Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Minh Triều Ngụy Quân Tử

Chương 353: Kinh doanh Liêu Đông (2)

Chương 353: Kinh doanh Liêu Đông (2)





Lại một bức tấu chương phóng như bay tới kinh sư.

Tần Kham trong tấu chương trần thuật hiện trạng thối nát của Liêu Đông, cùng với lâm thời bổ nhiệm nguyên Chỉ huy sứ Trầm Dương vệ Ngụy Dương làm quan Tổng binh Liêu Đông, cùng với nguyên tri phủ Nghĩa châu Lưu Bình Quý thăng nhiệm làm tuần phủ Liêu Đông, phía sau còn có một cuỗi danh sách bổ nhiệm tướng lãnh và quan viên.

Trên thánh chỉ của Chu Hậu Chiếu đã nói rất rõ ràng, lệnh cho Tần Kham tạm thời làm đốc phủ Liêu Đông, đốc phủ tất nhiên có quyền bổ nhiệm và quyền can thiệp trực tiếp vào quan trường và vệ sở Liêu Đông, tấu chương vào kinh sư, Chu Hậu Chiếu đối với chuyện của Tần Kham vẫn khá chú ý, lập tức gọi nội các Tiêu Phương, Lý Đông Dương và Dương Đình Hòa ba người thương thảo một phen, sau đó lấy ra đình nghị với quần thần trên tảo triều.

Vốn bản danh sách này Tần Kham đã trải qua suy nghĩ thận trọng, liệt kê bên trong cơ bản đều là quan viên và tướng lãnh tầng trung và tầng thấp vốn có của Liêu Đông, không hề có cái hiềm dùng người không khách quan, về phần duy nhất một phó tổng binh Liêu Đông đô ti Diệp Cận Tuyền bên trong, không hề gây chú ý trong một hàng dài danh sách điều nhiệm thăng nhiệm, rất nhanh bị các đại thần bỏ qua, về lai lịch của Diệp Cận Tuyền, Tần Kham cũng chỉ trong tấu chương nói là đệ tử võ gia mời chào được, rất hiểu chiến trận binh pháp, có thể dùng được.

Mặt khác năm trăm thiếu niên binh cũng lưu lại một trăm người ở lại Liêu Đông đi theo Diệp Cận Tuyền, một trăm thiếu niên binh này sắp phải học đọc sách biết chữ, đọc thông binh pháp, hơn nữa mỗi ngày phải án theo phương pháp thao luyện kiểu mới Tần Kham lưu lại để tiến hành huấn luyện hằng ngày, một năm sau bọn họ sẽ được rải tới các vệ sở Liêu Đông đảm nhiệm những chức quan quân nhỏ như tiểu kỳ, Tổng kỳ.

Trong phủ đệ của Lý Cảo và rất nhiều phạm quan tịch thu được chừng gần trăm vạn lượng bạc, tất cả đều là tiền hiếu kính mấy năm nay âm thầm làm sinh ý bán da lông, hỏa khí thậm chí và kim loại với Thát tử, khoản tiền này Tần Kham âm thầm giữ lại năm mươi vạn lượng, dùng số tiến này để xây một quân khí chế tạo cục ở Liêu Dương, cũng mời chào một đám công tượng có kinh nghiệm chuyên môn nghiên cứu chế tạo súng và hỏa pháo.

Thứ quá phức tạp không thể chế tạo, Tần Kham cũng không phải nhân tài kỹ thuật, chỉ có thể y theo trí nhớ mơ hồ của kiếp trước viết ra phương pháp và tỷ lệ phối lựu đạn, mìn và thuốc nổ đen, lệnh cho các công tượng chiếu theo đó mà nghiên cứu chế tạo và thực hiện.

Có mấy thứ này, tương lai bất luận đối mặt với kẻ địch nào, đều là cỗ máy giết người khiến người ta cả đời khó quên.

Diệp Cận Tuyền phụng mệnh lệnh của Tần Kham, tiến hành cải biên biên quân Liêu Đông một cách dứt khoát hẳn hoi, đồng thời tân nhiệm Ngụy Dương Liêu Đông đô ti được Tần Kham triệu vào Đô Ti phủ.

Không biết Tần Kham nói với Ngụy Dương những gì, mọi người chỉ thấy Ngụy Dương hăng hái tiêu sái đi vào, nhưng ủ rũ đi ra, thuộc hạ đồng liêu tới hỏi hắn cũng chỉ thở dài, một chữ cũng không nói, cảm xúc xuống thấp tới cực điểm.

Cùng lúc đó, Diệp Cận Tuyền bắt đầu tuần tra doanh địa tù binh ngoài thành Liêu Dương, nói là tù binh, kỳ thật chỉ là mấy vạn biên quân Liêu Đông bị Lý Cảo che mắt, về sau thì đầu hàng triều đình, nhóm người này sau khi đầu hàng liền bị tước binh khí, do tám ngàn nghi trượng binh của Tần Kham và bộ phận kỵ binh Đóa Nhan nghiêm mật trông giữ.

Doanh địa Tù binh kéo dài hơn mười dặm, các tướng sĩ tay cầm binh khí tuần tra qua lại, các biên quân Liêu Đông không có binh khí thì thấp thỏm lo âu ở trong doanh trướng, phỏng đoán vận mệnh tương lai của mình.

Diệp Cận Tuyền mặc giáp trụ vào thời kì mẫn cảm này tiến vào tù binh doanh, bắt đầu thanh lý biên quân Liêu Đông.

Các tướng lĩnh tập trung một chỗ, các quân sĩ thì tập trung ở chỗ khác, tiến hành thăng miễn điều nhiệm tướng lãnh, đồng thời các quân sĩ biên quân Liêu Đông bình thường cũng bị các Giáo úy Diệp Cận Tuyền dẫn tới tách ra, trộn lẫn, cuối cùng phân phối lại về các vệ sở.

Ý chí của Tần Kham, ở vùng đất Liêu Đông này được quán triệt triệt để.

"Ê, Hán nhân, dũng sĩ Đóa Nhan của chúng ta lúc nào mới có thể rời khỏi Liêu Dương về thảo nguyên chăn thả?"

Vào một buổi chiều gió bắc gào thét, Tháp Na mặc quần áo đỏ rực như lửa xông vào nha môn tri phủ.

Mấy tên thị vệ vẻ mặt lúng túng vây quanh nàng ta, muốn cản mà không dám cản.

Tần Kham ngây ra một lúc, vẫy lui thị vệ, sau đó cười khổ nói: "Tháp Na cô nương, ta có danh có họ, vừa không phải tên là "ê" cũng không phải tên là "Hán nhân", chúng ta có phải trước tiên nên thay đổi cách xưng hô không?"

Tháp Na lườm hắn, bĩu môi: "Ngươi tuy rằng là đại quan Minh đình, nhưng ngươi không phải người tốt."

Tần Kham bất đắc dĩ nói: "Chờ vài ngày nữa biên quân Liêu Đông ổn định rồi, các ngươi có thể về thảo nguyên, ta có phải người tốt hay không hình như chẳng liên quan gì tới ngươi cả."

Địch ý của Tháp Na đối với Tần Kham không biết là từ đâu mà có, nghe vậy lườm hắn nói: ""Ngươi nếu không phải người tốt, vậy lờ thề của ngươi và ngạch trực cách là không đáng tin cậy, ai biết ngươi lợi dụng Đóa Nhan chúng ta xong rồi thì có trở mặt đổi ý giống như Thành Tổ hoàng đế của các ngươi hay không?"

Tần Kham sầm mặt xuống, nói: "Tháp Na cô nương, Thành Tổ hoàng đế của Đại Minh chúng ta hùng tài vĩ lược, ngươi nói năng cho cẩn thận."

Tháp Na bướng bỉnh ngẩng đầu, giống như con thiên nga cao ngạo: "Ta nói sai à?"

Tần Kham trừng mắt nhìn nàng ta một lúc, nhưng cũng đành bật lực với nàng ta, thở dài: "Cha ngươi hôm đó khẳng định không dùng roi ngâm muối để quất ngươi, bằng không ngươi sẽ không quên nhanh như vậy."

Ngữ khí khựng lại, Tần Kham nói: "Ngươi tới đây trừ tìm ta để cãi nhau ra thì còn chuyện gì khác không?"

"Có."

"Vậy mau nói đi, nói xong thì ra khỏi cửa rồi rẽ phải."

Tháp Na lườm hắn, nói: "Ngạch trực cách muốn ta gả cho ngươi..."

Tần Kham tuyệt đối nói: "Ta thà chết không theo."

"Ngươi nói Hỏa Si có bảy thê tử, là bại hoại, cầm thú, về sau ta đã hỏi quan binh Hán nhân các ngươi, trong nhà ngươi cũng có hai thê tử, ngươi cũng là bại hoại, cầm thú."

"Tháp Na cô nương, ngươi phải hiểu cho rõ, ta có bao nhiêu thê tử chẳng liên quan gì tới ngươi cả, ngươi cứ ở thảo nguyên tiếp tục thả dê của ngươi, ta về kinh sư trái ôm phải ấp, hai bên chẳng có xung đột gì."

Tháp Na hung tợn lườm hắn: "Ngươi tuy rằng đã cứu mạng ta, nhưng ta sẽ không gả cho ngươi."

Tần Kham bất đắc dĩ thở dài: "Ta chưa hề nói muốn ngươi gả cho ta."

" Nam nhân mà Tháp Na ta muốn gả, nhất định là là nam nhân chính trực nhất cường tráng nhất trên đời, ngươi không phải."

"Xin ngươi hãy tin ta, Tần Kham ta cũng tuyệt đối sẽ không cưới một nữ nhân có tiền lệ đuổi giết chồng... Thuận tiện hỏi một câu, Hỏa Si đã chết chưa?"

Tháp Na lắc đầu: "Đêm hôm đó rất tối, ta cách ngoài ba mươi bước bắn một tên vào lưng hắn, chắc là bắn trúng, nhưng có chết hay không thì ta không biết, về sau thì không có tung tích của Hỏa Si nữa."

Tần Kham thở dài: "Ngươi thấy chưa, ngay cả tay nghề đuổi giết chồng cũng không ra gì như vậy, vă không thành, võ cũng chẳng tựu, ta đường đường là trọng thần triều đình nếu cưới một nữ nhân như ngươi, tự ngươi nói một câu thật lòng đi, lúc ta về già có tính là bại trong tay ngươi không?"








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch