Lời Sở Hành Vân vừa dứt, Liễu Mộng Yên cùng Sở Tinh Thần cùng cau mày, ánh mắt hơi kinh ngạc.
Trải qua huyết chiến hôm nay, Tinh Thần Cổ tông tổn hại hơn trăm ngàn cao thủ, nguyên khí đại thương, nhưng Tinh Thần Cổ tông trong tay quản lý 18 cổ thành không chút nào sứt mẻ, vỏ giả ngàn vạn, nội tình phong phú.
Theo lẽ thường, Sở Hành Vân sau khi tiếp nhận Tinh Thần Cổ Tông nên đem giao cho Liễu Mộng Yên quản lý, nàng thân là một người từng sinh sống ở Tinh Thần Cổ tông, dù là thanh danh, địa vị huyết thống đều là ứng cử viên tốt nhất.
Nhưng mà Sở Hành Vân lại muốn để Tinh Thần Cổ tông quy ẩn vào rừng núi, đồng thời lấy danh nghĩa Vạn Kiếm Các quản lý 18 cổ thành, chiếm đoạt hết thảy tài nguyên cùng nội tình.
Cách làm như vậy, không khác nào chiếm đoạt toàn bộ Tinh Thần cổ tông!
Đối với kinh ngạc của Liễu Mộng Yên cùng Sở Tinh Thần, Sở Hành Vân cũng không có chút nào lúng túng, phảng phất như đã sớm có dự liệu, hắn trầm ngâm chốc lát, miệng mở nói :
-Quyền cùng lợi, là đồ vật dơ bẩn nhất trên đời, bao nhiêu người vì hai thứ này, giết vợ diệt tử, mất hết tính người, việc năm đó chính là ví dụ tốt nhất.
-Ta không hi vọng chuyện này tái hiện lại, càng không hi vọng nó phát sinh trên người chúng ta.
Lời nói của Sở Hành Vân vừa dứt, không gian đột nhiên trở nên yên tĩnh, Liễu Mộng Yên cùng Sở Tinh Thần nhìn Sở Hành Vân, người kia trên người tản mát ra khí tức oai hùng, khiến tâm thần của bọn họ run rẩy không ngớt.
-Huống chi Tinh Thần Cổ Tông truyền thừa mấy ngàn năm, chính là tông môn cổ xưa nhất ở Bắc Hoang Vực, lại nhắc tới gia tộc Hằng Viễn,ở ẩn lánh đời, bỏ qua tiền tài danh lợi, mới có thể chuyên tâm nghiên cứu Võ đạo, trở thành gia tộc bất hủ lưu truyền ngàn năm.
Ánh mắt Sở Hành Vân thâm thúy, lại bổ sung thêm một câu,.
Liễu Mộng Yên liếc nhìn Sở Tinh Thần bên cạnh, cúi đầu rơi vào bên trong trầm mặc, sau đó nàng ngẩng đầu lên, khóe miệng lại cười nói:
-Vân nhi, ngươi đã lớn rồi, nếu ngươi đã có ý nghĩ của chính mình, chúng ta đương nhiên sẽ không phản đối.
-Ta cùng mẹ ngươi chia lìa hơn mười năm, hiện tại rốt cục được gặp lại, trong quá trình này, chúng ta rõ ràng rất nhiều thứ, cũng nhìn thấu rất nhiều điều, danh vọng, thực lực và quyền lợi, những này chúng ta đều không muốn theo đuổi, lại càng không nguyện ý bị cuốn vào trong mưa tanh gió máu ,mang theo Tinh Thần cổ tông quy ẩn trong rừng, trở thành gia tộc lánh đời, kỳ thực cũng là lựa chọn không tồi.
Sở Tinh Thần cũng nở nụ cười, lời nói xuất phát từ trong lòng khiến nội tâm Sở Hành Vân không khỏi cảm thấy ấm áp, trong mắt hiện lên vẻ cảm động.
Hắn biết, đề nghị của chính mình rất đột ngột, nếu đổi thành người tầm thường, khẳng định khó có thể tiếp thu.
-Đa tạ phụ thân cùng mẫu thân đã thông cảm.
Sở Hành Vân hít sâu một cái, quay về hai người lần thứ hai hành lễ, Liễu Mộng Yên lắc lắc đầu, đưa tay nâng hắn dậy, lại nói:
-Kỳ thực, coi như Vân nhi không đưa ra đề nghị như vậy, ta cũng sẽ chủ động đưa ra.
-Ta thuở nhỏ lớn lên trong tam giác quyền lợi Tinh Thần cổ tông, 18 cổ thành, năm gia tộc lớn cùng dòng họ, những thứ tranh đấu lợi ích, ta xem đã quá nhiều, thậm chí ta còn bởi vậy mà trở thành công cụ đoạt quyền, bị chia rẽ gia đình, còn bị giam giữ ròng rã mười tám năm, suýt nữa chết trong nỗi thống khổ cùng bất đắc dĩ.
Liễu Mộng Yên trong miệng phát sinh một tiếng thở dài, buồn bã nói:
- vòng xoáy quyền lợi, xác thực đáng sợ, dù là Niết bàn cường giả cũng không thể chạy khỏi, nếu Vạn Kiếm Các cùng Tinh Thần cổ tông cùng tồn tại, tương lai rất có thể cũng rơi vào tình cảnh như thế, thà rằng như vậy, để Tinh Thần cổ tông quy ẩn vào rừng, Vạn Kiếm Các nhất thống hai vực, ngược lại cũng đúng là lựa chọn không tồi.
Liễu Mộng Yên cùng Sở Tinh Thần từ lâu coi nhẹ quyền lợi, bọn họ càng muốn ẩn cư một phương, sinh hoạt mộc mạc, đồng thời bọn họ cũng biết, trên người Sở Hành Vân, còn gánh vác trọng trách cứu Thủy Lưu Hương.
Đem Tinh Thần cổ tông sát nhập vào Vạn Kiếm Các, không chỉ có thể tăng cường thực lực, càng có thể tăng cường nội tình, chuyện này đối với Sở Hành Vân vô cùng trọng yếu, bằng không, chỉ việc phân ra quản lý hai tông, liền phải hao phí tâm lực to lớn, cái được không đủ bù cái mất.
Sauk hi được hai người đồng ý, Sở Hành Vân cũng không tiếp tục nói cảm ơn, mà thật lòng nói:
-Ngay sáng sớm mai, ta liền để Vũ Tĩnh Huyết cùng 3000 Tĩnh Thiên Quân đi tới Thánh Tinh thành, triệt để tiếp quản 18 cổ thành , còn người của Tinh Thần cổ tông cùng năm gia tộc lớn, thì lại giao do mẫu thân và phụ thân đến sắp xếp.
-Được!
Liễu Mộng Yên một lời đáp ứng , nàng lúc trước là thiên tài số một Tinh Thần cổ tông, hiện tại đã tiến vào Âm Dương cảnh, đồng thời nắm trong tay tai hoạ linh châu, thực lực vô song, quản lý dòng họ cùng năm gia tộc lớn, cũng không phải gì việc khó khăn.
Hơn nữa còn có Vũ Tĩnh Huyết cùng 3000 Tĩnh Thiên Quân hiệp trợ, việc này càng không có gì khó, nếu có người không theo, tru diệt tại chỗ để răn đe, xem còn ai dám không theo.
-Đúng rồi, vừa nãy chúng ta nhìn thấy Thủy Thiên Nguyệt.
Lúc này, Sở Tinh Thần đột nhiên nói, quay về Sở Hành Vân cười nói:
-Không nghĩ tới, ngươi lại thu nàng làm đồ đệ, ta còn tưởng rằng hai người các ngươi sẽ trở mặt thành thù đây.
Trước đây Sở tinh Thần cùng Thủy Sùng Hiền đính ước cho Sở Hành Vân cùng Thủy Thiên Nguyệt nhưng việc phát sinh năm đó, cái hôn ước này cũng là sống chết mặc bay, không quản, mà Sở Tinh Thần cũng nghe được từ trong miệng Sở Hổ, người mà Sở Hành Vân lấy lại không phải Thủy Thiên Nguyệt mà là Thủy Lưu Hương.
Hắn có thể tưởng tượng, quyết định như vậy, tất nhiên sẽ khiến Sở Hành Vân cùng Thủy Thiên Nguyệt sinh mâu thuẫn, vạn vạn không nghĩ tới, Sở Hành Vân lại thu Thủy Thiên Nguyệt làm đồ đệ, không hề đề cập tới mâu thuẫn trước kia.
-Chuyện này khá là phức tạp, ngày sau ta sẽ từ từ nói tỉ mỉ.
Sở Hành Vân có chút lúng túng, việc giữa hắn cùng Thủy Thiên Nguyệt quá rắc rối, thậm chí bản thân hắn cũng khó mà làm rõ.
Sở Tinh Thần cười hì hì, vừa mới chuẩn bị tiếp tục ép hỏi, Liễu Mộng Yên lại lườm hắn một cái, lập tức nói :
-Sự tình trước đây của các ngươi chúng ta sẽ không nhúng tay, nhưng bất kể thế nào, từ hôm nay sự việc phát sinh năm đó đã giải quyết triệt để, Sở gia cùng Thủy không cần lại tính toán quá nhiều.
-Ta nghe nói Thủy Sùng Hiền đanh ở trong thành cổ kiếm, nếu hắn đồng ý, chúng ta sẽ để hắn cùng tới Tinh Thần cổ tông, như vậy với Thủy gia Thủy thiên Nguyệt cùng Thủy Lưu Hương đều là điều tốt nhất.
Lời nói của Liễu Mộng Yên khiến Sở Hành Vân trầm mặc chốc lát, sau đó hắn nhẹ nhàng gật đầu nói:
-Hai nhà có thể tiêu tan hiềm khích lúc trước, cũng là một sự tình tốt, vậy theo lời mẫu thân mà làm.
Nghe vậy, Sở Tinh Thần cùng Liễu Mộng Yên nhìn nhau nở nụ cười, khúc mắc trong lòng hai người cũng theo đó mở ra, không tiếp tục canh cánh trong lòng.
Một nhà ba người ngồi trong đình viện, thoải mái tâm tình hồi lâu, những chuyện lý thú năm đó, có tương lai mặc sức tưởng tượng, cũng có việc sắp xếp Tinh Thần cổ tông, cho đến khi màn đêm dày đặc, từng người mới trở về nơi ở.
Sở Hành Vân về đến sân sau liền trực tiếp tiến vào Luân Hồi thạch.
Bên trong không gian rộng lớn, trước sau duy trì yên tĩnh cùng tối tăm, không một tiếng động.
Sở Hành Vân xếp bằng chân trọng kiếm dựng trước người, thân kiếm to lớn chất phác lan tỏa ra những luồng ánh sáng đen kịt như khói.
-Ngưng!
Một đạo thanh âm lạnh lùng truyền ra, Sở Hành Vân đột ngột mở hai mắt, tay nắm pháp ấn trực tiếp ập tới Hắc động trọng kiếm, linh lực tỏa ra tràn ngập không gian.
Xèo xèo xèo. . .
Chỉ thấy trên thân kiếm Hắc Động trọng kiếm, đột nhiên bắn nhanh ra từng đạo từng đạo quang ảnh phù phiếm, những quang ảnh này hiện ra hình người, dung mạo khác nhau, lại tất cả đều là hồn phách cường giả Âm Dương, tổng cộng 34 người.
Ngoại trừ này 34 hồn phách Âm Dương, trong hư không, còn trôi nổi hai đạo quang ảnh nguy nga, quang ảnh này tỏa ra ánh sáng tím nhạt, khác biệt so với những quang ảnh khác.
Này hai đạo quang ảnh này, rõ ràng là Phạm Vô Kiếp cùng Cổ Phồn Tinh, bọn họ thân là cường giả niết bàn, cho dù thân thể đã chết nhưng lực lượng linh hồn vẫn vô cùng mạnh mẽ, vượt xa hồn phách Âm Dương cường giả.
-Niết bàn võ giả, đã chạm tới chân lý thiên địa, linh hồn khó diệt, nếu không dựa vào Hắc động trọng kiếm, ta tuyệt đối không thể ung dung hút được hai đạo linh hồn này.
Sở Hành Vân cẩn thận thao túng những linh hồn này, không dám qua loa, tuy nói hắn có kinh nghiệm từng trải ngàn năm, nhưng thực lực bản thân hiện tại mới chỉ đạt tới cảnh giới Âm Dương Cảnh, đương nhiên không thể khinh thường.
-Đó là vật gì?
Lúc này, Sở Hành Vân phát tiếng ồ khẽ.
Theo ánh mắt của hắn nhìn tới, đã thấy sâu trong linh hồn Phạm Vô Kiếp, lập loè một vệt ánh sáng nhỏ, ánh sáng này không mạnh, nhưng tỏa ra một tia khí tức thuần túy.
Hơi thở này, Sở Hành Vân cảm thấy quen thuộc, chính là tia khí tức hắn cảm nhận được từ nguồn sáng Huyền Tinh!