Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 246: Đao Hầu Môn

Chương 246: Đao Hầu Môn




Dịch giả: Vương Linh

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Thân thể Vô Mục Tà Long không ngừng cựa quậy, nó muốn dùng bộ phận cứng rắn nhất để ngăn cản trận phi kiếm như mưa này trên trời đổ xuống.

Cuối cùng thân thể của Vô Mục Tà Long bị trận kiếm vũ này xuyên ra trăm ngàn lỗ thủng, rất nhiều phần thân thể trọng yếu đều trực tiếp bị đâm nát.

Quách Xương thẹn quá hóa giận, nổi điên lên ra lệnh cho Vô Mục Tà thần giết chết Chúc Minh Lãng.

Bên người Chúc Minh Lãng còn có Băng Thần Bạch Long bảo hộ, sự linh hoạt của Băng Thần Bạch Long quả nhiên không gì sánh được, thậm chí nó còn có ở trên thân thể to lớn như pháo đài của Vô Mục Tà Long mà tự nhiên nhảy tới nhảy lui, những cái móng vuốt vụng về của Vô Mục Tà Long tự quấn vào nhau, nhưng cũng không thể chạm được vào con Bạch Long mạnh mẽ kia!

Nhắm đúng thời cơ, Băng Thần Bạch Long vươn móng vuốt ra, hạ thủ xé rách phần cổ của Vô Mục Tà Long, để lại trên lớp da của nó năm đường rạch rõ ràng, những vết rạch đó ước chừng phải sâu đến 10cm, khiến cho con Vô Mục Tà Long thống khổ rống lên.

Không thể không thừa nhận, sinh mệnh lực của con quái vật Vô Mục Tà Long này quả là vô cùng ngoan cường, chịu nhiều nhát kiếm như vậy, trước đó còn bị vô số người trong Vương phủ công khích, vậy mà lúc này nó cũng chỉ biểu hiện ra bên ngoài chút dấu hiệu suy yếu, nếu chỉ vào một mình Chúc MInh Lãng, chỉ sợ đánh đến sáng mai cũng không có cách nào giết chết được con quái vật này!

Lúc Chúc Minh Lãng đang ở một bên đối mặt với Vô Mục Tà Long, Bạch Tần An lại thần không biết quỷ không hay vòng đến một bên khác của chiến trường.

Phi kiếm trắng như tuyết, tới vô tung đi vô ảnh, mỗi một lần xuất kích đều nhắm thẳng đến phần thân thể chủ yếu của Vô Mục Tà Long mà đánh tới, mặc dù Vô Mục Tà Long là do hàng trăm hàng ngàn con huyết điệt long đan kết lại mà thành, nhưng nó cũng không có khả năng bất tử bất diệt, nhất là dưới tình huống bị nhiều cường giả vây đánh như vậy.

Lượng lớn huyết dịch như hoàng hà vỡ đê chảy xuống, thân thể Vô Mục Tà Long rõ ràng đã bị khô quắt đi nhiều, nó vẫn không ngừng thông qua những tên hắc bào nhân còn sống kia mà hấp thu lấy sinh mệnh để khôi phục trạng thái huyết sát cường đại của bản thân, nhưng lại bị hai người Chúc Minh Lãng và Bạch Tần An quấy nhiễu.

Công kích lúc nãy của Băng Thần Bạch Long, đối với nó chính là vết thương trí mạng, cũng bởi lần tập kích với khoảng cách gần ấy của Băng Thần Bạch Long, dòng máu lưu động trong thân thể Vô Mục Tà Long bắt đầu chảy chậm lại.

Băng Không Điêu Linh!

Sức sống suy giảm!

Vô Mục Tà Long hoàn toàn không có những thứ như đốt ngón tay hay xương cốt, tất cả nó có là sự cường tráng và sức lực khôn cùng đến từ chính những đường ống huyết dịch đang chảy trong thân thể, là một đầu sinh vật thân mềm không có cốt nhục, nếu huyết dịch không thể cấp tốc lưu động, không thể tuần hoàn, thì nó cũng chẳng khác gì một con rết khổng lồ bị chết cứng cả!

Quách Xương thấy thế, sắc mặt càng thêm âm trầm.

Hắn không thể ngờ rằng trong Bia thành đột nhiên lại xuất hiện nhiều cao thủ như vậy!

Bọn chúng bỏ nhiều tâm huyết để Vô Mục Tà Long được nuôi dưỡng nhiều năm như vậy! Cho dù không cẩn thận để bị một vài danh môn chính phái phát giác thì chẳng qua cũng chính là tự tìm đường chết cho bản thân, dù sao với thực lực của Vô Mục Tà Long ở Hoàng đô cũng có thể dễ dàng hủy diệt một vài thế lực!

Mắt thấy Vô Mục Tà Long không ngừng bị bổ xẻ, Quách Xương liền thừa dịp hỗn loạn mà đào tẩu.

Hắn lệnh Vô Mục Tà Long phái đến vài con Huyết điệt long bảo vệ mình, sau đó đào tẩu về hướng trong Bia Thành.

Giữ được núi xanh lo gì không có củi đốt …

Chỉ cần hắn nắm trong tay bí pháp này, lại đợi thêm mười hai mươi năm nữa, hắn lại có thể như trước đây nuôi dưỡng ra một đầu Vô Mục Tà Long cường đại khác!

Mấu chốt không phải là mấy con huyết điệt long này, mà vấn đề nằm ở một tà long sư như hắn.

Vô Mục Tà Long ở trước mặt những sinh vật cùng cấp khác, có thể không thể thể hiện được tính hủy diệt hay công kích cường đại nào, nhưng nó có một ưu điểm to lớn, sinh mệnh cường đại!

Thân thể nó do hàng trăm hàng ngàn con huyết điệt long tạo thành, trừ phi có thể đánh tan tất cả các con huyết điệt long trên người nó mới có thể hoàn toàn giết chết được Vô Mục Tà Long.

Thậm chí, chỉ cần mang đi một vài con Hắc huyết điệt long mấu chốt, cẩn thận nuôi dưỡng một thời gian, Vô Mục Tà Long lại có thể một lần nữa xuất thế.

Cho nên bản thân con Vô Mục Tà Long vẫn có thể chống đỡ một trận với những cường giả kia.

"Ha hả, tên cẩu thí kia, chịu chết đi!" Lúc này, thủ lĩnh tử sĩ vương phủ từ một bên giết tới.

Vị thủ lĩnh tử sĩ kia là một tu sĩ dùng đao có tiếng, hắn vốn dĩ tại nơi đây tu dưỡng khí tức, vừa hay gặp được tên đầu sỏ đã giết chết rất nhiều thủ hạ tử sĩ của hắn, vì vậy trực tiếp từ chỗ tối xông ra giết hắn, một đao chém thẳng xuống đầu Quách Xương!

Quách Xương căn bản không nghĩ tới ở đây còn có người ẩn nấp, quan trọng hơn là người này tu vi cũng đạt đến Quân cấp!

Một đao này, trực tiếp chém đầu Quách Xương xuống, đầu hắn như trái dưa hấu tròn lăn lông lốc trên đất.

Trong lúc nhất thời, những con hắc huyết điệt vốn đi cùng Quách Xương kia bắt đầu điên cuồng thôn phệ dòng huyết dịch tươi mới đang không ngừng phun trào ra, trong đó thậm chí còn có một con hắc huyết điệt chui thẳng vào đoạn cổ bị chắt của Quách Xương, gắt gao muốn chui vào trong cơ thể hắn.

Đầu Quách Xương dừng lại bên tường, đôi mắt hắn trợn trắng lên.

Cả khuôn mặt tràn ngập sự khó tin, thậm chí ngay trước khi chết hắn còn chứng kiến cảnh những con hắc huyết điệt long mà bản thân mình nuôi dưỡng đang tham lam cắn nuốt cơ thể mình!

Bất quá, điều khiến Quách Xương chết không nhắm chính là, đầu Vô Mục Tà Long này hắn đã che giấu vô cùng kỹ lưỡng, rốt cuộc là làm sao lại bị những người này tìm thấy?

Nếu như Quách Xương biết trên thế giới này còn tồn tại một thần phàm giả như Dự Ngôn sư, chỉ sợ là ngay đến phần thân thể bị đám hắc huyết long hút đến cạn khô kia cũng phải co quắp mấy lần!

"Ha hả, hảo đao pháp a, không biết các hạ là đao sư đến từ đâu a, giang hồ tiêu diêu tự tại, làm một vị hiệp nghĩa đao sư không phải rất tốt sao, sao lại phải chạy đi làm bọn chó săn cho mấy tên quý tộc kia?" Lúc này, một âm thanh không có dấu hiệu báo trước từ trên trời vang lên.

Thủ lĩnh đám tử sĩ vương phủ kinh hãi, chợt ngẩng đầu, thấy một người đang ôm một thanh cổ kiếm, ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn hắn.

Khí tức trên người kẻ này rất mịt mờ, vị thủ lĩnh tử sĩ này thậm chí còn không nhận thấy sự tồn tại của hắn, nếu như đối phương một kiếm đâm tới, e rằng chính mình cũng khó có thể tránh né được.

Nhưng đối phương lại không hề làm vậy.

Tựa như hắn ta xem thường mấy loại thủ đoạn đánh lén vậy.

Đao sư tử sĩ hít sâu một hơi, cầm theo thanh đao, liên tục chém xuống mặt đất, một mạch quét sạch mấy con hắc huyết điệt long kia!

Tên Đao sư kia thực chất cũng không phải vì danh trừ hại, thanh đại đao của hắn, trong lúc hắn không ngừng đồ sát đám long hồn xung quanh, đột nhiên trở nên sắc bén hơn hẳn, dường như đã đem tử hồn của mấy con Hắc huyết điệt long kia biến thành một loại lực lượng cổ quái rót vào thanh đao hắn đang cầm trên tay!

"Đao hầu môn?" Đường chủ Ngô Phong của Diêu Sơn Kiếm tông liếc mắt nhìn một chút liền nhận ra môn đạo của hắn, lộ ra vài phần kinh ngạc.

"Ha, chém xong ngươi, ta sẽ khiến vong hồn của ngươi phải bị giam cầm trong thanh đao này!" Hầu đao sư nói.

Ngô Phong nở nụ cười, trong nụ cười còn mang vài phần trào phúng.

Vốn dĩ hắn vẫn luôn trấn thủ phía sau Bia tường, phòng ngừa bọn Vô Mục giáo thừa dịp chạy trốn, đồng thời cũng xử lý luôn đám tử sĩ không biết sống chết của vương phủ, nói chung hôm nay bất kể là giáo đồ hay bọn tử sĩ, một tên cũng đừng hòng nghĩ đến việc rời khỏi nơi đây.

Vừa hay tên thủ lĩnh tử sĩ một đao chặt đứt đầu tên Quách Xương của Vô Mục giáo kia, cũng không cần làm ô uế đến kiếm của hắn.

Còn tên thủ lĩnh tử sĩ này, tu vi hình như cũng không thấp, nhưng cũng không đạt đến cảnh giới có thể tự mình chống lại một vị đường chủ Kiếm tông như hắn.

"Đao Hầu môn đã từng có lúc có thể sánh ngang với nội tình và danh tiếng Diêu Sơn Kiếm tông ta, nhưng trong nội môn lại đều toàn là mấy tên tay sai nịnh nọt như ngươi, cũng khó trách sẽ từng bước xuống dốc!" Ngô Phong từ trên tường nhẹ nhàng bay xuống dưới.

Hắn nhẹ nhàng rút thanh kiếm còn đang giữ trong ngực ra, ném vỏ kiếm lên không trung.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch