Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 217: Nhất thể song hồn (1)

Chương 217: Nhất thể song hồn (1)




Dịch giả: Vương Linh

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Bỗng nhiên Chúc Minh Lãng nhớ lại một tiểu tiết trước kia.

Cách đây không lâu chính mình có gọi tên nàng, bộ dáng của nàng có vẻ không được cao hứng cho lắm.

Tuy rằng bình thường vẫn hay gọi nàng là"Linh Sa cô nương" lần này lại gọi thẳng là "Nam Linh Sa", nhưng nàng rõ ràng là đang bất mãn, hơn nữa lại không thèm che dấu.

"Nam Linh Sa không phải tên của nàng sao?" Chúc Minh Lãng suy tư.

Như vậy tên nàng là gì?

Họa Sư là Nam Linh Sa

Mục Long sư là...

"Tinh Họa cô nương, chúng ta cũng nên nhanh chóng rời khỏi đây thôi, để bọn Thánh Chúc Long ấy đuổi theo, chúng ta có thể sẽ gặp phải phiền phức lớn đấy." Chúc Minh Lãng đi tới, nhìn thoáng qua Nam Linh Sa đang họa trên Băng vân, sau đó giả vờ bình tĩnh nói.

Nam Linh Sa quay người lại, đôi con ngươi xinh đẹp nổi lên từng đợt sóng ngầm mãnh liệt.

Nàng trừng mắt nhìn Chúc Minh Lãng, khí chất trên người xảy ra biến hóa rõ rệt, không giống bộ dáng tĩnh mịch hiền hòa như trước đây, dường như nhiều hơn một phần cảnh giác.

Chúc Minh Lãng vẫn duy trì nụ cười ung dung như trước, giống như đang nói chuyện bình thường vậy.

Nhưng thật ra trái tim của hắn lại đang đập liên hồi.

Hắn cảm thấy người trước mặt đây cùng người trước đó không phải là cùng một người.

Cô em vợ họa sư và cô em vợ mục long sư, là hai người khác biệt.

Các nàng thậm chí còn không có ký ức về những việc xảy ra với đối phương.

Thần Phàm thuật cùng Mục Long thuật tuyệt đối không thể song tu.

Mình chính là ví dụ điển hình nhất.

Vậy cách giải thích duy nhất với hiện tượng bây giờ của Nam LInh Sa chính là, nhất thể song hồn.

Tích cách bất đồng.

Ký ức bất đồng.

Năng lực bất đồng.

Họa sư là một người.

Mục long sư lại là một người khác.

Đây cũng là lý do vì sao nàng khiến hắn có cảm giác tính cách nàng cứ bất thường như mưa tháng sáu như vậy.

Trước đây Chúc Minh Lãng cũng từng dựa theo hướng này để suy đoán, đáng tiếc từ đầu đến cuối hắn vẫn không có cơ hội chứng kiến Nam Linh Sa triệu hồi long thú, dù sao cũng có một số Thần Phàm giả đem vài con long thú có linh trí cao bên cạnh.

Nhưng lần này, Nam Linh Sa lại triệu hồi ra hai con long thú.

Đồng thời cũng có thể thu hồi chúng trở về linh vực được.

Nàng rõ ràng là một Mục Long Sư chân chính, chứ không phải là long thú tự nguyện đi theo nàng.

Thần phàm giả, tu vi xuất phát từ việc rèn luyện linh hồn.

Mục long sư, lấy linh hồn cộng dung cùng với rồng.

Đây chính là lý do vì sao một người không thể kiêm tu hai nghề, Chúc Minh Lãng cũng tự mình trải nghiệm qua, cho nên hắn biết rõ một khi đã đem linh hồn mình ký kết linh ước với rồng, thì coi như đã tự phế đi tu vi thần phàm đi rồi.

Cho nên trừ khi trong thân thể đó có đến hai linh hồn.

Nàng mới có thể đồng thời có được Mục Long Thuật và năng lực của Thần Phàm giả.

Nếu họa sư là Nam Linh Sa.

Như vậy Mục Long sư chính là Lê Tinh Họa!

Vị muội muội lúc nhỏ được Lê Tư Vân cứu, sau đó trốn đi.

Nam Linh Sa còn nói dối Lê Tinh Họa là Dự Ngôn sư.

Kỳ thực nàng ấy vẫn ở bên cạnh mình.

"Làm sao vậy?" Chúc Minh Lãng đã lưu ý đến ánh mắt của Nam Linh Sa, mang theo chút nghi vấn cùng tra khảo.

Là bị nói trúng tim đen rồi sao!

Nếu không....Vị họa sư tâm vô tạp niệm như Nam Linh Sa sao lại có thể có loại thần sắc này.

Chính mình cố ý gọi sai tên, khiến cho họa sư Nam Linh Sa lầm tưởng là mình đã phát hiện ra bí mật nhất thể song hồn của các nàng.

Ngược lại Nam Linh Sa cũng không biết được mình cùng cô em vợ mục long sư đã nói qua những chuyện gì.

Các nàng tuy là cùng một thân thể, cùng một ký ức, cùng một nhận thức nhưng lại không thể dùng chung năng lực được.

Cho nên khi họa sư xuất hiện, Ngoa Thú Long cùng Ly Vẫn chỉ có thể bị cưỡng chế quay trở về trong linh vực.

"Ngươi muốn thử thăm dò cái gì?" Nam Linh Sa mở miệng hỏi.

"Thăm dò cái gì, chính ngươi nói với ta, ta gọi ngươi là Tinh Họa cũng được."

Chúc Minh Lãng vẫn một mực giả vờ như không biết.

Chúc Minh Lãng làm sao có thể thừa nhận bản thân đang thử thăm dò.

"Hừ, đừng tự cho mình là thông minh." Nam Linh Sa lãnh lãnh đạm đạm nói.

"Ah, ah, Linh Sa cô nương, ta cho rằng..." Chúc Minh Lãng giả vờ không biết, tiếp tục biểu hiện như thể đã biết hết bí mật giữa các nàng.

"Ngươi muốn biết, ta có thể nói cho ngươi biết." Nam Linh Sa đem họa bút thu vào.

"Ta không có ác ý." Chúc Minh Lãng nói.

"Chúng ta lần đầu tiên gặp nhau, ở bên cầu, ngươi lầm tưởng ta là Lê Vân Tư, lần đó thật ra cũng không phải là ngẫu nhiên, bởi vì lúc đó ta đang muốn ghi nhớ dáng vẻ của ngươi, rồi sau đó dùng mộng họa giết chết ngươi." Nam Linh Sa nói.

Chúc Minh Lãng há to miệng.

Nữ nhân này cũng thật là độc ác!

"Lần thứ hai gặp mặt, ở rừng trúc." Nam Linh Sa nói tiếp.

"Là ở thư các, ngươi còn nói muốn giết ta." Chúc Minh Lãng sửa lại lời Nam Linh Sa nói.

"Ngươi cảm thấy thế nào?" Nam Linh Sa hỏi ngược lại.

Trên mặt Chúc Minh Lãng dần dần hiện lên vẻ kinh ngạc.

Lúc ở thư các, là một người khác!

Bỗng nhiên, Chúc Minh Lãng mới nhớ lại Lê Vân Tư lúc ở Quang Vinh Cốc thành có nói một câu.

Cẩn thận người ngươi gặp bên cầu.

Nàng bảo mình phải cẩn thận với Nam Linh sa.

Bởi vì nàng thực sự sẽ động sát tâm!

Tỷ muội các nàng luôn âm thầm bảo vệ lẫn nhau, ở trong mắt Nam Linh Sa, khi đó bản thân chính là tên lưu dân đã vũ nhục Lê Tư Vân!

Chúc Minh Lãng trong lòng sợ hãi.

"Cho nên trong thân thể ngươi quả thực còn tồn tại một người khác?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Ngươi thực sự cho rằng đêm đó cùng ngươi trong địa lao là thực sự là Lê Vân Tư?" Nam Linh Sa đột nhiên chất vấn.

Những lời này như sét đánh ngang tai đối với Chúc Minh Lãng, làm cho mọi tư duy suy nghĩ trong óc trong nháy mắt đều nổ tung!

Chúc Minh Lãng lui về phía sau mấy bước.... mắt đăm đăm nhìn Nam Linh Sa.

"Vậy .....Vậy đó là ai?" Chúc MInh Lãng có cảm giác sau ót hắn đổ ra một tầng mồ hôi lạnh, tay run lẩy bẩy.

Không phải Lê Tư Vân??

"Nàng chính là người ngươi mới gọi tên." Nam Linh Sa nói.

Lê Tinh Họa??

Làm sao có thể!

Tuyệt đối không thể nào!

Mình và Lê Vân Tư....

Người nữ nhân đêm đó trói gà không chặt trong địa lao.

Nhất thể song hồn, nhất thể song hồn!

Nếu như Nam Linh Sa là một thể song hồn, vậy vị tỷ tỷ song sinh của nàng Lê Vân Tư....

"Lê Vân Tư, Lê Tinh Họa, Nam Linh sa, Nam Vũ Sa, bốn chị em... Các người là tứ bào thai tỷ muội??" Chúc Minh Lãng trong giây lát nhớ lại đêm hôm đó, Lê Anh ở trong từ đường thương tiếc.

Hắn nói hắn còn hai nữ nhi đã chết yểu.

Theo bản năng mình cho rằng Lê Vân Tư cùng Nam Linh Sa còn có hai muội muội nhỏ hơn mấy tuổi nữa, nhưng mà bốn người các nàng cũng có chia trước sau, cũng phân tỷ muội.

Lê Anh lúc đó thương tiếc cho phu nhân hắn, nhưng không hề tỏ ra thương tiếc cho hai nữ nhi chết yểu kia, điều này có phải có ý nghĩa là hai đứa bé đó vẫn còn sống.

Các nàng chỉ là đã dùng một loại phương thức khác để tiếp tục sống trong thân xác của hai tỷ tỷ mình.

. . .

DG: đoạn này có hơi loạn, thỉnh các bạn đọc chậm hoặc đọc lại cũng được để dễ phân biệt 4 tỷ muội nhà này, chủ yếu là mỗi thân thể đều có 2 linh hồn và gương mặt thì giống hệt nhau!!!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch