Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 832: Sẽ không quan tâm

Chương 831: Sẽ không quan tâm

Một ức?

Khi mọi người nghe được cái giá này, toàn bộn sàn đấu giá đều rơi vào trong tĩnh mịch, không ai nói chuyện, không người thở mạnh,ngay cả Diệp Trường Không, đều sững sờ tại chỗ.

Giá cả thực của một cái Lam Vũ Nghê Thường, ở khoảng chừng 450 Vạn linh thạch, có thể đánh ra cái giá 500 vạn, đã để Diệp Trường Không thỏa mãn, có thể kiếm lời không ít linh thạch.

Nhưng mà giá cả Sở Hành Vân hô lên, quá dọa người, từ năm triệu linh thạch, tăng lên tới một ức linh thạch.( 1 ức= 1000 vạn nhé mọi người)

Rõ ràng là tăng giá quá nhiều.

Diệp Trường Không đã chủ trì đấu giá nhiều năm, chưa bao giờ xem người gọi giá như vậy.

-Một ức linh thạch, mua được một cái vương khí ngũ văn, ngươi điên rồi phải không?

Mỹ phụ điên cuồng hô lên, vừa nãy, nàng chuẩn bị tăng giá, để nhục nhã Sở Hành Vân, vạn vạn không nghĩ tới, Sở Hành Vân trực tiếp hô lên một ức linh thạch.

Vân gia, chính là đầu rồng trong thương mại của Càn Võ Hoàng triều, gia tài bạc triệu, phú khả địch quốc, nhưng nếu muốn lấy ra ức linh thạch, vẫn rất gian nan, cũng may thực lực gia chủ Vân gia không yếu, bằng không, nhất định tức tại chỗ.

Trong đám người ở đây, người kinh ngạc nhất, chính là Càn Vũ Tâm, nàng nhìn Sở Hành Vân tràn đầy kinh dị, đã thấy Sở Hành Vân nhún vai, nói ra:

-Ta ra giá bao nhiêu, thì có liên quan gì tới ngươi, nếu như ngươi muốn tranh giá, trực tiếp mở miệng là được, nếu như không có lực tranh giá, liền câm miệng cho ta!

-Ngươi…

Mỹ phụ bị Sở Hành Vân trọc phát điên, hoàn toàn không có thái độ đắc ý như lúc nãy, hai mắt trợn tròn lên, tựa hồ như muốn chửi ầm lên một phen.

Nhưng vào lúc này, mỹ phụ lại hướng Càn Vũ Tâm liếc mắt một cái, trong mắt lóe lên từng đợt ánh sáng, tiếng nói châm biếm:

-Vì nụ cười hồng nha, vung tay vạn kim, quả nhiên khiến người ta đổi sắc, chỉ có điều, việc đấu giá, không phải là nói ngoài miệng, xem các ngươi có thể lôi ra 1 ức linh thạch này không…

Mỹ phụ tin là Sở Hành Vân không thể lấy ra một ức linh thạch, nhưng nàng còn chưa nói xong, trong tầm mắt, Sở Hành Vân liền vung tay ra mười cái rương lớn, xuất hiện trước mặt mọi người.

Ê a!

Rương sắt mở ra, nhất thời, từng vệt ánh bác tỏa ra, chỉ thấy ở trong rương sát, bày từng viên cổ tệ hình kiếm ngăn, trên cổ tệ có ấn văn Vạn Kiếm Các, nhìn qua khá trang nghiêm.

-ta nghe nói Vân gia am hiểu kinh thương, kim tệ này, ngươi không cảm thấy xa lạ chứ?

Sở Hành Vân nhìn mỹ phụ trung niên một chút, thần thái có chút lười biếng, căn bản khinh thường giải thích thêm.

Thấy thế, mỹ phụ càng tức điên, muốn gào thét lên, nhưng nàng ngừng lại động tác, hai con mắt chừng Sở Hành Vân cùng Càn Vũ Tâm, cuối cùng không nói một lời.

Nhưng kim tệ cổ kiếm này, tên là vạn kiếm tệ, là do Vạn Kiếm Các đúc thành, chuyên môn dùng cho mậu dịch lưu thông, trên mặt có tông văn Vạn Kiếm Các, bất luận người nào cũng không thể phỏng chế.

Một vạn miếng kim tệ, giống như 100 viên linh thạch.

Một rương sắt lớn, có thể chứa đựa 100 ngàn vạn kiếm tệ, nói cách khác, 10 rương lớn, chính là một triệu kiếm tệ, đổi thành linh thạch, chính là một ức linh thạch.

Mỹ phụ trung niên vừa định trào phúng Sở Hành Vân, Sở Hành Vân trực tiếp thể hiện ra tài lực của mình, mạnh mẽ cho nàng một bạt tai, làm cho nàng không thể nói lên lời.

Thử hỏi, làm sao mỹ phụ có thể không giận?

-Một ức linh thạch, thành giao, cái lam vũ nghê thường này, liền là của vị thiếu hiệp kia!

Sau khi mỹ phụ trung niên rơì đi, sàn đấu ra rơi vào trong tĩnh mịch, Diệp Trường không vội vàng đứng dậy, lên tiến để giảm bớt không khí lúng túng.

Nghe vậy, đoàn người phục hồi lại tinh thần, nhìn về phía Càn Vũ Tâm cùng Sở Hành Vân, ánh mắt phát sinh thay đổi to lớn, đang đoán thân phận của hai người này.

Một ức linh thạch, chỉ vì nụ cười hồng nhan, tài lực như vậy, không khỏi quá khủng bố đi, Tôn Võ Thành, lúc nào lại xuất hiện nhân vận không tầm thường như vậy?

Sở Hành Vân đưa tay tiếp lấy lam vũ nghê thường, trực tiếp đưa cho Càn Vũ Tâm, nói:

-Ta mua cái Lam vũ nghê thường này, không được trả lại, ngươi nhận lấy đi.

Nghe được tiếng nói có chút bá đạo này, Càn Vũ Tâm dở khóc dở cười, nàng nhìn Sở Hành Vân thật sâu, cuối cùng vẫn đưa tay nhận lấy Lam vũ nghê thường.

-Kỳ thực, ngươi không cần thiết gọi cái giá một ức linh thạch, bằng vào ta suy đoán, ngươi tăng lên 600 vạn, gần như được rồi.

Càn Vũ Tâm có chút đau lòng nói, đồng thời nàng cũng kinh ngạc tài lực khủng bố của Sở Hành Vân.

-Ánh mắt vừa nãy của nữ nhân kia, quá kiêu căng, ta không thích, một ức linh thạch này, coi như là giảm ác khí đi.

Sở Hành Vân biểu hiện không có chút vấn đề nào, hoàn toàn không có thái độ đau lòng.

Dáng dấp như vậy, rất tự nhiên, không phải Sở Hành Vân cố ý giả tạo.

Vạn kiếm tệ, do Vạn Kiếm Các rèn đúc, mục đích là quản lý thập bát hoàng triều, càng là tuyên dương sự thống trị của Vạn Kiếm Các.

Đối với 18 hoàng triều mà nói, vạn kiếm tệ tồn tại, giống như linh thạch, nhưng đối với Sở Hành Vân, là các chủ Vạn Kiếm Các, nó không khác nào sắt vụn, căn bản không quan tâm.

Về phần hắn đột nhiên mua lại Lam vũ nghê thường, nguyên nhân đơn giản, chỉ vì báo đáp ân tình của Càn Vũ Tâm, chỉ là thế mà thoio.

-Hả?

Đang lúc Sở Hành Vân suy tư, lúc này hắn cảm giác hai cỗ khí tức tràn ngập lại đây, giống như điều tra hắn cùng Càn Vũ Tâm.

Ánh mắt quét qua, Sở Hành Vân liền nhìn thấy, ở nơi hẻo lánh trong sàn đấu giá, ẩn dấu hai bóng người đen kịt, bọn họ mặc trọng giáp, lưng đeo trường đao, hiển nhiên là người cấm quân.

Ánh mắt Sở Hành Vân rất bí ẩn, hai người kia không biết là hành tung của mình đã bại lộ, thế nhưng, hắn cũng không có lên tiếng, càng chưa có động thủ, chỉ cười nhạt một tiếng, thu hồi lại ánh mắt, dường như chưa thấy việc gì.

Cũng không lâu sau, hai người kia rời khỏi túy tiên lâu, Sở Hành Vân còn chưa ra tay, ngồi bình chân trên ghế, nhìn món đồ đang đấu giá.

Cho đến Càn Vũ Tâm, nàng chưa phát hiện hai bóng người kia tồn tại, sự chú ý của nàng đã bị Lam vũ nghê thường trong tay hấp dẫn, vẫn chưa kịp hoàn hồn.

Thời gian trôi qua chầm chậm, bất tri bất giác, ánh trăng đã lên thật cao, chiếu xuống cả Tôn Võ Thành.

Buổi đấu giá vẫn tiếp tục, nhưng Sở Hành Vân đã hoàn toàn không có hứng thú, trực tiếp đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

- vật đấu giá tiếp theo, chính là vật áp trục, một cây quyền trượng đứng trước mặt ta, vậy này nhìn như phổ thông, nhưng cấp bậc, đạt đến vương khí cửu văn.

Âm thanh Diệp Trường Không nhẹ nhàng vang lên.

Vốn là Sở Hành Vân đã đứng lên, con ngươi hướng đến theo bản năng, thân thể bỗng nhiên run rẩy, mạnh mẽ dừng bước, một lần nữa trở lại ghế ngồi.

Team: Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch