Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 750: Kiếm nô

Chương 749: Kiếm nô

Là tông chủ của Tinh Thần cổ tông, lòng dạ Cổ Phồn Tinh tự nhiên sâu không thấy đáy.

Hắn so với bất luận người nào đều rõ ràng, quyết đinh binh phạt lần này Vạn Kiêm Các sẽ gây nên một hồi sóng to gió lớn như thế nào ở Bắc Hoang vực.

Nhưng hắn không thể không đưa ra quyết định này!

Trên quyển sách màu đen không chỉ khắc chi tiết Hộ Tông Đại Trận mà còn ghi chép hết thảy những lỗ hổng của nó, cùng với rất nhiều phương pháp đối phó với Hộ Tông Đại Trận.

Nếu quyển sách màu đen kia là thật thì giờ khắc này Phạm Vô Kiếp đã nắm chắc thực lực công phá Thánh Tinh Thành, nếu để qua một khoảng thời gian, Vạn Kiếm Các có thể sẽ binh phạt Tinh Thần Cổ Tông.

Việc này liên quan đến truyền thừa ngàn năm của Tinh Thần Cổ Tông, Cổ Phồn Tinh không thể nhắm mắt làm ngơ.

Hôm nay, việc phát sinh hắn xác thực không biết ai là người làm, hắn chỉ biết kẻ đó không để mắt những linh trận lớn, trọng yếu hơn chính là thời cơ động thủ của hắn vô cùng xảo diệu.

Tất cả những điểm đáng ngờ đều chĩa về một hướng, Phạm Vô Kiếp chính là đối tượng hoài nghi đầu tiên, nếu lúc này còn không rat ay, Tinh Thần Cổ Tông sẽ triệt để rơi vào trong hỗn loạn.

Vì vậy, Cổ Phồn Tinh rốt cục quyết định, sau ba ngày, binh phạt Vạn Kiếm Các, lấy tư thế mạnh mẽ bá đạo, tự mình đến Vạn Kiếm Các, nghiệm chứng chân tướng, không tiếp tục suy đoán lung tung.

Ý nghĩ của Cổ Phồn Tinh cũng chính là ý nghĩ của mọi người, bọn họ nghe được lời này, đều gật đầu đồng ý, trong mắt lập loè phẫn nộ, lập tức xoay người, lao tới các thành trì lớn.

Giờ khắc này tình cảnh hỗn loạn bao phủ Thánh Tinh Thành rốt cuộc tiêu tan, thay vào đó là một không khí hừng hực nghiêm túc, người người là binh, từng bước thành trận…

Tất cả sự việc phát sinh trong Thánh Tinh thành, Sở Hành Vân vẫn chưa tự mình điều tra, nhưng hắn đã sớm nghĩ đến xu hướng phát triển của sự việc này.

Từ thời điểm hắn dẫn dắt Phạm Vô Kiếp rời khỏi Thánh Tinh thành, sự xuất hiện của quyển sách, Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc chết, cùng với xâm nhập Tinh Thần bảo khố, tất cả, đều ở trong bàn tay hắn.

Từng bước mưu cục, tạo thành một ván cờ mà Sở Hành Vân, lại là người duy nhất chơi cờ.

Mặc kệ là Tinh Thần cổ tông hay là Vạn Kiếm Các, tất cả đều chỉ là quân cờ của hắn.

Vào lúc này, trong đá Luân Hồi.

Sở Hành Vân khoanh chân ngồi xuống, hai mắt khép kín, phảng phất tiến vào bên trong minh tưởng, trước mặt của hắn, bày ra vô số tài nguyên tu luyện, dường như có thể xếp thành một ngọn núi nhỏ.

Những tài nguyên tu luyện này, tự nhiên là từ Tinh Thần bảo khố thu về, mỗi một vật, đều là bảo bối hiếm có, tản mát ra sóng linh lực như thủy triều mênh mông rộng lớn.

Ngoại trừ những tài nguyên tu luyện này, giữa hư không, Hắc Động trọng kiếm đen kịt to lớn, cũng nhẹ nhàng trôi nổi.

Tất Hắc Kiếm hiện lên từng đạo từng đạo minh văn quỷ dị, những minh văn này toả ra ma khí, tựa hồ nắm giữ sinh mệnh, điên cuồng di động, tham lam nuốt chửng Thiên Địa Linh lực trong hư không.

-Ngưng!

Đột nhiên, Sở Hành Vân mở hai mắt ra, quát nhẹ một chữ, những minh văn bên trên Hắc Động trọng kiếm di động càng thêm lợi hại, cỗ ma khí khủng bố phóng lên trời, cuối cùng hóa thành một đạo vòng xoáy đen kịt.

Ở trung tâm vòng xoáy có một vệt sáng quỷ dị, bên trong vầng sáng, thả ra sức hút vô cùng vô tận, đem số tài nguyên tu luyện giống như ngọn núi nhỏ này, nuốt chửng hầu như không còn.

Trong khoảnh khắc, tiếng vỡ nát răng rắc răng rắc vang lên, những tài nguyên tu luyện kia sau khi bị cắn nuốt, bên trong vầng sáng, lập tức có một luồng sức mạnh quỷ bí hiện lên, nguồn sức mạnh này, lại cũng không phải là hư vô, mà tựa như chất lỏng, trên dưới trôi nổi, không ngừng nhúc nhích

-Sức mạnh này thật quỷ dị, không có trong ngũ hành, cũng không có trong Thiên Địa.

Sở Hành Vân nhìn thấy cỗ sức mạnh quỷ bí này, không khỏi phát sinh một tiếng cảm khái, hắn đứng dậy, bàn tay vung lên, hai đạo bóng người hư huyễn ở trong hư không hiện ra.

Hai đạo bóng người hư huyễn này, chính là hai kẻ mà Sở Hành Vân tru diệt, Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc. Lợi dụng lực lượng Hắc Động trọng kiếm, từ trong cơ thể hai người mạnh mẽ hút ra linh hồn của bọn họ.

Ngày đó, Sở Hành Vân để có thể mau chóng cứu Thủy Lưu Hương, một mình tiến vào bên trong Hắc Động trọng kiếm, đồng thời tiếp xúc hố đen, không tiếc lấy thân nhập ma để đánh đổi, đổi lấy sức mạnh mạnh mẽ.

Một phần linh hồn của Sở Hành Vân đã hòa vào hố đen, đồng thời, hắn cũng từ trong hố đen nắm giữ được sức mạnh, cùng vô số tân bí.

Trong này ghi chép một hạng môn pháp.

Môn pháp này có nói lấy linh hồn cường giả Âm Dương cảnh cùng lượng lớn tài nguyên tu luyện cho vào hố đen, liền có thể ngưng tụ ra hố đen kiếm nô, bất tử bất diệt, không linh không thức, là Chiến Khôi có một không hai.

Giờ khắc này, chuyện mà Sở Hành Vân làm, chính là thử nghiệm ngưng tụ kiếm nô!

Vù!

Linh lực tỏa ra, mang theo linh hồn Thường Xích Tiêu, hóa thành một luồng kình phong cuồng loạn đi vào trong hố đen, cùng cỗ sức mạnh quỷ bí này dung hợp lại.

Nhất thời, đạo vòng xoáy đen kịt kia bắt đầu điên cuồng xoay tròn , bên trong vầng sáng, từng đạo minh văn quỷ bí tràn ra, như những xiềng xích, quấn chặt linh hồn của Thường Xích Tiêu, đồng phát ra một tiếng kêu rên cực kỳ thê thảm.

Tiếng kêu rên này phát ra từ linh hồn Thường Xích Tiêu.

Nếu chú ý quan sát sẽ thấy đạo bóng người hư huyễn kia, hiển lộ ra ngũ quan Thường Xích Tiêu, chỉ là, khuôn mặt này cực kỳ dữ tợn, giống như chịu đựng thống khổ vô cùng vô tận, khiến cho người ta không khỏi dựng tóc gáy.

Sở Hành Vân đứng trước vòng xoáy, hai con mắt chăm chú nhìn về phía trước, đem ngũ quan thống khổ dữ tợn này đều thu vào trong mắt,một đôi con mắt không chút gợn sóng, chỉ có lãnh đạm, cùng với cảm giác lạnh lẽo nồng đậm.

Ầm ầm ầm âm !

Không lâu lắm, đạo tiếng kêu kia hoàn toàn biến mất , linh hồn Thường Xích Tiêu, đã hoàn toàn dung nhập vào trong cỗ sức mạnh quỷ bí này, ánh sáng đen kịt phun trào, một đạo khó sức mạnh kinh khủng mà diễn tả bằng lời, từ bên trong điên cuồng dâng trào.

Thời điểm Sở Hành Vân nhìn thấy tình nguồn sức mạnh kia dâng trào, hắn lập tức lui về phía sau .Từng đạo từng đạo thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, cùng với đó còn có cuồng loạn kình phong.

-Thất bại?

Trong chớp nhoáng này, trên mặt Sở Hành Vân lập tức hiện ra một chút thái độ thất vọng, con mắt đen kịt nhìn về phía trước, khi thấy rõ tình cảnh trước mắt, một nụ cười chậm rãi hiện lên trên khuôn mặt hắn.

Chỉ thấy trong hư không phía trước, xuất hiện một đạo bóng người đen kịt.

Thân ảnh kia, chính là một người đàn ông trung niên trên người mặc bộ giáp đen kịt, lưng đeo kiếm dáng người thẳng tắp, như một thanh kiếm quỷ bí , làm cho người ta có một loại cảm giác thần bí khó bề phân biệt.

Cho tới khi nhìn tới mặt mũi hắn, lại cùng Thường Xích Tiêu không hề khác nhau, điểm duy nhất không giống chính là, hắn hai con mắt trống rỗng, hoàn toàn không cảm giác được sức sống của loài người.

Bóng người đen kịt này uốn éo, phảng phất như đang thích ứng hoàn cảnh của nơi này, khi hắn nhìn thấy Sở Hành Vân, bóng người đột nhiên biến mất, hóa thành một đạo lưu quang màu đen, hạ xuống trước người Sở Hành Vân.

Hắn một chân quỳ xuống, đem đầu chôn thật thấp, dùng một thanh âm cực kỳ tôn kính nói:

-Kiếm nô, xin nghe chủ nhân sai bảo!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch