"Yên tâm, sẽ không có việc gì, tôi không có cảm giác được bên trong có nguy hiểm"
Lý Ngôn Hẻ cũng không có tức giận, cô biết cảm xúc của Chu Khải Duệ bị đè nén lắm rồi. Khi một người chứng kiến những người xung quanh lần lượt chết đi, áp lực cũng sẽ càng lúc càng lớn, néu không chịu nỏi, rất có khả năng sẽ tiếp tục suy SỤP.
"Khải Duệ, tụi mình đi xem Trương Đào đi."
Trần Minh thở dài nói, kỳ thật trong lòng anh ta cũng không chịu nổi, nguyên bản bọn họ là 15 người may mắn sống sót chạy trốn đến thư viện, hiện tại...
"Được rồi, để tôi mở."
Chu Khải Duệ đứng lên, anh không muốn đề hai cô gái xung phong mạo hiểm, nếu có người tiếp theo hi sinh, anh tình nguyện là mình.
Phục Anh có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Chu Khải Duệ, bất quá cũng không nói cái gì.
Cửa phòng được mở ra, Trương Đào quả nhiên ở bên trong, hình như anh ta đang ngủ, lẳng lặng mà nằm trên giường, dường như hoàn toàn không có nghe được động tĩnh vừa rồi ở bên ngoài.
"Trương Đào! Sao mày ngu ngốc như vậy!" - Chu Khải Duệ suy sụp đi tới, như thể sắp khóc tới nơi.
"... Cậu ấy còn chưa có chết" - Lý Ngôn Hề chịu hết nỗi nên nói.
Không chết?
Chu Khải Duệ nhìn nhìn Lý Ngôn Hè, lại nhìn nhìn Trần Minh gật đầu, sau đó duỗi tay sờ sờ mũi Trương Đào, lập tức vui vẻ.
"Tôi cho rằng thằng nhóc này nhát thời suy nghĩ không thông..."
Anh cho rằng Trương Đào trước khi biến thành xác sống, tự mình két liễu, hóa ra là mình nhằm à.
"Đã ba tiếng đồng hỏ, có phải Trương Đào không có bị cảm nhiễm hay không?"
Trần Minh cũng không biết ở chỗ này nên hỏi ai, nhưng anh chính là nghĩ như vậy, hơn nữa miệng vét thương của Trương Đào thoạt nhìn cũng không có dấu hiệu biến hóa.
"Hẳn là vậy đi, thật may mắn"
Phục Anh nói, loại chuyện này bọn họ cũng gặp được sao, nhưng mà đây là một chuyện tốt, Trương Đào cũng đã cùng họ giết được hai con xác sóng, hơn nữa con người cũng không tệ.
"Trước mắt đem cậu lên làu đi, nơi này không an toàn"
Lý Ngôn Hè kiến nghi nói. tàng 5 trở lên mới là an toàn nhất. "Được, đê tôi."
Chu Khải Duệ thân hình tương đối cao to lập tức đem Trương Đào cống lên.
Đúng lúc này, trong đầu Lý Ngôn Hề chuông cảnh báo đột nhiên vang lên, trong ký túc xá có xác sóng!
"Có xác sóng tiền vào ký túc xá"
Lý Ngôn Hề nói với máy người đang chuẩn bị đi ra cửa.
"Ở chỗ nào?"
Phục Anh cảm giác được dị năng này của Lý Ngôn Hè thật vô cùng tiện lợi đồng thời cũng có chút khẩn trương.
"Tầng cao nhất, sân thượng..." - Lý Ngôn Hè trả lời nói.
"Không xong rôi! Mọi người đều đang ở tầng cao nhát, còn có Trịnh Vũ đang phát sót." - Trần Minh nghe xong liền chạy ra ngoài, như thé nào sẽ có xác sống ở tầng cao nhát? Chẳng lẽ xác sóng còn có thể bay?
"Là từ tòa ký túc xá bên cạnh bò qua, chắc là bởi vì tòa kí túc xá số 2 bên cạnh ngã qua tòa só 3." - Lý Ngôn Hẻ nói, Cố Dao cùng cô Quách cũng ở bên trên, bọn họ phải chạy nhanh lên.
Lúc này Có Dao đang chuẩn bị cùng Quách Dung Dung đi xuống dưới lầu, Có Dao biết tới dị năng tôn tại liền chuẩn bị cùng hai người luyện tập giết xác sóng, chỉ là lúc đi ra cửa lại đụng phải Nhậm Vũ Lan và Hà Nhược Nhụy trên hành lang.
"Có Dao, cậu cũng tiến hóa ra dị năng?" - Nhậm Vũ Lan hỏi, nhìn thấy Có Dao tỉnh lại cô ta có thể đoán được, hẳn là vậy.
"Đúng vậy, tôi có thể biến ra nước nha." - Cố Dao dứt lời, trong tay liền xuất hiện một bóng nước nho nhỏ, hai mắt sáng láp lánh nhìn bạn cùng phòng Nhậm Vũ Lan, chờ đợi được khích lệ.
"Xí, có gì tốt mà khoe, nước lại không thể phòng thân, tôi còn tưởng rằng là dị năng gì lợi hại lắm" - Nhậm Vũ Lan nói.
"..."- Cố Dao tức khắc khẽ nhíu mày, đúng vậy, nước có thể làm gì đâu? Nước hình như cũng chỉ có thể uống? Chỉ có thể tắm rửa à?.