Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 85: Tư chất kém cỏi nhất trong 500 năm gần đây (1)

Chương 85: Tư chất kém cỏi nhất trong 500 năm gần đây (1)





Phản ứng của anh Lưu mù khiến tôi khá buồn cười: “Có đáng để anh hoài nghi nhân sinh đời mình đến vậy không?”

“Có mấy quyển Đạo thư với bí kíp thôi mà?Thằng nhóc như cậu đang sống trong phúc mà không biết hưởng. Từng quyển bí điển trên danh mục này đều là những bản độc quyền chỉ có đệ tử chân truyền trong tông môn mới có tư cách lật ra xem.” Anh Lưu làm ra cái bộ dáng ông trời bất công kia, khá là vui mắt: “Chú em có biết là, nếu một người thường bái nhập vô trong đạo quan, muốn tu tập mấy cuốn bí kiếp trình độ này, sẽ mất bao lâu hay không?”

“Mất bao lâu á?”

Anh Lưu mù uống một ly, kìm lại tốc độ nói của mình: “Trước khi nhập đạo, phải tĩnh tâm! Học thuộc giới luật và kinh điển! Nhảy cầu, chẻ củi thêm ba năm! Ai có tư chất kha khá một chút sẽ bắt đầu được truyền thụ võ thuật ngoại gia. Rèn luyện thân thể cứng rắn thêm ba năm, cấp trên sẽ chọn lựa những người có tâm trí nhân hậu, trung thực, nhân ái, hiểu rõ việc lễ tiết và nhân nghĩa, nghe đồn rằng sẽ truyền cho Pháp công đức.”

“Pháp công đức là cái gì?”

“Chính là khẩu quyết cơ bản của nội gia, bổ trợ cho việc tu tâm, dưỡng tính, giúp chú em mày củng cố đạo tâm, tích lũy công đức. Cứ cách ba năm, sư phụ của chú em sẽ kiểm tra một lần, nếu chú em có thể đạt đến cảnh giới thượng thiện nhược thủy*, thanh tịnh tự nhiên, mới được xem như đường đường chính chính qua cửa.”

(Chú thích: “Thượng thiện nhược thủy” trích trong một câu nói của Lão Tử: ““Thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn vật, phù duy bất tranh, cố vô vưu” – Có ý nghĩa là: “Nước là tốt nhất, nước đem lại lợi ích cho muôn vật mà lại không tranh giành”).

Anh Lưu mù lại uống cạn một ly. Dường như hôm nay anh ấy bị kích thích chi đó, muốn tự chuốc say bản thân mình: “Mất 10 năm, mới được xem như là đệ tử nhập thất. Đến khi đó, chú em mới có đủ tư cách học tập những quyển đạo pháp chỉ dành riêng cho đệ tử chân truyền. Cơ mà, đó chỉ là đủ tư cách thôi, còn việc hỏi xin để lật mấy quyển đó ra xem còn cần phải trải qua một bài kiểm tra cực kỳ khó nữa.”

“Nghiêm khắc dữ vậy?” Tôi nghẹn họng, nhìn trân trối: “Vậy bọn anh không sợ bị cắt đứt hương hỏa, không có người nối nghiệp sao?”

“Đạo giáo coi trọng đạo đức, dạy về đạo pháp tự nhiên, có nghĩa là tu dưỡng cả thể xác lẫn tinh thần, mong cầu trường sinh. Những loại pháp môn hay bùa chú có uy lựa cực mạnh kia chỉ là phụ mà thôi. Nếu em tu luyện vì mục đích chiến đấu, anh chắc chắn không có bất cứ một Đạo quan nào chịu nhận em vào cả.”

Anh Lưu mù giải thích rõ ràng, cũng uống khá nhiều rượu. Anh ấy xem lại tờ giấy ghi đầy những công pháp, bảo vật kia lần nữa.

“Chú em bị hao hụt tinh huyết, giảm thiểu tuổi thọ, nếu không bồi bổ bằng thuốc quý, anh e rằng khó có thể sống qua ba tháng. Trên tờ giấy này, có món rượu Đồng Tiên chính là rượu quý thượng hạng, dù chỉ là nghe đồn, nhưng một giọt rượu có thể giúp an thần tĩnh tâm, uống một ngụm có thể bồi dưỡng lục phủ ngũ tạng.”

“Rượu Đồng Tiên phải không? Em nhớ rõ rồi.” Tôi yên lặng gật đầu.

“Về phần nội gia tâm pháp, tuy trên đây toàn là bí điển cấp thượng thừa, nhưng dù gì đi nữa em đã từng học cách tu luyện Thiên Mục của Diệu Chân đạo. Anh kiến nghị em tiếp tục tu hành bí điển của Diệu Chân đạo là ổn nhất.”

Anh Lưu mù suy xét hồi lâu rồi nói tiếp: “Diệu Chân đạo bắt nguồn từ học phái Trang Tử vào thời Tiên Tần. Nếu luyện đến cảnh giới tối cao, có thể cảm ngộ được vận mệnh của trời đất, còn được tinh hoa của trời cao bồi dưỡng, vô cùng có lợi cho tình hình cơ thể em hiện nay.

Nếu quá tham, sẽ nuốt không trôi. Em phải nhớ rõ câu này.”

“Về chuyện này, anh cứ yên tâm.” Tôi liền nghĩ thầm, dù tôi có muốn học nhiều thì điểm thưởng cũng đâu có đủ, bèn nhẩm tính một phen: “Rượu Đồng Tiên – 05 điểm, Diệu Chân đạo pháp tường giải – 10 điểm, nếu vậy còn dư 06 điểm, mình nên đổi cái gì bây giờ? Món hàng Dây tơ hồng này có vẻ hấp dẫn nhỉ?”

“Thằng nhóc này, đừng có suy nghĩ ba cái chiêu xàm xí nha! Không có đường tắt trong việc tu đạo đâu! Em đã có cơ hội tu luyện kinh điển cấp thượng thừa, là có lợi thế nhanh hơn 10 năm so với những người tu đạo khác. Trong khi tu hành, nhất quyết không được lười biếng hay sơ sẩy.”

Nghe anh Lưu mù nói thể, tôi bèn tỉnh mộng: “Cũng đúng hen, dù bí thuật lợi hại, thì người học phải cố gắng mới có thể thành công.”

“Anh thần tiên sống này, anh đoán xem, nếu một người có tư chất bẩm sinh thông minh tu luyện cái này, vậy độ chừng bao lâu sẽ đủ tư cách vượt ngưỡng cửa đầu tiên, đặt chân chính thức vào con đường tu hành?”

“Cũng khó nói.” Anh Lưu mù nhấp nhẹ một ly rượu: “Trước hết, anh phổ cập kiến thức cho em về cách phân chia cảnh giới cơ bản.”

“Cảnh giới phân chia của Đạo gia chia thành hai giai đoạn quan trọng: Tiên thiên và Hậu thiên. Khi em tu luyện đến vị trí đỉnh cao lúc còn ở giai đoạn Hậu thiên, em có thể thuận theo dòng nước mà khai mở cánh cổng dẫn đến Tiên thiên.

Về những vị tu sĩ đang ngự trị tại cảnh giới Tiên thiên cao cường kia, chúng ta chỉ biết mò đường mà đi. Trong vòng 10 năm, em không cần thiết phải vọng tưởng về cảnh giới đó.

Tạm thời, anh nói cho em nghe mấy cảnh giới quan trọng ở giai đoạn Hậu thiên:

Mỗi một môn phái sẽ có một cách gọi không đồng nhất lẫn nhau, nhưng đại khái chia thành Tâm trai, Tọa vong, Duyên đốc, Thổ nạp, Thính tức, Chủng tức, Tích cốc, Thai tức, Ngoại đan, Nội đan. Tổng cộng có 10 cảnh giới quan trọng.

Tâm trai có ý nghĩa giữ nội tâm trong sạch yên lặng, chữ trai ở đây không phải nói về việc ăn chay mặt ngoài, mà ám chỉ nội tại bên trong em phải trong sáng, không bị vẩn đục.

Tọa vong, có nghĩa là ngồi tĩnh tọa, quên mất bản thân, không động đậy cả tay lẫn chân, suy nghĩ trống rỗng, xa rời khỏi thân xác, ý nghĩ.

Duyên đốc, là tuần hoàn bán phần, vận chuyển mạch Đốc để đả thông cách mạch khác trong cơ thể.

Đây là 03 cảnh giới quan trọng, kể làm thảm lót đường cho con đường tu hành.

Đến khi bước vào cảnh giới thứ tư – Thổ nạp, đó mới là phương pháp tu luyện chân chính. Em có thể thở ra khí thải ô uế, hút vào khí sạch trong lòng, cường hóa hô hấp, bỏ cũ lấy mới.

Cảnh giới thứ năm là Thính tức, còn được gọi là “Thính khí.” Ngồi yên tĩnh, dùng dòng khí để hô hấp, tập trung tư tưởng để suy nghĩ về đại đạo. Hiện tại, anh đang đứng ở cảnh giới thứ năm trong giai đoạn Hậu thiên, chính là Thính Tức này.

Anh Lưu mù bèn chỉ về miếng vải đen đang che hai mắt mình: “Nói ra cũng xấu hổ, anh đã tu hành 30 năm nhưng mới chỉ đạt đến cảnh giới thứ năm Hậu thiên.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch