Người của gia tộc, xưa nay đều tự cao, trong mắt không có bất kỳ người nào, ngay cả đối với Sở Hành Vân, cũng như thế, huống chi, hành động của Sở Hành Vân, đã làm mất mặt Đoàn gia cùng Âu gia, giờ khắc này làm sao có thể nhịn được.
-Lời ấy của Đoạn gia chủ sai rồi, tuổi các chủ vẫn còn nhỏ, đối với công việc của Tinh Thần Cổ Tông, khó tránh khỏi xa lạ, kỳ thực, theo ta thấy, nếu các chủ thấy lạ đối với việc gia tộc, nên không nhúng tay vào, bằng không, chỉ có thể rước lấy họa.
Thanh âm của gia chủ họ Đoàn vừa ra, phía trên trái, giá chủ họ Mạc cũng mở miệng, trên mặt mang theo tiếng cười, tiếng nói đúng mực, mơ hồ hiện ra tâm ý cứng rắn.
-Vạn Kiếm Các quản lý thập bát hoàng triều, đã hàng ngàn năm, biết hết gốc rễ, nhưng đối với 18 cổ thành không có bao nhiêu nhận thức, chẳng bẳng bỏ gánh, càng hiệu quả hơn.
Gia chủ họ Đằng vẫn chầm mặc không nói, cũng lên tiếng:
-Có câu nói, dĩ hòa vi quý, Tinh Thần Cổ Tông hiện tại, mất đi không ít cao thủ, trải qua thú triều tập kích, càng làm thương vong nặng nề, mong các chủ cân nhắc
Lời nói này, đã có một chút uy hiếp, để gia chủ Đoàn gia cùng Âu gia tỏ ra đắc ý, bốn người phía sau, là những thành chủ chủ cổ thành cũng ưỡn ngực, tư thái cứng rắn.
-18 cổ thành, vốn là gia tộc quản lý, ngàn năm qua, đã đi vào tâm mọi người, nếu mạnh mẽ thay đổi, chỉ có hiệu quả ngược lại mà thôi, đưa tới nháo loạn không cần thiết, thậm chí là có giết chóc.
-Chức thành chủ, do gia tộc lựa chọn ra, dễ dàng cho ý kiến thống nhất, càng để dễ dàng chưởng quản, Tinh Thần Cổ Tông trải qua mấy ngàn năm, chưa bao giờ náo loạn, điểm ấy mong các chủ cân nhắc.
Một bóng người đứng lên, từng tiếng phun ra, đưa ra cái nhìn của mình, đều là hướng về hướng gia tộc, không muốn Sở Hành Vân quản lý 18 cổ thành.
Sở Tinh Thần nghe thấy những lời này, sắc mặt trở nên âm u, hắn làm sao có thể không biết, mục đích của những người này, là giữ quyển lợi của bản thân, những lời nói kia đều là nói xuông.
Thậm chí, ngay cả gia chủ nhà họ Liễu là Liễu Mộng Yên, cũng có chút nhịn không nổi, lông mày nhíu lên, nhìn qua hướng Sở Hành Vân.
Nhưng ngoài ý muốn, Sở Hành Vân ngồi đàng hoàng ở chủ vị, thần thái không biến hóa một chút nào, rất bình tĩnh, hờ hững, nơi khóe miệng có một nụ cười nhẹ.
-Các ngươi nói xong chưa?
Cũng không lâu sau, Sở Hành Vân mở miệng, liền để những tên của gia tộc kia sửng sốt một chút, nghi hoặc nhìn qua.
Chỉ thấy Sở Hành Vân đứng lên, toàn thân không có vẻ tức giận, dùng một loại tư thái từ trên cao nhìn xuống mọi người nói:
-Ta tổ chức đại hội gia tộc, cũng không phải nghe ý kiến của các ngươi, ta rất nghi hoặc, các ngươi là người thua cuộc, có thể cưởng khống sự sống chết của mình hay không, đều không biết được, tại sao lại có tư cách, lấy đâu ra dũng khí, dám chê cười trước mặt ta?
Sau khi nghe xong, trái tim gia chủ Âu gia cùng Đoàn ra run lên, ánh mắt nhìn theo bản năng, nhưng thấy khóe miệng Sở Hành Vân cười gằn, nụ cười càng ngày càng đậm, nói tiếp:
-Lời nói này của ta, cũng không nhằm vào ai, mỗi một vị đang ngồi ở đây, trong mắt ta, đều không bằng một con giun dế, căn bản không có tư cách nói chuyện trước mặt ta
Lộp bộp!
Trái tim đoàn người run lên, từng con người đang đắc ý, nhất thời cứng ngắc lại, bọn họ muỗn cãi lại, nhưng lại không biết dùng cái gì để cãi.
Chỉ vì, bọn họ đều chỉ có tu vi thiên linh cảnh, ở trước mặt Sở Hành Vân, không đỡ nổi một đòn, Đoạn Vân Thanh cùng Âu Nhu Âm, chính là ví dụ, chỉ một ngón tay cũng có thể làm nát linh hải.
Vào lúc này, trên người Sở Hành Vân, tỏa ra một luồng uy thế mạnh mẽ, bao phủ phòng khách, thạm chí cả Vạn tinh lâu, tư thái siêu nhiên, nói:
-Cho nên ta tổ chức đại hội gia tộc, chính là đem các ngươi triệu tập tại đây, trước mặt mọi người tuyên bố một chuyện.
-Bắt đầu từ hôm nay, tất cả những thành chủ cổ thành, đều bị tước đoạt, Mặc Vọng Công để cho Vạn Kiếm Các quản lý, bất kỳ người nào cũng không được nhúng tay, lại không được quấy rầy, còn năm đại gia tốc, cũng phải trong vòng ba ngày, giao ra hết quyền lức, lập tức quy ẩn rừng nói, trở thành gia tộc lánh đời, nếu như không có lệnh của ta, không được xuất thế.
-Mà gia tộc lánh đời, thì lấy Liễu gia làm chủ, tất cả đại sự, phải theo mệnh lệnh liễu gia.
-Mọi chuyện như vậy, nếu có người cãi lời, người cản trở, hoặc là người bịa đặt, chính là cùng Vạn Kiếm Các làm địch, hậu quả chỉ có một con đường chết.
Theo đạo tiếng nói cuối cùng vang, ra một vùng không gian rộng lớn im lặng, nghe được cả tiếng kím rơi, chủ nhân của tứ đại gia tộc, một đám thành chủ, cùng với mọi người trong gia tộc, đều cảm thấy đầu óc trống không, còn chưa hoàn hồn lại.
ở dưới Sở Hành Vân, Liễu Mộng Yên và Sở Tinh Thần đứng ở đó, càng có chút không thể hoàn hồn lại, nhưng rất nhanh, hai mắt Liễu Mộng Yên lóe lên một vệt tinh mang, thân thể kích động.
-Không hổ là Vân nhi, một điểm đã thông, ngôn ngữ của hăn vừa nãy, mới thật sự là người có quyền thế.
Nàng vốn tưởng rằng Sở Hành Vân đối mặt với cục diện vừa nãy, trong lòng sẽ tuôn ra tức giận, sẽ lấy võ lực chấn áp mọi người, chém giết thô bạo.
Nếu thật sự là như thế, cục diện, sẽ càng trở nên hỗn loạn, những người ở gia tộc thâm căn cổ đế kia, sẽ gây nên náo loạn, mà ngàn tỉ con dân của Tinh Thần Cổ Tông, cũng chỉ chứng tỏ Sở Hành Vân là thất phu, khó có thể thừa nhận.
May là, Sở Hành Vân lĩnh ngộ được lời Liễu Mộng Yên, hắn là các chủ, thống ngự hai tông vực, là người đứng đầu, đối mặt với các gia tộc, cần ra tay sao?
Một lời, đủ để làm mọi thứu!
Những thành chủ kia đều bị Sở Hành Vân nói đến trắng xám, tâm thần đại loạn, dồn dập nhìn về phía gia chủ gia tộc mình.
Nhưng, gia chủ họ Mạc cùng họ Đằng, sắc mặt đều trắng bệch, không nói được nửa câu, mà gia chủ Âu gia cùng Đoàn gia, đều tức giận đến run lên, thậm chí cả gương mặt đều co giật.
-Không chỉ muốn giao ra quyền lực, còn muốn quy ẩn rừng núi, việc này làm sao có khả năng!
-Gia tộc ở đây thâm căn cổ đế, há có thể nói rút liền rút, Lạc Vân các chủ, ngươi không khỏi nghĩ quá mức đơn giả đi?
Gia chủ Đoàn gia cùng Âu gia đều nói, không muốn phục tùng mệnh lệnh Sở Hành Vân, chỉ là, lời bọn họ vừa ra, hư không rung động, một luồng uy thế khủng bố tỏa ra, gây nên thiên địa cộng hưởng, trấn áp thân thể mỗi người, linh hải run lên dữ dội.
-Các chủ nói như vậy, từ lâu đã rõ ràng, nếu không nguyện ý giao ra quyền lợi, quy ẩn rừng núi, một trận chiến này, ngay cả gia tộc thâm căn cổ đế cũng bị nhổ tận gốc.
Một đạo tiếng nói rơi xuống, uy thế khủng bố trào ra.
ở dưới sự sợ hãi của mọi người, bên ngoài Vạn tinh lâu, từng đạo thân ảnh vọt lên trời, đạt đến 3000 người, đều cầm trong tay cổ kiếm, than đeo trọng giáp, kết thành một đại trận huyền diệu, nghiền ép bầu trời.
mà nơi trung ương trận pháp, có một thân thể oai hùng, từng bước ra, hư khi đều có sát khí tràn ngập, cuosi cùng hóa thành một con ác giao ngàn mét.
Ác giao giáng lâm xuống Vạn Tinh lâu, cả một mảnh lầu đều run rẩy, phảng phất như bị cỗ sát khí này phá hủy đi, hóa thành một vùng phế tích!