WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 132: Thiên Ất Quý Nhân (2)

Chương 132: Thiên Ất Quý Nhân (2)
Còn thẳng út Hoàng Quan Hành, thì cậu cũng biết rồi đó. Vốn dĩ tôi sinh được con trai là một chuyện may mắn, chẳng ngờ thằng nhóc ấy chỉ biết ăn chơi chè chén, gây chuyện thị phi, cuối cùng bị kẻ xấu hại chết."

Nghe Hoàng Bá Nguyên nói, tôi cũng thấy buồn rầu dùm ông ta. Đây quả thật là nghèo có nỗi khổ của nghèo, giàu có cái khó của giàu.

"Mặc dù cuộc sống có vài điều trắc trở như thế, nhưng cơ bản là tôi vẫn thỏa mãn với điều kiện hiện tại. Thế nhưng mà, ba ngày trước khi Hoàng Quan Hành chết, tôi nhận được một lá thư kỳ lạ.

Người gởi yêu cầu tôi trả lại bức tranh trống rỗng hai mươi mấy năm về trước, còn uy hiếp tôi rằng, nếu tôi không đưa sẽ phải chịu cảnh cửa nát nhà tan.

Qua mấy chục năm, tôi đã quên chuyện này, vã lại bức tranh trống rỗng ấy đã biến mất. Giờ kêu tôi trả lại, tôi tìm đâu ra?

Vì thế, tôi chẳng thèm để ý, chỉ là lắp đặt thêm camera ở nhà, rồi mướn bảo vệ âm thầm đi theo người thân trong gia đình.

Nhưng ai mà ngờ, dù sử dụng các biện pháp an ninh nghiêm mật đến thế, ba ngày sau, Hoàng Quan Hành cũng gặp nạn.

Ban đầu, tôi chẳng hề nghĩ rằng cái chết của thằng con tôi có liên quan đến bức tranh đó đâum cho đến khi cậu lấy sợi dây chuyền mặt Phật này ra, tôi mới bừng tỉnh."

Cả căn phòng chìm trong sự tĩnh lặng trong thoáng chốc.

Hoàng Bá Nguyên trả dây chuyền mặt Phật lại cho tôi: "Theo cậu, rốt cuộc Song Diện Phật đại diện cho cái gì? Đó là một cái ám hiệu ư? Hay một dạng tựa như chứng minh thư? Một loại tín ngưỡng nào đó? Hay chỉ là một mẩu tin?"

Tôi lấy sợi dây chuyền lại, không trả lời ngay. Chuyện này phức tạp hơn điều mà tôi tưởng tượng rất nhiều. Vốn dĩ tôi nghĩ sẽ thu được manh mối mới từ Hoàng Bá Nguyên, ai ngờ ông ta lại khiến tôi nghi ngờ thêm nhiều điều nữa.

"Nếu Song Diện Phật muốn lấy lại bức tranh ấy, chứng tỏ đó là một vật cực kỳ quan trọng. Mà nếu nó quan trọng như vậy, tại sao bọn chúng lại cho ông khi đó? Bọn này làm việc không từ bất cứ thủ đoạn nào. Tôi e rằng, hành động ngày ấy cũng không hề đơn giản, mà là ấp ủ âm mưu nào đó."

Mỗi lần tôi livestream, đều trông thấy bóng dáng của Song Diện Phật đâu đó. Tôi hiểu càng nhiều, càng biết rõ sự đáng sợ của ba chữ này. Bọn chúng đã ra tay bố cục từ hai mươi năm trước, dù ở nhà trọ An Tâm hay Trung tâm Hỏa táng Cầu số 13, đều chứng tỏ một việc - nhóm người này định thực hiện một âm mưu kinh thiên động địa nào đó.

"Tôi cũng cảm thấy có gì đó sai sai. Kẻ nửa sư thầy, nửa đạo sĩ kia vừa há mồm là kêu tôi giết vợ, vậy đâu phải là người lương thiện đâu." Hoàng Bá Nguyên lấy một chiếc chài khóa mà ông ấy luôn mang theo bên người ra, mở ngăn kéo bàn làm việc, cầm một bức thư cực kỳ bình thường ra.

"Đây là bức thư mà bọn chúng gởi tôi cách đây mấy ngày. Tôi vẫn giữ nó, cậu chính là người thứ hai được xem đấy." Hoàng Bá Nguyên rất cẩn thận. Ông ta trải đời nhiều năm, biết rõ đạo lý cẩn thận mới dùng được lâu.

Tôi mở lá thư ra, bên trong là một tờ giấy viết thư màu xám trắng. Những chữ trong thư đều được cắt từ báo chí ra, nội dung không nói quá nhiều, đa phần là nhắc đến bức tranh kia.

"Tốt nhất là ông dựa vào mối quan hệ riêng, tìm cảnh sát tra xét dấu vân tay xem. Mặt khác, ông còn nhớ bất cứ manh mối nào liên quan đến bức tranh kia không?"

Cảm giác mà Song Diện Phật mang đến cho tôi vô cùng thần bí. Bất cứ chuyện gì đều có nguy cơ chạm mặt với kẻ đó. Thậm chí, tôi còn chẳng biết đối phương mưu đồ cái gì. Lần này, lời uy hiếp trong bức thư đã cung cấp cho tôi một phương hướng để điều tra.

Bọn chúng cũng có khát vọng, vậy nếu tôi có thể tìm ra bức tranh trước bọn họ một bước thì sao? Lúc đó, tôi sẽ chiếm quyền chủ động, nắm thóp mạch máu của bọn họ.

"Chuyện đã qua 20 năm, tôi không nhớ rõ lắm. Chỉ là, tôi từng nghe đứa con gái lớn nói, trước khi Uyển Quân nhắm mắt, cô ấy đã ghi một dòng chữ trên bức tranh kia. Ý chính cơ bản là hy vọng tôi có thể bảo vệ tính mạng của đứa con gái thứ hai. Bé ấy trải qua trăm cay nghìn đắng để đi đến thế gian này, ít nhất tôi phải cho con bé nhìn thấy sự rực rỡ muôn màu của cái thế giới này, đồng thời cảm nhận sự ấm áp của một gia đình."

"Chỉ thế thôi sao?" Ngay cả vẻ bề ngoài của bức tranh mà ông ta cũng không nhớ, tôi chẳng còn manh mối nào để suy đoán cả. "Thôi được rồi. Ông tiếp tục tìm kĩ lại xe, đặc biệt là ngôi nhà cũ từng ở. Nhớ lục lọi từng ngõ ngách coi có bỏ sót vị trí nào không? Bức tranh đó rất quan trọng."

Hoàng Bá Nguyên gật đầu, ra dấu mình hiểu rõ. Ông ta suy nghĩ một hồi, lại lấy một tờ chi phiếu trong tủ ra.

Ông ấy đặt bút, viết vào đó một con số, rồi đẩy chi phiếu đến trước mặt tôi: "Đây là 500.000 tệ. Cậu cứ nhận trước. Nếu cậu có thể điều tra rõ ràng mọi chuyện về Song Diện Phật, bảo vệ gia đình tôi bình an, tôi cho cậu thêm 500.000 nữa."

"Chưa lập công, chẳng dám nhận tiền. Trước đó, chúng ta đã thỏa thuận giá cả xong xuôi rồi. Nếu quả thật ông muốn ngỏ ý cám ơn tôi, tôi hy vọng ông có thể trả lời câu hỏi sau cùng của tôi một cách thành thật." Tôi không hề chạm vào tờ chi phiếu kia, mà đứng dậy, nhìn thẳng vào hai mắt của Hoàng Bá Nguyên.

"Cậu hỏi đi! Chỉ cần không liên quan đến cơ mật của công ty, tôi chắc chắn trả lời thật lòng."

Dùng bàn tay quấn băng gạc kín mít xuống mặt bàn, tôi hỏi bằng một tốc độ nói rất nhanh: "Năm ấy, khi người đó đề nghị ông giết vợ, vậy ông có từng ấp ủ ý nghĩa đó, dù chỉ là thoáng qua?"

Đổng sự Hoàng không ngờ tôi sẽ hỏi câu này. Ông ta nắm chặt mảnh ngọc Thiên thủ Bồ Đề đeo trước ngực, y hệt bị hóa đá, im lặng thật lâu.

"Tôi nghĩ là tôi tự biết đáp án rồi." Trên đời này, làm gì có Nhân sinh ra một cách tự nhiên, cũng chẳng bao giờ có Quả tự nhiên mà có.

Tôi đứng thẳng người lên, không thèm nói thêm lời nào, xoay người bước đi.

Chỉ còn lại mỗi một mình đổng sự Hoàng đứng giữa căn phòng làm việc xa hoa. Ông ấy lặng lẽ nhìn tờ chi phiếu trên mặt bàn, dường như tâm tư đang nhớ lại mọi chuyện cách đây 20 năm về trước.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.