Con ngươi Lâm Tịnh Hiên cùng Cố Thiên Kiêu run lên, cả sống lưng đều phát lạnh, thân hình di chuyển điên cuồng lao đi phía sau, phảng phất như Sở Hành Vân trước mặt bọn họ không phải là ngời, mà là Ma thân, ngay cả nhìn thẳng cũng không dám.
Nhưng ngoài dự liệu của hai người, Sở Hành Vân không có thừa cơ ra tay, mà đứng thẳng tại chỗ, dùng loại ánh mắt châm biếm nhìn bọn họ.
-Đáng ghét!
Cố Thiên Kiêu cảm giác mình bị trêu chọc, khuôn mặt đỏ lên, tiếng nói âm trầm:
-Chúng ta không ra tay giết ngươi, ngươi không chỉ khong cảm ơn, còn dánh chủ động đưa tới cửa, thực sự là quả ngu xuẩn!
Lời này vừa dứt, bên trong đám thiên binh, từng đạo lưu quang phóng ra, nhanh chóng đứng rtuowsc người Lâm Tịnh Hiên cùng Cố Thiên Kiêu, khi ánh sáng rút đi, hiện ra từng bóng người.
Những người này, đều là cường giả âm dương cảnh của Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn
Từ lúc đánh mãi không hạ được Nhạn Tường Quan, Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly hạ lệnh, sai cường giả của hai tông đi vào, số cường giả âm dương cảnh lúc này có đến 35 người, mỗi người đều thả ra thiên địa lực khủng bố.
-Một mình thâm nhập vào trận doah địch, cái này thì khác gì muốn chết, Lạc Vân, để mạng chó của ngươi lại!
Lục Thanh Tuyền cười ha ha, hắn nhìn chằm chằm Sở Hành Vân, từ lâu đã muốn lấy mạng của Sở Hành Vân, rửa sạch nhục nhã.
-Ta mới nói qua, miệng lưỡi của ngươi có nói nữa, cũng không có chút ý nghĩa nào.
Sở Hành Vân cười lắc đầu, điều này làm cho gương mặt Cố Thiên Kiêu cùng Lâm Tịnh Hiên trở nên cực kỳ khó coi, quát lên:
-Động thủ giết hắn!
Lời nói buông xuống 35 tên cường giả âm dương cảnh ra tay, linh lực đủ loại màu sắc phóng lên trời, ngưng tụ ra hình ảnh võ linh, cả một hư không đều rít gào rung động.
Cổ ngữ nói, bắt giặc phải bắt vua trước.
Chỉ cần có thể đem Sở Hành Vân bắt giữ, hoặc giết chết tại chỗ, trận chiến này liền kết thúc, bọn họ thắng.
Đội quân tinh nhuệ của Vạn Kiếm Các mạnh mẽ, 3 vạn thanh hắc kiếm sắc bén, nhưng chỉ cần sức chiến đấu từ âm dương cảnh trở lên chiến thắng ,thì vẫn có thể chiến thắng cả trận đấu.
Trên thực thế, lý do Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn dám xâm lấn vck không phải vì số binh si áp đảo, mà vì chiến lực cao cấp của Vạn Kiếm Các cùng Tinh Thần Cổ Tông đều đã bỏ mình.
Nghĩ đến điều đó, trên mặt những cường giả âm dương cảnh dâng lên sát khí, linh lực dâng trào ra.
Chỉ cần giết Sở Hành Vân, sau đó âm dương cảnh tham gia chiến đấu, trận chiến này, bọn họ thắng chắc.
Ha ha…
Cười nhạo một tiếng, Sở Hành Vân nhìn đám cao thủ ,nói:
-Thật sự cho rằng, ta chỉ có một mình? Thật sự cho rằng Vạn Kiếm Các không có cường giả âm dương cảnh? Thật không phải… các ngươi bị lừa rồi!
Vừa nói, Sở Hành Vân đột nhiên vung tay lên.
Trong hư không, từng vệt bóng đen xuất hiện, đạp không mà tới, đứng thẳng tước người Sở Hành Vân, linh lực tỏa ra.
ầm ầm ầm !
linh lực kkhủng bố dừng lại, bụi mù cuồn cuộn, những âm dương cảnh kia híp mắt lại, chỉ thấy bóng đen trước Sở Hành Vân thật nhiều, đạt đến 39 người, khí tức đều mạnh mẽ
-39 bóng đen này, tựa hồ có ba mươi bảy người tỏa ra thiên địa chi lực, khí tức hai người hình như có… niết bàn lực.
Một tên cường giả của Đại La Kim Môn phẫn nộ nói lên.
Tiếng nói của hắn như sét đánh giữa trời quang, mọi người đều há hốc mồm, Vạn Kiếm Các, làm sao có nhiều cao thủ như vậy, 37 tên âm dương cảnh, hai tên niết bàn cảnh.
Bên trên Nhạn Tường Quan, mọi người cảm giác được khí tức này, trên mặt đều kinh ngạc tột đỉnh, ,bọn họ là người Vạn Kiếm Các, cũng không biết những cường giả này tồn tại, chỉ có đám người Lận Thiên Trùng nở nụ cười, nụ cười đầy thâm ý.
Trong hư koong, Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly đang chỉ huy cuộc chiến cũng sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn 39 đạo bóng đen, cảm giác được khó mà tin nổi.
Phải biết rằng, bọn họ dám lĩnh suất 360 vạn tinh binh đánh tới, quan trọng nhất chính là, sau khi trải qua huyết chiến, chiến lực đỉnh cấp của Tinh Thần Cổ Tông cùng Vạn Kiếm Các đã ngã xuống.
Mà giờ phút này, dưới trướng Sở Hành Vân, lại có nhiều cường giả như vậy?
Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly híp hi mắt lại, đầu tiên là nghi hoặc, ngay vào lúc này, một trận gió nhẹ đảo qua, đem bụi mù thổi đi, khi bọn họ thấy rõ những bóng người này, không còn kinh ngạc, mà là kinh hãi.
Vì từng người này, bọn họ đều cực kỳ quen thuộc!
-Điều này, làm sao có thể có chuyện đó, tất cả các ngươi không chết!
Lâm Tịnh Hiên trở nên run rẩy, 18 kiếm chủ Vạn Kiếm Các, cùng 18 tinh tướng Tinh Thần Cổ Tông, cùng vưới Phạm Vô Kiếp Cổ Phồn Tinh đều ở đây, tất cả đều không chết, đứng trước mặt bọn họ, còn bảo vệ Sở Hành Vân.
-Chẳng lẽ nói, huyết chiến chỉ là mưu cục, dụ chúng ta ra tay?
Cố Thiên Kiêu kinh ngạc ngây ngươi, đầu óc không ngừng xoay tròn, bắt đầu xuy nghĩ đến việc này.
Một luồng khủng hoảng lan tràn ra, đoàn người cảm giác được hàn ý đang ăn mòn thân thể, bàn tay đổ mồ hôi, sống lưng mát lạnh, chỉ có thể ngơ ngác nhìn bóng đen trong hư không.
-Trấn tĩnh!
Ngay vào lúc này Cố Huyền PHong đột nhiên lên tiếng làm mọi người tỉnh lại.
Thấy ánh mắt của hắn như viên đại, chỉ vào những bóng đen này:
-Những người này, không phải là kiếm chủ cùng tinh tướng, hai người kia, cũng không phải là Phạm Vô Kiếp cùng Cổ Phồn Tinh!
-Các ngươi xem, người kia vốn là cường giả Thần Tiêu Điện, lúc hắn ở Thành Nhạn Tường đã bị Lận Thiên Trùng đánh chết, mang theo xác đi, vô số người đều nhìn thấy, hiện tại, hắn lại đứng trong hàng ngũ đó, tu vi không cao, chỉ là âm dương cảnh tầng một, điều này chứng tỏ, bọn họ chỉ là linh khôi, không có chút sức sống nào!
Cố Huyền PHong không hổ là cường giả niết bàn cảnh thành danh đã lâu, rất nhanh phát hiện ra điểm kỳ lạ của kiếm nô, đồng thời lên tiếng giải thích, tiêu trừ sự sợ hãi của binh lính.
Thế nhưng, hắn lại không biết, những kiếm nô này tồn tại, không phải là linh khôi, mà do chính huyết nhục thuần túy ngưng tụ thành, là đồ vật giết chóc thuần túy, bao quát cả tên cường giả Thần Tiêu Điện kia, cũng bị Sở Hành Vân cô đọng thành kiếm nô
-Ẩm giấu hồi lâu, rốt cục cũng lộ ra.
Con ngươi Sở Hành Vân lóe lên, Hắc Động Trọng Kiếm vung lên, thanh âm băng hàn:
-Động thủ đi, đại khai sát giới!
-Vâng!
Một đám kiếm nô khom người, ngẩng đầu lên, thân ảnh bọn họ biến mất, lấy Sở Hành Vân làm trung tâm, hóa thành từng đạo ánh sáng tối tăm, đánh về phía cường giả Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn.
Cho tới Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly, hai vi kiếm nô niết bản cũng đánh tới, bốn tên cường giả niết bàn cảnh giao thủ, trong lúc nhất thời đểu hư không hỗn loạn, mây đen một lần nữa bao phủ vòm trời, khi thì có ánh chớp lóe lên, khi thì có ảnh lửa bập bùng.
Tuy nói sau khi cô động kiếm nô, hết thảy tu vi đều rơi xuống, chỉ có điều, kiếm nô không phải sinh linh, không có cảm giác, không biết đau đớn, hoàn toàn nghe theo lệnh Sở Hành Vân.
Bởi vậy, khi chiến lực cao cấp hai bên va chạm, tuy có chênh lệch, nhưng không lớn, hơn nữa đám người Mặc Vọng Công cùng Lận Thiên Trùng đều để ý tới, thế cuộc không tệ.
-Quá âm hiểm, lại sử dụng âm mưu như vjay, Lâm Tịnh Hiên, ngươi và ta đồng thời ra tay, giết chết Lạc Vân, một lần nữa đoạt lại thủ khoa lục tông đại bỉ.
Lâm Tịnh Hiên cũng ngậm lấy hàn ý, nhìn về phía Cố Thiên Kiêu, đều nhìn thấy sát ý từ trong mắt đối phương, chân bước lên một bước, khí thế lạnh lùng, làm cho thiên địa phát ra thanh âm lanh lảnh.
-Lục tông đại bỉ, ta cùng Lâm Tịnh Hiên về tông môn, liền phục dụng lượng lớn đan dược, mạnh mẽ tăng lên âm dương tầng ba, chỉ cần hai người liên thủ, vận chuyển bí pháp, thực lực tăng lên mảng lớn.
-Tên Lạc Vân này, để những cường giả ẩn núp trong tối, chậm chạp không ra, chính là muốn giả heo ăn thịt hổ, hiện tại, hết thảy đều kết thúc, người thắng là Cố Thiên Kiêu ta!
Cố Thiên Kiêu phun ra từng chữ, trên mặt mang theo vẻ tự tin, khoảnh cách song phương gần như vậy, thực lực hắn cùng Lâm Tịnh Hiên không yếu Sở Hành Vân làm sao có thể tránh né/
Chỉ là, sao Sở Hành Vân lại trốn?
Từng đạo sức mạnh kinh khủng đánh xuống, lực lượng hủy diệt dọa người, ánh đao cùng kim quang va chạm, để đám người phía dưới sợ mất mật, thế nhưng Sở Hành Vân vẫn đứng thẳng, hay tay giơ Hắc Động Trọng Kiếm lên, hắc quang tỏa ra, thong dong đỡ thế tiến công của hai người, không vất vả chút nào
-Quá yếu!
Sở Hành Vân nhìn Cố Thiên Kiêu cùng Lâm Tịnh Hiên, lắc đầu thở dài:
-Người ăn nói ngông cuồng, thường không có thực lực tương xứng, lời ấy không giả, các ngươi chính là ví dụ
Dứt tiếng, mắt Sở Hành Vân đầy hung quang, thân thể lao ra.