Ngoài màn hình, Lương Mộng Giai có chút hồi hộp, Lý Ngôn Hè lại đem tinh hạch bỏ vào bên trong ba lôi
Ba lô chỉ có mười cái ô vuông mà thôi, cô sẽ không cảm tháy lãng phí sao? Néu vậy nó có thể phát hiện phương pháp thăng cáp ba lô không?
Lương Mộng Giai cắn môi nhìn cót truyện phát triển.
Có thể nói, cô ta hy vọng Lý Ngôn Hẻ vĩnh viễn không phát hiện phương pháp thăng cấp kia.
Hiện tại bên cạnh Lý Ngôn Hè đã có hai người dị năng, hơn nữa Cam Vũ lại cho cô thêm cái dị năng hệ tinh thần gì đó, như vậy cô ta làm sao có thẻ để Lý Ngôn Hè đi theo lộ tuyến cô ta đã thiết ké trước đó.
Điều này không phải mục đích cô ta thuyết phục Lý Ngôn Hề tham gial
"Ha ha, lão già họ Lạc kia cũng thật là, vát vả cho Lý Ngôn Hẻ thêm một cái dị năng, lại có tình muốn dị năng hệ tinh thần gì đó."
Vương Vệ Lâm lại không cho là đúng, dị năng hệ tinh thần kia không thẻ tấn công cũng không thẻ phòng thủ, gả còn tưởng rằng Lý Ngôn Hè sẽ có thêm một cái dị năng gì đó vô cùng lợi hại, hiện tại ngay cả người xem cũng không ngừng khinh bỉ, cho rằng dị năng của Lý Ngôn Hề không ngầu cũng không lợi hại.
"Ừm, dị năng hệ tinh thần đúng thật là cũng không có tác dụng gì lớn, chờ tới lúc Phục Anh đóng máy, bên người nó liền mát đi người bảo hộ"
Lương Mộng Giai lại hơi hơi yên tâm một tí, hơn nữa hiện tại cốt truyện cũng chưa phát triển gì nhiều.
Bên trong phòng ký túc xá 719, Lý Ngôn Hề đã bắt đầu cùng mọi người lên kế hoạch cho bước tiếp theo, hiện tại Có Dao đã tỉnh lại, cô cũng nên thừa dịp khi mới ban đầu còn chưa tổ chức cứu viện, nhanh chóng đi qua Đào Lý.
"Thức ăn của chúng ta đã không còn nhiều lắm" - Lý Ngôn Hè nói.
Những thức ăn cô và Cố Dao cùng nhau kiếm về lúc trước, trải qua bón ngày đã tiêu hao không ít.
Không kể tới sức ăn của mấy nam sinh khá lớn, Nhậm Vũ Lan và Hà Nhược Nhụy căn bản không biết quý trọng đồ ăn, thỉnh thoảng cô thấy rác họ vứt ra ngoài, bên trong còn có mì gói bọn họ ăn không hét...
"Ngôn Hè, hiện tại chúng ta đi ra ngoài, thực sự một chút tự tin cô cũng không có"
Quách Dung Dung ăn ngay nói thật, ở bên ba người này, cô cảm giác mình sẽ liên lụy họ.
"Thé nên hiện tại chúng ta cũng sẽ không đi ra ngoài ngay đâu, vừa luyện tập vừa tìm xe, tình trạng bên ngoài, không có xe chắc chắn không ồn" gánh nặng, mà có thêm một người là thêm một phân thăng.
Biết chắc chắn phải rời đi nơi này, Quách Dung Dung cũng hạ quyết tâm, luyện tập kế tiếp cô cũng muốn tham gia.
Muốn đi ra ngoài tìm xe cũng không dễ dàng, Lý Ngôn Hè biết xác sống bên trong sân thể dục đều đã đi ra ngoài, hiện tại bên ngoài ký túc xá đều là xác sống.
Cố Dao nghĩ tới một cách, chính là đem đỏ vật từ trên lầu quăng xuống, néu may mắn một cái băng ghé dài có thể đập chết hai con xác sống, cảm giác rất vui nha.
"Nếu chúng ta có thẻ đập chét hét xác sống ở dưới, không phải là mình có thẻ đi ra ngoài sao?" - Có Dao hưng phán nói.
Không ngờ Lý Ngôn Hè lại lắc lắc đầu: "Cách này quả thật không tôi, nhưng cậu ném bảng ghé đập xác sống như vậy, âm thanh sẽ thu hút càng nhiều xác sống."
"Ờ ha, tôi quên, âm thanh cũng thu hút xác sóng" - Có Dao thất vọng vô cùng, cô thật vát vả nghĩ ra cách này đó.
"Bát quá tôi cảm thấy có thẻ thử nha"
Lý Ngôn Hè cười, đi vào một phòng ở tầng 3 ký túc xá, sau đó tìm được một cái chén inox, đưa Phục Anh ngưng tụ thành một cây dao nhọn, sau đó mở cửa sổ ra ném ra ngoài.
PhanhIl
Dao nhọn xẹt qua không trung, đâm vào đầu một con xác sóng dưới lầu, con xác sống kia lập tức ngã về phía sau, không một tiếng động...