Từng chuôi huyết kiếm hạ xuống, sắc bén, cuồng bạo, hủy diệt tất cả, chém xuống ở trên chiến đao, tiếng rắc rắc vang lên, những chiến đao này liền bị trường kiếm chém đứt!
Trái tim những tinh binh khia run lên, hắc kiếm huyết quang này, sao lại kinh khủng đến thế, một chiêu kiếm hạ xuống, chiến đao liền như cỏ rách vậy, hoàn toàn không thể chống đối.
Kiệm rơi xuống, tinh hồng kiếm khi xẹt qua trọng giáp, nhìn những kiếm khí màu đỏ này, cắt trọng giáp ra, để cả huyết nhục đều xé thành hai nửa
Giống như là bẻ càng khô vậy, một lần hắc kiếm vung lên, đều sẽ co một tên tinh binh nàm xuống, đây không còn là chiến đấu, mà là tàn sát!
Những tướng sĩ tùy ý chém giết, máu tươi tung tóe, huyết quang phía sau nhưng tướng sĩ, mơ hồ hiện ra một bóng người đỏ ngòm, ác liệt mà dữ tợn, phát ra khí tức tử vong.
Bóng người này càng ngày càng ngưng tụ, 3 vạn tướng sĩ Vạn Kiếm Các, càng ngày càng điên cuồng, mà hắc kiếm cũng càng ngày càng sắc bén!
Một đám tướng sĩ gào thét liên tục, sức mạnh trong cơ thể điên cuồng bạo phát, huyết quang thả ra sức mạnh kinh khủng, hào quang màu đỏ lóe lên, kinh thiên động địa, từng vệ ánh kiếm xuất hiện, giống như là gọt dưa vậy ung dung thu gặt tính mạng từng người
Những người không có huyết kiếm kia, cũng bị cỗ sát khí vô thượng này cảm hóa, bọn họ đứng thẳng phía sau, duy trì trận hình, ngặp nguy không loạn, nhằm về phía địch đi tới.
-Giết!
Tướng sĩ lần thứ hai rốn lên, một ánh kiếm hiện ra, mơ hồ mang theo ánh sáng hủy diệt, không ngừng tỏa ra bốn phương tám hương, quyết đoán mà mãnh liệt, bất kì tinh binh nào tiếp xúc được với nó, đều lập tức ngã xuống đất, trên mặt lộ ra thống khổ, dường như tâm thần đều bị bao phủ, chỉ có con đường chết.
-Những hắc kiếm huyết quang này quá quỷ dị, giống vương khí một văn, không chỉ có sắc bén cực kỳ, còn giống như ẩn chứa một luồng khí tức quỷ dị, có thể hủy diệt mọi thứ.
Sắc mặt các tinh binh tái nhợt, vương khí một văn, giá trị không nhỏ, mặc dù ở Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn cũng chỉ số ít người mới có, thế nhưng, trước mặt có 3 vạn thanh vương khí.
Vốn là, bọn họ ỉ vào ưu thế quân bị, không nhìn đến trấn tinh vệ cùng cấm quân tấn công, nhưng vào giờ phút này, thế cuộc xoay chuyển, trước vương khí, trọng giáp cùng trường đao của bọn họ, giống như là không ,yếu đuối không đỡ nổi một đòn.
Sở Hành Vân không cho địch cơ hội thở dốc, Hắc Động Trọng Kiếm hạ xuống, ánh kiếm như núi ,trấn áp tất cả, đem đội hình đối phương quấy nhiễu, đồng thời áp chế nhuệ khí phe địch.
ở nơi này, huyết quang thuộc về hắc kiếm tỏa ra, điên cuồng chém giết, nhưng chiến sĩ kia như hóa thành sát thủ, chỗ đi qua, máu tươi đều phun ra, không ngừng thu gặt tính mạng.
3 vạn chuôi hắc kiếm, rèn đúc từ ngũ kim chi tinh, trải qua hắc yên luyện thiên đại trận co đọng, rèn đúc ra kiếm phôi.
Lập tức, Sở Hành Vân dùng kiếm linh luyện hóa từ kiếm trủng, thân hóa 3 vạn, dùng nhập vào trong mỗi kiếm phôi, để bọn chún giữ vô thượng kiếm ý.
Cuối cùng, Sở Hành Vân thả ra vong hồn chi tê.
Vong hồn chi tê, đứng hàng đế binh vô thượng, chính là đồ vật tử vong.
Trải qua thú triều gột rửa, ngọn lửa trong vong hồn chi tê, từ lâu đã ẩn chứa vong hồn cùng oán khí vô cùng vô tận, Sở Hành Vân cô đọng hỏa diêm tử vong, rèn luyện ra kiếm phôi cùng kiếm linh màu máu, làm cho hai cái hòa thành một thể, không phân trước sau.
Thủ pháp rèn đúc như vậy, đã thoát ra khỏi lẽ thường, mỗi vật Sở Hành Vân sử dụng đều có thể nói là kinh hãi thế tục, hắc kiếm vừa nắm giữ sắc bén của ngũ kim chi tinh, lại có khí tức tử vong của vong hồn chi tê, mà hai vật này, đều là đồ vật sát phạt thuần thúy, chính là vì giết chóc mà sinh, vì hủy diệt mà tồn.
ầm ầm ầm!
một tiếng nổ bạo phát, ngăn cản trước mặt vô số tinh binh, thanh thế khủng bố làm đám tinh binh kinh ngạc, bọn họ không ngừng lùi lại nhưng những tướng sĩ không ngừng tiến lên từng bước, mỗi bước là tàn sát đi một người.
trong chốc lát, tay binh chết đi đã có mấy vạn, con số này không ngừng tăn lên!
-lập tức ngưng tụ tường thuẫn, ngăn cản thế tiến công của đối phương, chỉ cần thế tiến công bị cản, chúng ta liền có cơ hội phản công, một lần hủy diệt tất cả, giết vào Nhạn Tường Quan!
Nghe được mệnh lệnh Cố Huyền PHong, những người kia chấn tĩnh lại, đúng là, bọn họ ngưng thuận ra tường thuẫn, ngay cả Lận Thiên Trùng cũng không thể đánh nát, chính là phòng ngự mạnh nhất, tự nhiên không cần e ngại ánh kiếm của đối phương.
Trong phút chốc, hết thảy các tinh binh đều giơ thuẫn lên, ánh sáng màu đất đen xen với nhau, cuối cùng ngưng tụ thành hình ảnh của một tường thuẫn, sừng sững giữa thung lung.
-Lại là chiêu này.
Thấy thế, vẻ mặt Lận Thiên Trùng khó coi, lúc trước hắn dùng diệt thế thần lôi, cũng bị tường thuẫn này chống lại, mà hiện tại, bọn họ lại dùng chiêu đó.
Sở Hành Vân đừng trong đội ngũ, hắn nhìn vào tường thuẫn, không sợ, khóe miệng lại nở nụ cười
-Giết!
Một tiếng quát lớn, chỉ thấy 3 vạn tướng sĩ giơ trường kiếm lên thật cao, một thanh huyết kiếm, đánh ra một vệ huyết quang, chỉ thấy ngàn vạn huyết quang ngưng tụ lại, hóa thành một đạo lăng thiên kiếm ảnh, kiếm ảnh đâm vào trong tường thuẫn, tốc độ chậm lại, nhưng ánh sáng của tường thuẫn lại bị dập tắt.
Thấy cảnh này, Sở Hành Vân lại cười, phun ra một âm thanh:
-Diệt!
Lăng thiên kiếm ảnh rung động, khí tức tử vong trào ra, hướng về phía tường thuẫn ép đến, chỉ trong nháy mắt, tường thuẫn không gì không đơ được, liền vụ vỡ ầm ầm, ánh kiếm rơi vào trên người đám tinh binh, đưa tới tiếng kêu rên vô cùng, từng mảng tinh binh ngã xuống, phơi thây dưới cát, không còn chút sức sống nào.
Sau khi một kiếm khủng bố kia chém xuống, 3 vạn tướng sĩ này không mệt mỏi, hét dài một tiếng, con ngươi bọn họ càng đỏ đậ, thân thể đỏ chót, kiếm cầm trong tay cũng rung lên, quyết chí tiến lên.
Sắc mặt đám tinh binh trắng bệch, bầu không khí ngột ngạt.
-Chỉ kém một bước cuối cùng, chúng ta liền có thể phá Nhạn Tường Quan, không nghĩ tới, lại bị Lạc Vân phá hoại, người này không chết, chúng ta khó thực hiện hoài bão!
Cố Thiên Kiêu cắn răng nói ra từng câu, cả người run rẩy!
Lâm Tịnh Hiên đứng bên Cố Thiên Kiêu, cũng đang phẫn nộ.
Từ sau khi hai người tiếp xúc với Sở Hành Vân, mọi kế hoạch của bọn họ, đều thất bại, không chỉ mất mạt, còn suýt bị Sở Hành Vân giết chết có thể nói là uất ức đến cực điểm.
Hiện tại, vốn là đại thắng, sau khi Sở Hành Vân xuất hiện, lại phát sinh ra dị biến như vậy, điều này làm cho sự thù hận của hai người đối với Sở Hành Vân, càng sâu đậm hơn.
-Các ngươi đã muốn chết như vaajay, chúng ta liền giết ới, nói miệng lưỡi, không có chút tác dụng nào.
Giữa lúc hai người đang tức giận, một tiếng châm biếm vang lên, đi vào trong tai hai người.
Cùng lúc đó, bóng người Sở Hành Vân xuất hiện, đứng trước bọn họ, khóe miệng nở nụ cười tiêu sái.