"Em học sinh này, em không thể nói như thé, dị năng của Cố Dao cũng đã rất hiếm rồi, không thể khen em ấy một câu sao?"
Quách Dung Dung nhìn không vừa mắt, cô ta cho rằng mặc kệ là tiến hóa ra dị năng gì đều có thẻ làm người khác hâm mộ, cũng không cần đả kích người khác như vậy, hơn nữa hình như Có Dao thật sự bị đả kích.
"Em đây là để cho cậu ấy nhìn rõ hiện thực thôi, miễn cho tới lúc gặp nguy hiểm, thật cho rằng mình tài giỏi lắm." - Nhậm Vũ Lan trợn mắt, mím môi cười nói.
Cầu thang dẫn lên sân thượng ở tằng bảy phải đi qua một ngã rẽ, cho nên trong lúc máy người đang nói chuyện, hoàn toàn không phát hiện cầu thang phía sau ngã rẽ có một bóng người lăn xuống.
Bóng người kia dường như cũng không có đi hai chân như người bình thường, mà là đang dùng 2 tay 2 chân bò xuống dưới! I
"Tôi, tôi cảm thấy dị năng hệ thủy cũng rát lợi hại, hơn nữa tôi cũng thích" - Có Dao bị đả kích nhưng vẫn ra vẻ trần định nói.
"Ha ha ha, còn bày đặt dị năng hệ thủy, cậu thật cho rằng mình là cô tiên Balala sao?" - Nhậm Vũ Lan không chút khách khí cười nhạo nói.
"Cô Quách, chúng ta đi xuống trước đi, em muốn đi hỗ trợ... I"
Có Dao còn chưa nói xong, liền thấy được bóng người phía sau Nhậm Vũ Lan và Hà Nhược Nhụy, cô mở to hai mắt, kia rõ ràng là một con xác sống mài
Quách Dung Dung cũng thấy được xác sống sau lưng hai người, vội vàng hô: "Có xác sóng, hai em mau tránh ral"
Grừ... I
Con xác sống kia giống như nghe hiểu tiếng người, đột nhiên gào rống.
Nhậm Vũ Lan và Hà Nhược Nhụy không dám quay đầu nhìn lại, trực tiếp thét chói tai ôm đầu chạy ra phía trước!
Con xác sống kia cũng đuỏi theo, Quách Dung Dung kéo tay Có Dao chạy về phía phòng ngủ của họ, đồng thời cô ta cũng ý thức được một chuyện.
Lý Ngôn Hè và Phục Anh quyết định rất đúng, néu không đi luyện tập giết xác sống, thì lúc gặp được xác sóng cũng chỉ có thể chạy trốn hoặc là kết cục bị ăn thịt thôi.
Giữ... I
Con xác sống kia nhảy lên vồ đến sau lưng máy người họ, nó ngã ở trên mặt đất nhưng cũng thành công túm được mắt cá chân của Nhậm Vũ Lan.
"Cứu mạng -"
Nhậm Vũ Lan giãy giụa bò về phía trước, dùng một chân đá con xác sóng kia, mà lúc này Hà Nhược Nhụy đã chạy vào một gian phòng ký túc xá bên cạnh, khóa Nhậm Vũ Lan có chút tuyệt vọng, lại nhìn thây Cô Dao câm một cây lau nhà không biết lấy từ đâu ra, vọt lại đây, sau đó liều mạng đập vào đầu con xác sống kia.
"Chúng ta có nhiều người như vậy, sao có thể đánh không lại một con xác sống này, cậu mau dùng sức đi"
Có Dao la lên, Quách Dung Dung cũng vòng lại một lần nữa, cô bắt chước Lý Ngôn Hè cằm một cái chân bàn, dùng sức hướng trên đầu xác sóng đập xuống.
PhanhIl
Một trận đánh qua đi, con xác sóng kia rống lên một tiếng cũng không có dừng lại, Quách Dung Dung sức lực hiển nhiên có hạn, nhìn thấy nó sắp há mồm cắn chân Nhậm Vũ Lan, Có Dao dùng hết sức đem toàn bộ cây lau nhà đều nhét vào †rong miệng nó.
Lúc nhóm người Lý Ngôn Hè, Phục Anh lên tới, đã thấy được Cố Dao càm một cây lau nhà thật dài liều mạng đem con xác sóng đẩy vào tường.
PhanhIl
Một tiếng va đập vào vách tường, con xác sống kia rốt cuộc không còn nhúc nhích, Có Dao lại tiếp tục đem đầu con xác sống kia đập cho nát nhừ.
Bóp bóp bóp -
Phục Anh vỗ tay tán thưởng: "Bé Dao Dao thật lợi hại nha, chụy thật ngưỡng mộ em nha”
Mà lúc này Cố Dao cũng không buông tay, đôi tay cô tuy rằng phát run, nhưng cho tới bây giờ cô còn không dám thả lỏng.
"Được rồi, Có Dao, nó đã chết" - Lý Ngôn Hề nhìn Có Dao vẫn còn ở trong trạng thái chiến đấu, đi tới nói.
Toàn bộ đầu đều bị đập nát, con xác sóng rốt cuộc chậm rãi từ trên tường trượt xuống dưới, đồng thời, một viên đá sáng láp lánh trong suốt như ngọc cũng rơi xuống đất! I
"Ngôn Hè, Ngôn Hè các cậu đã trở lại, tôi vừa mới giết nó sao?" - Có Dao nói năng lộn xôn.