Hoàng Vương cũng không phải là người có thể tùy ý lừa gạt.
Huống chi dưới ánh nhìn chằm chằm của vạn chúng, rõ ràng chính Triệu Thần đã hạ sát thủ trước, còn có mấy trăm ngàn người dân ở mê tường làm chứng.
Ở trên triều đình này, mặc dù là bọn họ có ý muốn phá đổ Chúc Môn, thì cũng không dám ở đây tùy tiện đổi trắng thay đen đối với trường hợp rõ rành rành thế này.
Giải thích, tất nhiên cũng phải nhất trí.
Đúng là Triệu Thần ra tay giết người trước, nếu không phải Chúc Minh Lãng mặc Dung Hỏa Khải Ảnh ở trên người, thì sợ là trái tim hắn đã bị Quỷ Long bóp nát rồi.
"Triệu Doãn Các, ngươi cũng đi ra ngoài tự kiểm điểm lại đi, trong vòng hai năm không được phép trở về." Hoàng Vương mở miệng nói.
Triệu Doãn Các vừa nghe thấy vậy, trong lòng mặc dù có rất nhiều oán hận, nhưng cũng chỉ có thể chịu đựng, đồng thời vâng vâng dạ dạ đáp lại.
"Chúc Minh Lãng, ngươi hoàn toàn có thể làm Triệu Thần giữ lại một chút hơi thở, lại đến nơi này cáo trạng, bổn hoàng cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Triệu Thần. Nhưng nếu ngươi giết hắn, thì cũng tương đương với chuyện không để con cháu hoàng tộc vào trong mắt. Nhìn thấy ngươi biểu hiện xuất sắc ở trong thi đấu lần này, cho phép ngươi ở lại ăn tết trong hoàng đô, sau khi qua lễ tân niên thì tự mình thu dọn đồ đạc rời đi. " Hoàng Vương nói.
"Chúc Minh Lãng nhận phạt." Chúc Minh Lãng hành lễ nói.
An Vương nghe được kết quả sau cùng lại là thế này, sắc mặt vẫn khó coi như trước.
Nhưng hắn cũng biết, Hoàng Vương đã ra quyết định này thì tuyệt đối sẽ không thể thay đổi.
Cuối cùng vẫn là đám người Hoàng Thiếu bang này quá vô dụng, thật không biết nghĩ ra lý do nào tốt hơn.
...
Đúng là chỉ đi lên cho có lệ mà, hoàn toàn chẳng có gì gọi là phán xử cả.
Chúc Minh Lãng rời khỏi hoàng cung, tâm trạng rất vui vẻ.
Cũng không phải hắn vui vì không bị xử phạt nặng, mà là vì chuyện của Ly Xuyên đại địa cuối cùng cũng có kết quả viên mãn.
Quyền tọa trấn, quyền thống trị, đều đã xử lý thỏa đáng.
Tổ Long thành cũng thuộc một bộ phận của Cực Đình đại lục, hơn nữa bởi vì chiêu hàng phong quân cho Lê Vân Tư, cho nên chiến tranh sẽ ngừng lại mấy năm.
Không có chiến sự, đối với Ly Xuyên đại địa mà nói đây chính là ân điển tốt nhất của trời cao.
Vừa nghĩ tới nỗi lo âu tích tụ ở giữa hàng lông mày của Lê Vân Tư cuối cùng cũng có thể tiêu trừ, Chúc Minh Lãng cũng thở ra một hơi thật dài.
Hơn nữa, có lẽ không lâu sau, Lê Vân Tư cũng sẽ tới hoàng đô.
Cuối cùng nàng cũng có thể gỡ xuống hết tất cả gánh nặng, nghỉ ngơi thật tốt!
...
Chuyện Duệ Quốc bị chiếm lĩnh, rất nhanh liền lan truyền ra khắp hoàng đô.
Trong lúc nhất thời kẻ thống trị ở Ly Xuyên đại địa cũng trở thành một truyền thuyết nhỏ được mọi người ở hoàng đô bàn tán rất nhiều.
Trên thi đấu thế lực, Chúc Minh Lãng hào quang rực rỡ, một mình quyết chiến với một đám người.
Trên chiến trường, Lê Vân Tư công kích bất ngờ, thống lĩnh đại quân đánh bại một Duệ Quốc cường đại hơn gấp mấy lần, từ một quốc gia nô lệ trở thành quốc bang được Cực Đình hoàng triều công nhận, chỉ có bấy nhiêu đây đã đủ khiến cho người ta bàn luận say sưa.
Nói đến cũng thấy vô cùng kỳ quái.
Trong hoàng đô dần dần có người đặt Chúc Minh Lãng và Lê Vân Tư ở cùng một chỗ để so sánh.
Dường như đang tranh luận xem, rốt cuộc là ai xuất sắc hơn.
Cũng may tốc độ lan truyền tin tức ở đây rất chậm, nếu như người dân của Tổ Long thành lăn lộn đến Cực Đình hoàng đô, sợ là không cần đến mấy ngày là có thể khiến cho bầu không khí ở đây bị vặn vẹo, mọi người cũng không còn thảo luận xem người nào lợi hại hơn, người nào lóa mắt hơn trong năm nay, mà là những chuyện kỳ kỳ quái quái trước kia...
...
Lê Vân Tư sẽ đến hoàng đô, nên Chúc Minh Lãng cũng không vội chạy về Tổ Long thành.
Chờ phong quân kết thúc, cùng nhau đi cũng không muộn.
Những ngày này Chúc Minh Lãng dốc lòng tu hành mục long thuật, có danh sư như Cẩm Lý tiên sinh ở đây, Chúc Minh Lãng tu hành mục long chi thuật sẽ càng chính xác hơn rất nhiều.
Nhất là sự trưởng thành của Bạch Khởi và Mạc Tà, đây sẽ là mấu chốt để thực lực hắn có thể tặng lên đáng kể.
Đầu tiên là Bạch Khởi, nhu cầu tiến hóa cực kỳ hà khắc, nó có được huyết mạch của Ngân Nguyệt Thương Long, cũng có năng lực của Tinh Phong Băng Long, muốn tìm linh vật có liên quan đến hai loại huyết mạch này cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Vì để Tiểu Bạch Khởi cường hóa đến đỉnh vị Chủ cấp, mấy ngày nay Chúc Minh Lãng thường xuyên đến Tượng Sơn, đi săn bắt những long thú hung mãnh được nuôi ở trong Tượng Sơn của Cổ Long cung đã bị tàn phá, để Bạch Khởi có thể trải qua một cuộc chiến tẩy lễ.
Chỉ có ở chỗ sâu trong Tượng Sơn mới có Cổ Long hoang dã có thực lực đủ cường đại.
Chúc Minh Lãng chui vào trong đó, liền bị lạc ở bên trong, thoáng một cái nửa tháng đã trôi qua, lúc đi ra ngoài chẳng khác gì là người rừng.
...
Đi ra dọc theo hoành thành Tượng Sơn, Chúc Minh Lãng ngẩng đầu nhìn hoàng đô ở trên không, tầng mây sáng rực rỡ như cung điện, trên tầng mây, Vân Sơn Long Nhai dáng vẻ to lớn như ẩn như hiện, long khí đầy màu sắc, thánh quang rạng rỡ như đang bay múa.
Lúc này Tiểu Bạch Khởi cũng giương mắt lên, kêu lên một tiếng về phía Vân Chi Long Quốc của hoàng đô ở trên cao cao kia.
"Ngươi muốn đến đó lựa chọn đối thủ?" Chúc Minh Lãng nhìn thoáng qua Vân Chi Long Quốc.
Trên Vân Quốc, đó là khí vận chân chính của hoàng triều.
Cũng là nơi giúp hoàng triều sừng sững không ngã, nắm giữ hết toàn bộ quyền thống trị.
Quả thật Chúc Minh Lãng có hứng thú rất lớn đối với Vân Chi Long Quốc, nhưng kiểu người như hắn được cho là "xem thường hoàng tộc", nên có lẽ sẽ không có khả năng bước vào Vân Chi Long Quốc.
Trừ phi những thứ trong hộp gấm của mình, có đồ vật mà hoàng tộc rất muốn mua, có thể dựa vào đó mà đổi lấy một tấm vé tiến vào Vân Chi Long Quốc?
Ánh mắt Chúc Minh Lãng sáng rực lên.
Chạy đến trong Tượng Sơn làm người rừng đặc huấn, thật đúng là không bằng đến Vân Chi Long Quốc, đến trải nghiệm hít thở tiên khí ở nơi đó!
Trên tay Chúc Minh Lãng thế nhưng đang nắm giữ một lượng khế thư lớn, những khế thư lãnh địa này, nếu như muốn bán đi, giá cả lưu động rất lớn.
Không bằng dùng nó để đổi lấy một cơ hội tiến vào Vân Chi Long Quốc!
Nói làm là làm.
Chúc Minh Lãng về đến Chúc Môn, trước tiên tu sửa lại dung nhan và vẻ ngoài của mình một chút, rồi đi nói cho Tần Dương biết mình có ý định đi trao đổi với hoàng tộc để đổi lấy một cơ hội tiến vào Vân Chi Long Quốc.
Vân Chi Long Quốc là thánh địa của hoàng triều, cho dù là con cháu trong hoàng tộc, đều phải có cống hiến rất lớn mới có tư cách bước vào trong đó.
Hơn nữa, Vân Chi Long Quốc rất ít khi mở ra đối với người của thế lực khác, bên trong nghe nói còn có rất nhiều báu vật mà trong Cực Đình hoàng đô rất khó thấy được, chỉ có thể dựa vào cơ duyên của mỗi người mà đoạt lấy.
Cho dù không đạt được vật tốt, nhưng có thể để cho bốn tiểu bảo bảo của mình lịch luyện một lần ở trong đó, cũng sẽ nhận được hiệu quả rất lớn, dù sao Vân Chi Long Quốc là một nơi thánh khí nồng đậm, nếu như rồng được nghỉ lại ở trong đó, thực lực của nó hẳn sẽ tăng lên rất nhiều!
"Công tử, hoàng tộc bên kia quả thực có người muốn lấy rất nhiều khế thư ở trên tay của chúng ta, chuyện này ta thấy rất có hi vọng, dù sao tư cách tiến vào Vân Chi Long Quốc, trong số bọn họ khẳng định là có người nắm giữ."
"Có vài người trong hoàng tộc, có lẽ là bọn họ đã từng tu hành ở Vân Chi Long Quốc trước đó, nên khí vận ở bên trong đó cũng sẽ không giúp bọn họ cải thiện lên nhiều lắm."
"Mà dưới loại tình huống này, có lẽ bọn họ vẫn sẽ nguyện ý lấy tư cách vào Vân Chi Long Quốc để đổi lấy đồ vật thiết thực hơn."
"Trước đây công tử chưa bao giờ bước vào Vân Chi Long Quốc, nên nhất định công tử sẽ có thể nhận được lợi ích rất phong phú!"
Tần Dương khẽ gật đầu, nàng vô cùng tán thưởng đối với ý nghĩ này của Chúc Minh Lãng.
Thánh địa như vậy, có cơ hội nhất định phải đi, cho dù không lấy được gì, thì linh vận đặc thù ở bên trong cũng sẽ có trợ giúp rất lớn đối với chuyện tu hành.
Đương nhiên, nếu có thể có được kỳ ngộ gì đó, thì càng hoàn mỹ hơn!
"Đi xem xem có thể để cho hai người vào đó hay không, có lẽ Linh Sa cô nương cũng sẽ cảm thấy hứng thú đối với Vân Chi Long Quốc." Chúc Minh Lãng nói.
"Được!"
Lúc châm lửa cướp đoạt hộp gấm, Nam Linh Sa bỏ ra không ít lực.
Nam Linh Sa không có hứng thú đối với những vật ngoài thân kia là một chuyện, nhưng mình cũng không thể keo kiệt được.
Huống chi hiện tại nàng là Thần Phàm giả của đội mình, nàng cường đại, cũng đồng nghĩa với chuyện mình cường đại.