nay nghỉ sớm một chút đi, tu hành đặc huấn, bắt đầu từ ngay mai.

-Tu hành đặc huấn?

Sở Hành Vân cùng Thủy Lưu Hương sững sờ, đã thấy Thủy Lạc Thu nói ra:

-Thiên phú hai người các ngươi không thấp, nhưng tu vi vẫn rối tinh rối mù, Thủy Lạc Thu thì thôi, nhưng ngươi sở hữu kinh nghiệm tu luyện hai đời, tu vi cũng chỉ có thiên linh tầng năm, chỉ băng tu vi như thế, làm sao có thể giúp ta kiếm kim loại vực ngoại?

Lười nói này, nhất thời để Sở Hành Vân đỏ mặt.

Đúng vậy, lấy kinh nghiệm Sở Hành Vân nắm giữ, trong hai năm, hoàn toàn có thể tiến vào âm dương cảnh, nhưng sự tình quá nhiều, vì vậy làm lỡ thời giant u luyện.

-Làm sao? Cảm thấy ta không có tư cách giáo dục ngươi?

thấy Sở Hành Vân trầm mặc không nói, Thủy Lạc Thu đột nhiên nhăn mày lại.

Vừa dứt lời, trên mặt Sở Hành Vân tuôn vẻ kinh hãi, đột nhiên cong thân xuống, vội vàng nói:

-Thủy tiền bối đồng ý tự minh dạy bảo, tiểu tử chịu không nổi kinh hoảng, sao có thể từ chối!

Sở Hành Vân nói ra những lời này, trong lòng mừng như điên, hận không thể cao giọng hoan hô.

Thủy Lạc Thu là cường giả đế cảnh, chủ nhân Tinh Thần tiên môn, nắm giữ cửa phẩm võ linh, trên người có cửu hàn tuyệt mạch, lấy sức một người địch vạn người tiên đình.

Những vinh dự này, tùy ý lấy ra một cái, đều vượt xa Sở Hành Vân đời trước, được nhân vật như vậy dốc lòng chỉ đạo, Sở Hành Vân cao hứng không kịp, làm sao lại từ chối.

Dáng dấp Sở Hành Vân vưà mừng vừa sợ, để Thủy Lạc Thu nở nụ cười, trong lòng càng thỏa mãn với Sở Hành Vân, cũng không tiếp tục trêu ghẹo, ôn nhu nói:

-Nhanh nghỉ ngơi đi, không nên làm lỡ tu luyện ngày mai.

-Được.

Sở Hành Vân khom người về phía Thủy Lạc Thu, sau đó rời đi cùng Thủy Lưu Hương, hướng phía sâu rừng trúc đi đến, ở bên trong trnag viện, tất cả đều là trúc xanh biếc, chập chờn trong gió nhẹ.

Sở Hành Vân cùng Thủy Lưu Hương đến bên trong đình viện, gió nhẹ nhàng phất qua, mát mẻ sảng khoái, đưa hai người vào bên trong, cảm giác thân thể đều giãn ra.

-Thủy tiền bối thật chu đáo.

Sở Hành Vân cười cợt, tòa trang viện này, như là một không gian độc lập, cùng ngoại giới cách biệt hoàn toàn, chỉ gió có thể thổi vào, chuyên vì hai người xây lên/

Trên mặt Thủy Lạc Thu có chứa nụ cười, nàng nằm trên giường chúc, nhìn thanh trúc dập dờn trên đỉnh đầu, hai mắt khép hờ, sợ tóc tùy ý đung đưa.

-Vân ca ca, ta cảm giác như đang ở trong mơ, thật hạnh phúc, thậm chí, so với mộng còn đẹp hơn.

Thủy Lưu Hương như đang chìm đắm trong hạnh phúc vậy, thanh âm trở nên mềm nhẹ.

Vào giờ phút này, cửu hàn tuyệt mạch trong cơ thể nàng được khống chế, thiên hồn không tâm thạch không còn ảnh hưởng nữa, có thể cùng Sở Hành Vân đoàn tụ, cùng sinh hoạt, cùng tu luyện.

ở trước đây, tât cả những thứ này, Thủy Lưu Hương cũng không dám nghĩ tới, nằm mỡ cũng không nghĩ đến hạnh phúc như vậy.

Sở Hành Vân cũng chậm rãi nằm xuống, trên mặt tràn ngập tình yêu.

Đầu của hắn chuyển qua, nhìn người yêu trong gang tấc, cảm giác trái tim của mình nhảy lên, mỉnh cười nhìn dùng nhan của Thủy Lưu Hương.

Đưa tay ra, đặt lên tóc của Thủy Lưu Hương, trong con ngươi tràn đầy tình cảm, để hắn cúi đầu xuống, hôn lên cặp môi đỏ.

Từ môi dán vào nhau, làm nên cảm xúc mĩ diệu, làm cho thân thể Thủy Lưu Hương khẽ run rẩy, cặp mắt nàng mở lớn, hầu như mỗi hô hấp, đều có thể nghe thấy khí tức Sở Hành Vân.

Sở Hành Vân chìm đắm trong yêu htuowng, đầu ngón tay khẽ trượt qua cổ Thủy Lưu Hương, tay hơi dùng sức, giống như muốn hòa thân thể với Thủy Lưu Hương.

Cử động như vậy, để Thủy Lưu Hương kinh ngạc, nhưng sau đó, trong mắt nàng hiện lên ý cười, hai tay vươn ra, ôm đầu Sở Hành Vân, chậm rãi di chuyển, tùy ý để Sở Hành Vân không ngừng đi xuống.

Nàng có thể cảm giác được yêu thương mãnh liệt của Sở Hành Vân, giờ khắc này, trong mắt Thủy Lưu Hương là vô tận tình ý.

Sở Hành Vân hôn vào vai Thủy Lưu Hương, mơn chớn cổ nàng, quần áo nhẹ nhàng buông xuống, bàn tay liền muốn đi thẳng vào, bỗng nhiên hắn phát sinh một tiếng hít thở dày đặc, bàn tay hành động, mạnh mẽ ngừng lại.

-Làm sao?

Thủy Lưu Hương cúi đầu nhìn Sở Hành Vân, có thể cảm giá được khát vọng hừng hực của hắn, nhưng, lại không có hành động, thở hổn hển từng ngụm.

Thấy Thủy Lưu Hương sững sờ, Sở Hành Vân khẽ cười, ngón tay khẽ chạm vào mũi nàng, trần ngập yêu thương nói ra:

-Lưu Hương, chờ trở lại Lưu Vân hoàng chiều, chúng ta làm hôn lễ đi.

-làm hôn lễ?

Thủy Lưu Hương nghiêng đầu qua chỗ khác, đôi mắt đẹp mang theo nghi hoặc.

-Lúc trước, tuy chúng ta đã thành hôn, nhưng hôn lễ quá mức đơn sơ, thậm chí ngay cả thiên địa đều không có bái, vẻn vẹn một nghi thức đơn giản.

-Hiện tại, ta tìm được cha mẹ, cũng nắm giữ thực lực, sẽ không để Thủy gia xa lánh, vì lẽ đó, ta nghĩ làm một lần hôn lễ long trọng, cho ngươi một danh phân quang minh chính đại, không cho ngươi chịu oan ức.

-Ta muốn người cả thiên hạ đều biết, Thủy Lưu Hương ngươi, là thê tử của ta.

Tiếng nói Sở Hành Vân bình tĩnh, trong lời nói, lộ ra yêu thương nồng ddaajam, làm cho mặt Thủy Lưu Hương hiện lên cảm động, ôm lấy Sở Hành Vân vật, tràn đầy hạnh phúc cùng an tường.

Nàng nhìn khuôn mặt Sở Hành Vân một lúc, cúi đầu thẹn thùng nói:

-Kỳ thực, Vân ca ca không cần vì cái này, mà ngăn chặn dục vọng của mình, chỉ cần là ngươi, cái gì Hương nhi cũng đồng ý…

Vẻ mặt Sở Hành Vân lập tức đọng lãi, tâm thần vất vả lắm bình tĩnh lại, trong nháy mắt dâng trào ra vẻ hừng hực, hắn đưa tay ra, ôm thân thể thon thả Thủy Lưu Hương, vừa muốn có hành động, một đạo ho khan hiện ra, từ ngoại vọng đến.

Cùng lúc đó, có một tiếng nói truyền đến:

-Đêm đã khua, còn không mau nghỉ ngơi?

Nghe được lời nói này, Sở Hành Vân cùng Thủy Lưu Hương dừng lại hành động, tâm thần hừng hực như dội một gáo nước, trên khuôn mặt hiện vẻ lúng túng.

Bọn họ đều không nói gì, bốn mắt nhìn nhau, đến tận chốc lát sau, hahi người mới thở phào, hai mắt nhìn nhau, đồng thời cười nhẹ.

Team: Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch