Rốt cuộc mọi người đều là bạn học, hơn nữa bọn họ cũng đã ở chung máy ngày.
"Bọn họ có đồng ý đi theo chúng ta hay không lại là chuyện khác nha, hơn nữa em cảm tháy họ sẽ nghĩ chúng ta bị điên rồi"
Phục Anh nhớ tới Hà Nhược Nhụy nhát gan, bây giờ Nhậm Vũ Lan nhìn thấy các cô cũng không thèm chào hỏi, cô không cho rằng hai người đó sẽ đi theo các cô đâu.
"Ờ, cũng đúng" - Quách Dung Dung lau tóc, đang chuẩn bị dùng máy sáy, mát điện.
Xung quanh là một màu đen tói, ngoài Lý Ngôn Hè, tất cả mọi người đều sửng sốt.
"Xong đời, cúp điện rồi" - Có Dao đi tới trước cửa sỏ nhìn ra bên ngoài.
Lúc trước rất nhiều tòa ký túc xá trong trường không có tắt đèn, buỏi tối bọn họ cũng có thể nhìn thấy các tòa ký túc xá khác vẫn sáng đèn, nhưng bây giờ tất cả đều tối thui, chỉ còn lại máy cái bóng đen phía dưới lắc lư quá lại, Có Dao đột nhiên có cảm giác bị thế giới vứt bỏ...
"Bây giờ sẽ không thẻ tìm được tin tức gì nữa hét."
Quách Dung Dung tâm tình phức tạp, lúc trước cô ta còn không muốn rời khỏi chỗ này, xem ra hiện giờ nơi này cũng đã đuỏi các cô đi rồi á.
"Nghỉ ngơi thật tốt đi, ngày mai còn phải làm nhiều việc lắm"
Lý Ngôn Hề bình tĩnh nhát, cô biết trong khoảng hai ngày này sẽ mát điện, lại thêm khoảng hai ngày nữa ngay cả tín hiệu điện thoại cũng sẽ không còn.
Máy người trò chuyện trong chóc lát rồi đi ngủ, Lý Ngôn Hề cảm nhận được hai nữ sinh ở phòng kia hình như đi tới phòng nam sinh ở trong chóc lát, nhưng mà bọn họ thực mau liền rời đi.
Dàn dàn, Lý Ngôn Hèề buôn ngủ khép lại đôi mắt.
Thé giới này, cơn buồn ngủ đều rất chân thật á...
Sáng sớm ngày thứ hai, dị năng ba người đã hoàn toàn khôi phục liền ăn bữa sáng, sau đó tiếp tục dùng dị năng giết xác sóng bên ngoài.
Trịnh Vũ cũng đã tỉnh, ngoại trừ Trương Đào còn đang hôn mê, Trần Minh và Chu Khải Duệ cũng tính toán đi cùng ba cô gái phòng 719 luyện tập giết xác sống.
"Các cậu tính rời đi nơi này?”
Trần Minh kinh ngạc hỏi, nếu không sao các cô lại lên kế hoạch quét sạch xác sống phía trước ký túc, sau đó đi tìm xe?
"Đúng vậy, chỗ này đồ ăn đã gần hét, hơn nữa chúng ta cho rằng tình huống bên ngoài sẽ càng ngày càng tôi tệ." Lý Ngôn Hê trả lời, hiện tại thang máy cũng không thê dùng nữa, bọn họ chỉ có thể nghĩ cách đi qua cầu thang bộ tằng 5 đã sụp để xuống lầu.
Nhìn cầu thang bộ tằng 5 sụp có chút nguy hiểm, Quách Dung Dung hơi do dự, bảo cô ta từ đây nhảy qua, chắc không được đâu.
"Tôi nghĩ chắc tôi có thể sửa"
Trịnh Vũ hơi trầm mặc nói.
Chỉ thấy anh ta dùng tay vuót trên mặt đát đá vụn, những hòn đá đó bắt đầu lắc lư nhẹ nhẹ, ngưng tụ ở chỗ sụp của cầu thang, biến thành máy bậc thang không khác lắm so với trước.
"Wow, đây là dị năng hệ thổ trong truyền thuyết sao? Cảm giác thật an toàn, người anh em được lắm nha" - Chu Khải Duệ hâm mộ nói.
"Được rồi, đi thôi" - Trịnh Vũ cũng có chút hưng phấn, anh nghe hai người Trần Minh nói về chuyện tiến hóa dị năng, cũng không ngờ mình sẽ tiến hóa dị năng hệ thổ.
Cảm giác... cũng không tệ.
Bởi vì có ba nam sinh gia nhập, nên cả buỏi sáng dùng dị năng và tập luyện cận chiến, nhóm người đã rửa sạch tất cả xác sóng trước cửa ký túc xá, tuy vẫn có vài con xác sóng du đãng gần đây, nhưng Lý Ngôn Hè cảm tháy đã đến lúc.
Chiếc xe kia ở không xa ký túc xá của họ lắm.
"Tôi và Phục Anh đi ra ngoài, Cố Dao và cô Quách ở chỗ này chờ mở cửa là được" - Lý Ngôn Hề nói.
" Sau khi đi ra ngoài các cậu định đi nơi nào? Đường phó bên ngoài đều là xác sống, sẽ rất nguy hiểm"
Trần Minh có gắng thuyết phục, từ lần chạy từ thư viện qua đây, kinh nghiệm nói cho anh biết, trong trường học đã nguy hiểm như vậy, đừng nói là đường phố bên ngoài còn tới cỡ nào.
"Cũng chưa biết nữa, tôi định đi tìm người nhà trước" - Lý Ngôn Hè trả lời, cô không muốn nói với người khác chuyện đi Đào Lý.
Nơi đó là một trong những con át chủ bài của cô nha...