Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 984: Thất Tinh Cốc.

Chương 983: Thất Tinh Cốc.

Bên trong sáu đại thế lực Bắc Hoang Vực, tông vực của Thất Tinh Cốc là rộng nhất, có 36 thành trì, con số dân chúng gần mười tỉ, nội tình phong phú.

Thất Tinh Cốc thống trị tập quyền, đẳng cấp rõ ràng, 36 thành chủ, trực tiếp nghe lệnh của Phó Khiếu Trần, còn một đám trưởng lão, thì ở vị trí giúp đỡ, trợ giúp Phó Khiếu Trần quản lý Thất Tinh Cốc.

Nhưng khi Phó Khiếu Trần lâm bệnh nặng, cùng vợi sự quật khởi mạnh mẽ của Khương Bách Tuyệt, Thất Tinh Cốc hiện tại, thế cuộc hỗn loạn, nhân vật kiêu hùng cách thành đều nương nhờ vào Khương Bách Tuyệt, muốn dao động vị trí cốc chủ của Phó Khiếu Trần, kiếm chác lợi ích cá nhân.

Dựa theo lời Tô Tĩnh An nói, Khương Bách Tuyệt vốn là đại trưởng lão Thất Tinh Cốc, quyền cao chức trọng, bụng dạ thâm sâu, trong bóng tôi lôi kéo các trưởng lão khác, bài trừ người nghi kỵ, thành lập thế lực to lớn.

Di thiên sơn xuất hiện lần này, chính là một bước ngoặt, để hắn lộ ra lòng dạ và bộ mặt thật ucar mình.

Trong thời gian nửa tháng ngăn ngắ, người chết trong tay Khương Bách Tuyệt, đếm không xuể, các thành rơi vào hỗn loạn cùng tranh đấu.

Mục đích của hắn rất đơn giản, trùng phương pháp trực tiếp nhất, đoạt được vị trí cốc chủ, mặc dù vậy sẽ gây ra máu chảy thành sông, thi chất thành núi, hắn cũng không để ý chút nào, trong mắt hắn chỉ có dã tâm cùng lợi ích.

Thành Lăng thanh, chính là tông thành của Thất Tinh Cốc, có thể nói là nơi đặt tông môn của Thất Tinh Cốc, nhưng giờ phút này, quyển lợi to lớn của Thành Lăng Thanh đã rơi vào tay Khương Bách Tuyệt, thế cuộc khá nghiêm tọng.

Cách Thành Lăng Thanh vài dặm, mở một ngọn núi, có hai người đang bước ra.

Hai người này, đều là nam tử.

Một người mặc áo xanh, khí chất nho nhã, phía sau có một cây đàn cổ, mà người khác thì mặc áo đen, khuôn mặt vàng như nghệ, ngũ quan có chút gầy gò, làm cho người ta có cảm giác tang thương.

Trên mặt nam tử gầy gò không chút biể tình, tiến về phía trước từng bước, khí chất lạnh lẽo tỏa ra, so với hắn, tên năm tử áo xanh kia thì tràn đầy vẻ khiếp đảm, con ngươi lấp lóe dị mang, ngay cả hô hấp cũng gấp gáp.

Hai người này đúng là Tô Tĩnh An cùng Sở Hành Vân.

Chỉ thấy Sở Hành Vân quay đầu qua chỗ khác, lúc nhìn thấy vẻ mặt khiếp đảm của Tô Tĩnh An, không khỏi cười âm thầm.

Khoảng cách giữa Vạn Kiếm Các cùng Thất Tinh Cốc rát xa, mặc dù là linh thú phi hành, cũng cần ba ngày ba đêm mới có thể đi tới, vì tiết kiệm thời gian, Sở Hành Vân liền gọi ra Thái Hư Phệ Linh Mãng.

Lúc bắt đầu, Tô Tĩnh An rất tò mò với Thái Hư Phệ Linh Mãng, dù sao ở trong nhận thức của hắn, linh thú loài rắn, cũng không am hiểu phi hành, cũng không am hiểu chạy nhảy, mà thân thể Thái Hư Phệ Linh Mãng quá to lớn, rất dễ bại lộ hành tung của bọn họ.

Ngay khi Tô Tĩnh An chuẩn bị từ chối khéo, Thái Hư Phệ Linh Mãng thét dài một tiếng, lực lượng không gian tỏa ra, trong nháy mắt liền phá vỡ không gian, lao thẳng vào bên trong không gian loạn lưu.

Trong chớp mắt đó, vẻ mặt Tô Tĩnh An dại ra, không gian bị xé rách, xuyên qua hư không, thủ đoạn khủng bố như vậy, mặc dù là Phó Khiếu Trần cũng không cách nào làm được?

Ý nghĩ kinh sợ như vậy, trong đầu của hắn lóe lên, khi vừa chấn định được, thì không gian lần thứ hai vỡ vụn, lúc hắn nhìn lại, phát hiện mình đã ở ngoài Thành Lăng Thanh.

Chỉ qua mấy giây, hắn liền đến Thất Tinh Cốc, hơn nữa còn tránh khỏi mọi người điều tran, việc như vậy đã rung động tâm thần Tô Tĩnh An, ngây dại ra.

-Thời gian khẩn cấp, không kịp nói rõ, sau này ta sẽ báo cho ngươi một tiếng.

Sở Hành Vân nói ra một câu, để Tô Tĩnh An tỉnh lại, khuôn mặt lộ ra nụ cười.

Lúc này Tô Tĩnh An đã rõ ràng rồi, vì sao Sở Hành Vân có thể quản lý tứ đại tông vực, trở thành chủ nhân Vạn Kiếm Các, thủ đoạn của hắn, quá huyền diệu, hoàn toàn vượt qua suy nghĩ mojinguwofi.

-Xem ra, lần này tới Vạn Kiếm Các, chính là lựa chọn sáng suốt, lấy thủ đoạn của Sở Hành Vân, có thể thật sự chữa khỏi cho nghĩa phụ, để Thất Tinh Cốc trở lại an bình!

Tô Tĩnh An nắm chặt hai tay, cực kỳ vui mừng vì lựa chọn của mình.

Hai người sau khi đi khỏi rừng cây, liền không lên tiếng trò chuyện nữa, một đường hành tẩu, đi về phía Thành Lăng Thanh, đi qua tai mắt của Khương Bách Tuyệt bọn họ phải cẩn thận từng chút, không thể để bại lộ.

Thành Lăng Thanh là tông thành của Thất Tinh Cốc, thành trì rộng rãi, có thể chứa được mười triệu người, tòa thành trì này có khí tức uy nghiêm mà cổ kính, mật độ kiến trúc vừa phải, cách loại sản nghiệp phồn vinh, võ giả vô số, đia linh cảnh chạy đầy đường, Thiên linh cảnh cũng không ít.

-Sở tiên sinh, nghĩa phụ ta ở Thanh Trần Các sâu bên trong THành Lăng Thanh, đường xá có chút xa, mong ngươi kiên nhẫn.

Tô Tĩnh An nói một câu, khi nói chuyện, con mắt hơi đảo xung quanh, lộ ra tinh mang.

Từ sau khi hắn tiến vào Thành Lăng Thanh, thì có không ít người rình mò trong bóng tối, vì lẽ đó, hắn với Sở Hành Vân đã thương lượng, xưng hô Sở Hành Vân là Sở tiên sinh, một tiên tán tu tinh thông y thuật, lấy cái này để che mặt người khác.

Đối với tu vi của mình, Sở Hành Vân cũng không ẩn dấu, khí tức thuộc về âm dương cảnh tầng bốn tàn ra, mới có thể dễ dàng kinh sợ những người trong bóng tối, tránh khỏi phiền phức không đáng có.

Còn Hắc Động Trọng Kiếm thì quá dễ thấy, một khi bại lộ sẽ rất nhiều người nhìn ra thân phận hắn, dù sao hiện tại thanh danh của hắn đã lan đi rất xa.

Bởi vậy, Sở Hành Vân đã thu hồi Hắc Động Trọng Kiếm lại, và lấy ra Vong hồn chi tê, treo lơ lửng bên hông.

Vù một tiếng.

Ngọn lửa tử vóng lập lòe không ngớt, lợn lờ quanh thân Sở Hành Vân, phối hợp với dáng người gầy gò khuôn mặt vàng như nghệ của hắn, bấy luận người nào cũng không nghĩ đến, một tên tán tu quái gở như vậy, lại là chủ nhân Vạn Kiếm Các.

-Được.

Sở Hành Vân lên tiếng đáp lại Tô Tĩnh An, tiếng nói của hắn cũng thay đổi, trở nên khàn khàn tang thương, một đôi mắt nhìn thẳng, sống lưng thẳng tắp, có vài phần kiêu căng.

Một đường đi lên, hai người rất nhanh đi đến nơi sâu xa Thành Lăng Thanh, Tô Tĩnh An cẩn thận nhìn bốn phía, trong lòng âm thầm thở ra ngụm trọc khí.

Xèo xèo xèo!

lúc này, những tiếng xé gió đột ngột truyền đến, chỉ thấy có bốn bóng người đi đến, người đi đầu khá trẻ tuổi, khuôn mặt hấc lên, ánh mắt rơi vào Tô Tĩnh An cùng Sở Hành Vân, đôi mắt nhìn Tô Tĩnh An, khóe miệng nở ra nụ cười nhạo.

-Ta tưởng ai lại lến lút như vậy, hóa ra là nhân vật thiên kiêu của Thất Tinh Cốc ta, mấy ngày không gặp, làm sao lại đi coi trọng nhận vật chán nản này?

Thanh niên kia mở miệng, làm cho Tô Tĩnh An nhíu mày, trên người tỏa ra hàn ý.

Nhưng mà, Tô Tĩnh An cũng không tức giận, bước chân di chuyển, tiếp tục đi về phía trước.

-Tô đại thiên tài, ngươi không nhìn ta như vậy, lẽ nào không sợ ta mang oán hận, sau đó tìm Tô Mộ Chiêu gây phiền phức? nhưng mà cũng được,ta có cơ hội hôn lên dùng mạo của Tô Mộ Chiêu, hảo hảo khoái hoạt!

Miệng thanh niên kia phun ra đầy ngôn ngữ ô uế, phát ra tiếng cười điên cuồng.

Thanh âm trói tai này, truyền tới trong tai Tô Tĩnh An, để hai mắt hắn âm trầm, bước chân đi lên, chuẩn bị đáp lại, nhưng nhìn thấy Sở Hành Vân bên cạnh dừng bước, con mắt thâm thúy, nhìn chằm chằm thanh niên kia…

Team: Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch