Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 964: Đại chiến đến cuối cùng

Chương 963: Đại chiến đến cuối cùng

Trog hư không, thên thể hắc xà dài ngàn mét đang quanh co, bên trên lưng xà, có mộ thanh niên mặc áo đen, đứng ngạo nghễ, tóc dài bay lượng, dung mạo như yêu, tỏa ra khí chất vô song.

Hắn không phải là Sở Hành Vân thì còn là người nào nữa!

Vốn là, hắn định ra kỳ hạn 30, nhưng bởi vì Vong hồ chi tên cùng kiếm linh rèn luyện hòa mĩ, ngưng tụ ra vô thượng kiếm ý trước thời hạn, lại dựa vào Thái Hư Phệ Linh Mãng, rốt cục đã chạy tới kịp.

Cố Thiên Kiêu nhìn Sở Hành Vân, Lâm Tịnh Hiên nhìn Sở Hành Vân, hàng mấy chục ngàn tinh binh cũng nhìn Sở Hành Vân, sắc mặt mọi người đều khó coi đến cực điểm, vẫn biết là Sở Hành Vân biến mất, vì sao đột nhiên lại xuất hiện, hơn nữa, theo câu nói vừa nãy, là tràn ngập tự tin cùng hàn ý, để đám người có chút bất an.

Tuy rằng bọn họ đều biết, ở trên chiến trường, sức mạnh của một cá nhân, quá nhỏ bé, dù mạnh như Lận Thiên Trùng, cũng khó có thể xoay chuyển chiến cuộc, cũng không tại sao, khi bọn họ nhìn thấy Sở Hành Vân, tâm thần liền run rẩy.

Lận Thiên Trùng, Mặc Vọng Công cùng Vũ Tĩnh Huyết khi nhìn thấy Sở Hành Vân tới rồi, trên mặt lộ ra ý vui mừng, cái tên này, cuối cùng xuất hiện rồi, tới trước giờ rồi, làm cho người ta có cảm giác an toàn mãnh liệt.

Sở Hành Vân lạnh lùng nhìn Cố Thiên Kiêu cùng Lâm Tịnh Hiên, sau đó bước ra, đi tới trước đám người Ninh Nhạc Phàm cùng Thủy Thiên Nguyệt, mang theo hổ thẹn nói:

-Khổ cực cho các ngươi rồi.

Tỏng lời nói, Sở Hành Vân chậm rãi nhìn đám người, cuối cùng ánh mắt rơi vào người Thủy Thiên Nguyệt, lúc này, toàn thân Thủy Thiên Nguyệt phóng ra tiên mang, cửu vĩ tiên hồ như ẩn như hiển, giốc một tiên tử tuyệt trần, khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.

Sở Hành Vân biết, Tiêu Vũ Phỉ có độ khớp rất cao với võ linh Cửu vĩ tiên hồ, từ cố tiên khí này phán đoán, Thủy Thiên Nguyệt đã có được một ít thần vận của Thủy Lạc Thu, nếu hoàn toàn dùng hợp, chắc chắn trở thành cường giả đỉnh cao.

-Sư tôn kỳ vọng, đồ nhi không dám phụ lòng!

Bảy tên đệ tử thân truyền nói ra một lời, Thủy Thiên Nguyệt cũng trở nên cương nghị, điều này làm cho Sở Hành Vân nở ra nụ cười thỏa mãn, trải qua thời gian ác chiến hai mưới mấy ngày, tất cả mọi người đều trưởng thành.

Không chỉ là trưởng thành trên tu vi, mà tâm trí cũng trưởng thành.

-Gánh nặng tiếp theo, liền giao cho ta đi, ta sẽ thực hiện hứa hẹn với các ngươi, xoay chuyển thế cuộc.

Sở Hành Vân thu hồi ánh mắt, trong tròng mắt lấp lóe tinh mang, nhìn về chiến trường phía trước.

Đoàn người nghe vậy, chỉ cảm thấy nơi sâu trong nội tâm, có một luồng hỏa diễm không tên bốc cháy lên, khí tức cô đơn biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó là cỗ chiến ý cao vút.

-Lạc Vân, nếu ngươi là con rủa rút cổ ở một nơi nào đó, vẫn có thể bảo toàn tính mạng, không nghĩ đến, ngươi lại tự động đi ra chịu chết, thật là nằm người dự liệu của ta.

Cố Huyền PHong cười gằn, chỉ nhìn thấy tinh binh phía trước múa đao, từng bước một áp sát Nhạn Tường Quan, giờ khắc này, bọn họ đã đến trước cửa thành, song phương chỉ còn cách nhau một bức tường.

-Bất quá, vậy cũng được, chúng ta đỡ mất thời gian truy sát ngươi, chuẩn bị chịu chết đi.

Lâm Nguyên Ly cũng cười gằn, hắn nhìn Sở Hành Vân, thần thái không buồn không vui, giống như nhìn một cái tử thi

Song phương đã ác chiến nhiều ngày, hai bên đều có tổn thất.

36 vạn trấn tinh vệ cùng cấm quân, bây giờ chỉ còn lại hơn năm vạn người.

Mà bên phía Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn, 360 vạn tinh binh, tổn hại hơn 60 vạn người.

Sức chiến đấu song phương chênh lệch quá lớn, nếu Sở Hành Vân chủ động chịu chết, bọn họ cũng không ngại mà làm theo.

-Người chuẩn bị nhận lấy cái chết, là các ngươi.

Sở Hành Vân đối diện với hai cường giả niết bàn, mở miệng ra, hắn đột nhiên giơ cao hai tay, ma quang trong mắt bắn ra, hóa thân thành thần ma, quang hoa ngập trời, vọt lên cả vòm trời.

Vù!

Hầu như trong đồng thời, mây đen đều đánh tán, một vệ máu quỷ dị tỏa ra, tràn ngập trời cao, bao phủ trời cao, làm cho tất cả mọi người đều khiếp đảm, thật giống như cả người đều bị áp chết.

-Hả?

Lúc này, có người chú ý tới, bên trên vòm trời, tựa hồ như có từng tiếng vang truyền đến, thanh âm kia, dường như là… Kiếm ngân!

Càng kinh người hơn, từng vệt huyết quang này, ẩn chứa khí tức sắc bén, càng ngày càng đậm, càng ngày càng rõ ràng, làm binh khí trong tay bọn họ run rẩy, như cúi đầu xưng thần.

-Chuyện này là sao?

mọi người đều cảm giác được khí tức thiên địa biến đổi, sắc mặt không ngừng biến hóa, bên trong tầm nhìn, thân thể Sở Hành Vân không ngừng bay lên, cuối cùng sừng sững bên dưới ánh sáng màu đỏ ngòm nhẹ nhàng nói ra hai chữ:

-Kiếm đến!

coong coong coong.

Thanh âm kiếm ngân cao lên vút trời, lập tức, dưới sự ngạc nhiên của mọi người, cả một mảnh trời đều bị dập tắt, từng vệt huyết quang này, hóa thành từng chuôi kiếm đen kịt, giống như một chân long màu máu, phá mây mà xuống!

-Khí tức những kiếm khí này, thật quỷ dị, vừa ẩn chứa sát phạt, vừa ẩn chứa tử vong, hai cái xen vào nhau, không có bài xích, mà lại dùng hợp hoàn mĩ, để đưa tới thiên địa cộng hưởng, tiến vào hàng ngũ vương khí.

-Càng làm cho người ta kinh ngạc hơn chính là, con số kiếm khi quá to lớn, làm sao đột nhiên Sở Hành Vân lại nắm giữ nhiều vương khí như vậy?

Lận Thiên Trùng cùng Mặc Vọng Công ngẩng đầu lên, cả ngương mặt đều là ngạc nhiên

Trong con ngươi của bọn họ phản chiếu ra hình bóng 3 vạn kiếm khí, kiếm hạ xuonsg, trôi nổi trước mặt trấn tinh vệ cùng cấm quân, huyết quang như nước, dường như nắm giữ một loại ma lực nào đó, làm cho con mắt bọn họ hóa thành đỏ đậm.

Trong phút chốc, một luồng sát ý đáng sợ hiện ra, lay động toàn bộ hư không.

-Hơn hai mươi ngày ác chiến, mấy chục ngàn chiến hữu bỏ minh, mười tỉ con dân 36 châu, đều chờ mong thời khắc này!

Sở Hành Vân giơ Hắc Động Trọng Kiếm lên thật cao, tóc đen bồng bềnh, từng chữ nói ra chấn động lòng người:

-Các tướng sĩ, cầm lấy huyết kiếm trước mặt các ngươi, theo ta phá vỡ cục diện bế tắc này, chém giết cuồng địch trước mặt!

Âm thanh trầm ấm bạo phát lên, cửa thành mở ra, cát vàng thổi lên, đảo qua mặt năm vạn tướng sĩ, làm cho ánh mắt mọi người lạnh lẽo, bàn tay giơ lên, không hề do dự mà cầm huyết kiếm trước mặt.

Trong nháy mắt này, tròng mắt các tướng sĩ hiện lên màu đỏ tươi ngay cả quanh thân cũng hiện ra hồng mang yêu dị, không nói, không giận, chỉ phát ra tiếng hét rung trời.

-Quả nhiên là đám người ngu xuẩn, cố làm ra bí ẩn!

Lâm Nguyên Ly nhìn khí tức năm vạn binh lính biến đổi, sắc mặt có chút khó coi, nhưng càng nhiều hơn là cười nhạo cùng xem thường, cảm thấy Sở Hành Vân đang dãy chết.

Con mắt hắn chầm xuống, vung tay lên, lớn tiếng quát:

-Lập tức tấn công, đem những người này đều giết chết!

-Vâng!

Một đám tinh binh lĩnh miệng, một lát sau, trên người bọn họ tràn ra ánh đao bá đạo vô cùng, ánh đao ngưng hình, trực tiếp đón lấy năm vạn tướng sĩ.

Tôc độ hai bên đều không chậm rất nhanh đã gặp nhau, trong khoảnh khắc này, ánh đao ác liệt chém xuống, bao phủ toàn bộ, để hư không đều vặn vẹo.

Nhưng mà, dưới đao ảnh khủng bố, còn chưa tiếp xúc được với thân thể năm vạn tướng sĩ, liền bị hào quang đỏ trên huyết kiếm ngăn lại một cách ung dùng, hào quang đỏ này lan tràn ra, khi thì sắc bén, khi thì liên miên, cuối cùng bao phủ quanh ba vạn đại quân!

Trận chiến cuối cùng này quyết định toàn bộ vận mệnh Bắc Hoang Vực, cuối cùng đã bắt đầu…






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch