Phục Anh chưa từng nghĩ đến chuyện này, hiện tại sau khi Lý Ngôn Hè nhắc nhở, cô cảm thấy càng nghĩ càng buồn bực.
Thế giới đều tê liệt, tiền có ích lợi gì?
"Tài sản của tôi a..."
Trong màn hình Phục Anh lên tiếng kêu rên than khóc, ngoài màn hình Phục Đình Du lại cười vui vẻ, rốt cuộc anh cũng nhìn tháy Phục Anh bị đả kích một lần, thì ra cô còn biết cái gì kêu là tài sản?
"Tìm được rồi, chính là con xác sống này."
Lý Ngôn Hề dẫn theo ba người tìm được con xác sóng bị bọn họ hợp lực chém chết lúc trước, ở trong một đống máu thịt mơ hồ không rõ hình dạng, một viên đá quý giống hệt viên Phục Anh nhặt được đang tỏa sáng rực rỡ.
Quách Dung Dung ở bên cạnh nôn mửa, nếu biết cái mùi này nồng như vậy, cô sẽ không đi theo xuống đây đâu.
Sau khi phát hiện một viên, Phục Anh và Có Dao càng thêm hăng hái, bịt mũi tìm trong những con xác sống còn lại, cuối cùng, các cô tìm được bón viên, thêm con ở sân thượng, tổng cộng có năm viên.
"Có Dao, đến lượt cậu phát huy" - Phục Anh ra hiệu nói.
"Tôi phát huy2 ÒII Đúng đúng đúng!"
Có Dao nhìn bón viên đá rõ ràng rất dơ nhưng thoạt nhìn vẫn sáng bóng, sau đó bắt đầu chuẩn bị phóng nước ra ngoài.
"A2 Tại sao không phóng ra được?" - Có Dao nghỉ hoặc nhìn tay mình, chẳng lẽ cô không thức tỉnh dị năng sao?
"Tưởng tượng trong đầu cậu hình dạng của nước" - Lý Ngôn Hè bên cạnh nói.
Lúc này, quả nhiên Có Dao thành công thả ra một tia nước nhỏ, cô hài lòng cười hắc hắc...
Lý Ngôn Hề lẳng lặng nhìn tinh hạch sau khi được Có Dao rửa sạch, chính là nó.
Sao cô lại không biết đây là thứ gì, chỉ là cô không muốn mình là người đầu tiên phát hiện ra nó thôi.
Tinh hạch xác sóng, là một vật năng lượng nằm ở trong óc xác sóng, nó có thể được người dị năng hấp thụ, cũng là loại tiền tệ duy nhất được lưu thông sau này.
Ở kiếp trước, cô không phải là người dị năng, luôn coi tinh hạch là tiền tệ để đổi lấy thức ăn.
Hơn nữa, có rất nhiều loại tinh hạch, cô không có khả năng đem mỗi loại đều đặt ở bên trong không gian của mình để chiếm lấy một ô vuông, cho nên vẫn không phát hiện tinh hạch thật ra có liên quan rát lớn đến công năng của ba lô. "Năm viên chiêm một cái ô vuông, cũng không tệ lắm” - Lý Ngôn Hê nói.
"Cái gì một cái ô vuông?”
Quách Dung Dung cũng không biết ba lô không gian của Lý Ngôn Hè, lúc này cô ta phát hiện Lý Ngôn Hè nhìn khoảng không phía trước, liền tò mò hỏi.
"Cô Quách, chuyện này em cũng không muốn gạt cô, cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng vì nó có chút vô dụng, lại sợ sau này gây thêm phiền phức, cho nên cô có thẻ giữ bí mật giùm em không?" - Lý Ngôn Hè hỏi.
Chuyện này cô và Phục Anh đã thương lượng qua, sau này Quách Dung Dung chắc là sẽ đi theo cùng các cô, ba lô không gian có nói cho cô ấy biết cũng không Sao.
Các cô sẽ không đồng hành cùng người không đáng tin cậy, nhưng đã đi cùng nhau vậy thì nhát định phải tin tưởng nhau.
"Ngôn Hè yên tâm, chuyện không nên nói cô sẽ không nói."
Quách Dung Dung tự tin, cho dù không giúp được gì cho ba người, nhưng cô cũng tuyệt đối không phải là loại người phản bội bạn bè.
Khi Có Dao giải thích cho cô chuyện Lý Ngôn Hè phát hiện ba lô không gian, cô thật hâm mộ Lý Ngôn Hè, cái không gian này quả thực quá tiện lợi.
"Nhưng mà, néu chỉ có mười cái ô vuông, chả trách em nói nó vô dụng."
Quách Dung Dung không biết Lý Ngôn Hề có may mắn hay không, đồng thời xuất hiện hai dị năng nhưng cũng không giống Phục Anh và Có Dao biến ra vật thật, bất quá có hai cái, xem như là tương đối may mắn đi.