Cuối cùng Cương Cức Thương Long vẫn lựa chọn tránh đi.
Mà lựa chọn tránh đi này lại khiến cho Lôi Thương Bạo Long thêm một cơ hội tấn công tuyệt vời.
Thương ngạc chủy mọc đầy răng nanh màu đen há rộng ra, Lôi Thương Bạo Long rống lên một tiếng về phía Cương Cức Thương Long!
Toàn phế phủ (Phế phủ: lá phổi) kích động rung chuyển, vòm họng sâu hoắm tiến hành áp súc, rồi hung hăng gào rống, mang theo uy lực cực mạnh xé nát không khí trong phạm vi hình quạt khổng lồ.
Cương Cức Thương Long kia không có chỗ né tránh, chỉ có thể dùng cái đuôi như ba tiêu che trước mặt mình, nhưng rõ ràng ngay cả lớp bì cơ rắn chắc như cương thiết của nó cũng đã bị xé rách, vảy thứ phía trên cũng tróc ra một mảng lớn!
Khi tiếng gầm rống dừng lại, Lôi Thương Bạo Long xông về phía Cương Cức Thương Long, nó vồ lấy cái đuôi của Cương Cức Thương Long, dựa vào man lực của mình mà hất tung Cương Cức Thương Long ra ngoài.
Cương Cức Thương Long kia giãy giụa thân mình giữa không trung, dùng cơ thể dài ngoằn như cương mãng cuốn lấy một cây nham trụ cực lớn đang đứng sừng sững ngay giữa chiến trường cổ đồng. Những bộ phận khác trên người nó đều mềm đi, cũng không ngừng quấn vào nham trụ...
Ổn định được thân thể, Cương Cức Thương Long nhanh chóng leo lên chóp đỉnh của nham trụ khổng lồ, đợi sau khi thân thể từ từ cân bằng lại, rồi đột ngột phóng mình lướt xuống từ trên cao, toàn bộ gai nhọn trên người nó dựng đứng lên, cứ thế xoắn lại đâm về phía Lôi Thương Bạo Long.
Trước hết là đầu, đầu của Cương Cức Thương Long vòng ra khỏi móng trước của Lôi Thương Bạo Long, tuột xuống quấn lấy gáy nó như một con lươn, sau đó quấn quanh toàn bộ thân thể Thương Long như một chiếc thòng lọng.
Rõ ràng là cương thiết bì cơ, vậy mà lại có thể mềm dẻo đến thế.
Lôi Thương Bạo Long bị Cương Cức Thương Long quấn lấy, những chiếc vảy sắc nhọn kia lại biến thành thứ gì đó còn đáng sợ hơn cả xước mang rô (xước măng rô: gai ngược, giống kiểu khóe tay), lúc Cương Cức Thương Long siết chặt thân thể lại, những chiếc vảy sắc nhọn ấy cắm phập vào da thịt của Đại Hắc Nha...
Không những siết lấy Lôi Thương Bạo Long, thân thể Cương Cức Thương Long còn không ngừng chậm rãi ngọ nguậy, đồng nghĩa với việc hàng trăm ngàn thứ vảy mài đi mài lại trên người Lôi Thương Bạo Long, vô cùng đau đớn!
Song, cặp mắt của Lôi Thương Bạo Long lại ngày càng thêm phần đỏ rực.
Dù trên thân thể đã chảy máu đầm đìa, nhưng chỗ máu đó lại không ngừng bốc hơi, dần dần long huyết sôi lên như sắp cháy lên, không chỉ đốt lên một tầng huyết diễm bên ngoài cơ thể Đại Hắc Nha, mà còn bỏng cháy lan đến chỗ Cương Cức Thương Long đang quấn người nó...
Dường như vì được ngâm trong máu mà lôi lân trở nên càng rực rỡ hơn, dưới huyết diễm hừng hực bốc cháy, từng chuỗi tử hắc thiểm điện bay lượn, vô cùng cường đại và bắt mắt!
"Úc!!!!!!!"
Một tiếng gào điên cuồng vang lên, huyết diễm trên người Đại Hắc Nha và hắc điện kia dung hợp lại với nhau, sinh ra một trận bạo liệt càng kinh khủng hơn!!
Tiếng hống này như đã phá vỡ mọi trói buộc và gông xiềng, huyết diễm nổ tung, tử hắc lôi bạo cũng được dung hợp vào, hai loại lực lượng mạnh mẽ chấn động, hất văng Cương Cức Thương Long như cành cây gai đang xoắn lấy Lôi Thương Bạo Long ra ngoài, đồng thời làm tróc ra hết những cương bì cức lân cường đại của nó!!
"Leng keng leng keng ~~~~~~~~~ "
Từng chiếc vảy đứt lìa, rụng xuống như từng cây đinh gỉ sắt.
Cương chi bì cơ cũng rách nát không chịu nổi, rơi vãi xuống từ khắp người Cương Cức Thương Long.
Toàn thân Cương Cức Thương Long đầy máu, tử hắc lôi bạo kia khiến gân cốt toàn thân nó tê dại đến mức không nhúc nhích nổi, mà Cổ Long chước huyết của Đại Hắc Nha đang chảy trên người nó thì như chứa hỏa độc, bắt đầu giày vò Cương Cức Thương Long đã thụ thương...
Dù cho từ trên xuống dưới thân thể Lôi Thương Bạo Long không có lấy một khối bì cơ hoàn chỉnh, nhưng huyết cuồng khí diễm quanh người Lôi Thương Bạo Long không hiểu tại sao mà vẫn tiếp tục điên cuồng tăng lên, còn có ý chí chiến đấu hừng hực đó nữa, tất cả đều chứng tỏ rằng, đầu Lôi Thương Bạo Long này không thể tùy tiện bị đánh ngã!
Lại nhìn Cương Cức Thương Long, rõ ràng nó đã không còn khí thể như chúa tể thống trị mọi thứ lúc ban đầu, ngược lại tựa như một đầu thiết mãng bị trọng thương, sinh ra mấy phần sợ hãi từ tận đáy lòng đối với Lôi Thương Bạo Long vốn có cấp bậc thấp hơn mình.
Quan sát từ đại đình trên mặt hồ, thần sắc vị trưởng lão có râu của Thương Long điện trở nên trầm trọng, dáng vẻ cực kì lo âu.
"Cổ Long này Cổ Long chiến kỹ, càng đánh càng hăng, e rằng lần này Cân Quắc đã gặp phải đối thủ khó giải quyết rồi." Trưởng lão Thương Long điện nói, đưa mắt nhìn lướt qua những khu vực khác trong chiến trường cổ đồng.
Còn ít nhất hơn một nửa, bọn chúng đều rất thông minh, chỉ cố thủ trong vùng lãnh địa nhỏ của mình, không tùy tiện dây vào cường địch, cũng đồng thời tuyệt đối không để cho mấy tên yếu hơn liên thủ tới khiêu khích mình.
"Không thể nào, ta đặt tiền mồ hôi công sức lao động tận hơn nửa năm vào Phó Cân Quắc đấy, nàng ta là đại đệ tử của Thương Long điện cơ mà, cớ sao lại có thể bại dưới tay một tên vô danh tiểu tốt chứ!"
"Chủ nhân của hắc sắc bạo long kia là ai thế, hắn nuôi rồng kiểu gì vậy, tại sao rõ ràng chỉ là một đầu thượng vị Long Tướng, vậy mà lại có thể đánh bại được cả Cương Cức Thương Long thực lực ngụy Chủ Cấp??"
"Cổ Long là vậy đấy, nhất là chủng bạo long, chúng nó là Lược Thực giả cao cấp nhất, nếu Cương Cức Thương Long không thi triển Thương Long huyền thuật mà chỉ đánh tay không như vậy với Cổ Long, chắc chắn sẽ đại bại!"
Trong các tửu lâu, đoàn người mặc y phục làm bằng tơ lụa đều đang chú ý đến cuộc tỷ thí giữa hai con rồng này, trong đám người này có không ít Mục Long sư, thậm chí có vài người đã dự thi vào mấy ngày trước.
"Cơ mà, các ngươi có ai biết người kia không?" Lúc này, đã có người bắt đầu quan tâm đến chủ nhân của hắc sắc bạo long.
"Không phải người này đi ra từ đại quan đình sao, đúng rồi, đó là người của Chúc môn!"
"Không phải Chúc môn mới có tang sự vì một tiểu bối chết trên chiến trường à, sao còn phái đệ tử lên từ tìm đường chết vậy??"
"Chúc môn rất ít khi bồi dưỡng Mục Long sư, nếu có thì thực lực cũng không thể nào sánh bằng những tộc môn và tông lâm, thậm chí ta còn nghe nói, Chúc môn bọn họ đã kết thù oán với một đại thế lực, lần này Chúc môn có bao nhiêu người dự thi, thì phải chuẩn bị chừng đấy quan tài!"
Chúc môn!
Ai ở Hoàng Đô đều biết tộc môn này có tiếng thạo về chú nghệ.
Kiếm bọn họ đúc được Kiếm Tông thích dùng nhất.
Một vài công phường bên dưới của bọn hắn thì đã hợp tác lâu dài với các đại quốc gia, các loại khôi giáp, vũ khí mà các quân đội tinh nhuệ dùng, trên cơ bản đều có khắc lạc ấn của Chúc môn, càng không cần phải nói đến những linh kiện chủ chốt có công dụng siêu phàm mà Thần Phàm giả trong các đại thế lực hay sử dụng như đầu khải, yên thú, khải y, khải trảo các loại...
Một tộc môn như vậy, cho dù không có bất kỳ một Thần Phàm giả hay Mục Long sư cường đại nào trấn thủ thì vẫn được rất nhiều tổ chức tôn kính, dẫu sao mỗi một khí kiện bọn họ chế tạo đều có thể tăng cường thực lực một người trên diện rộng!
Thế nên trong lần thi đấu Thế Lực này , không một ai cho rằng Chúc môn có phần thắng, huống chi lúc trước còn có một vị đệ tử Chúc môn đã chết.
"Không biết là đệ tử đến từ hệ nào của Chúc môn, trông thực lực có vẻ không tệ lắm, có thể miễn cưỡng đối chọi với đại đệ tử Thương Long điện."
"Nhiều nhất cũng chỉ trụ được đến vòng kế tiếp thôi, thực lực thế này, e rằng tại vòng thứ hai sẽ bị đại đệ tử ưu tú của những thế lực kia hội đồng hành hung đánh cho bầm dập."
"Không biết lời đồn có thật không, đệ tử Chúc môn có lại tiếp tục chết trên chiến trường này không đây..."