Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 257: Đúc khải trước nên hỏi ai

Chương 257: Đúc khải trước nên hỏi ai




Dịch Giả: Vương Linh

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Phương Niệm Niệm thực sự mang về được Loại Long tằm ti cùng Băng Văn bì mà Chúc Minh Lãng cần, có trợ thủ được việc như vậy, Chúc Minh Lãng cảm thấy cũng nên tăng thêm lương cho nàng rồi.

Long Tằm ti cùng Băng Văn Bì tuy không được coi là loại vật phẩm hiếm thấy, nhưng nếu muốn mua được loại vật phẩm phù hợp với nhu cầu chế tạo hiện tại của Chúc Minh Lãng cần rất nhiều thời gian tìm kiếm trong thành, muốn tiết kiệm thời gian hơn một chút thì cũng có thể trực tiếp dán giấy thưởng tìm mua vật phẩm, nhưng cách này giá cả so với giá ban đầu có thể mua được phải cao hơn vài lần liền.

Có thể trong một thời gian ngắn như vậy tìm được hết, tất nhiên rất không dễ dàng!

Nguyên liệu đều đã đầy đủ, bản vẽ cũng nhớ như in trong đầu, việc còn lại chỉ cần bắt tay vào làm thôi!

Yêu cầu đối với lò rèn khi rèn bộ khải này không cao lắm, Chúc Minh Lãng chỉ cần tùy tiện tìm một tiệm đúc là được rồi.

Nói làm là làm, trước tiên Chúc Minh Lãng đi khắp nơi tìm Cẩm Lý tiên sinh.

Cẩm Lý tiên sinh là vật biểu tượng của Chúc môn, thông thường lúc các Đại trưởng lão muốn làm ra kiện khải thần thánh nào đó, hơn phân nửa đều sẽ đến mời Cẩm Lý tiên sinh qua.

Tìm hết một vòng cũng không thấy bóng dáng của Cẩm Lý tiên sinh đâu.

Điều này làm cho Chúc Minh Lãng có chút lúng túng, không lẽ là bị người làm sau bếp mang đi rồi!?

Lúc này Chúc Minh Lãng đột nhiên nghĩ tới một người.

"Đầu óc ta quả là hư mất rồi, sao lại đi tin thứ nhàm chán như vậy, tìm Tinh Họa cô nương giúp mình dự đoán một chút không phải tốt hơn sao." Chúc Minh Lãng tự vỗ đầu mình, bước nhanh lên lầu.

Gõ cửa một cái, chúc Minh lãng lễ phép hỏi thăm một tiếng.

Cửa phòng vừa mới nhè nhẹ mở ra, nhất thời một mùi hương thơm ngát bay đến, Chúc Minh Lãng ngưng thần nhìn lại, liền nhìn thấy cô em vợ Dự ngôn sư, tóc dài ướt sũng, trên làn da nhẵn mịn trơn bóng như tuyết còn vương lại chút bọt nước, đang từ từ chảy dọc theo cần cổ duyên dáng tinh xảo đến xương quai xanh mảnh khảnh kia...

Dường như mới vừa tắm xong, khí sắc bởi vì được ngâm trong nước ấm mà trở nên vô cùng động lòng người, lộ ra mị hoặc tuyệt mỹ, điều này khiến Chúc Minh Lãng nhất thời nhớ lại đoạn thời gian mờ ám trước đây, gương mặt đỏ mọng ửng hồng, gương mặt trong giấc mộng ấy như trở thành hiện thực đứng trước mặt hắn.

"Công tử?" Lê Tinh Họa nhìn hắn, có chút nghi ngờ hỏi.

"Khụ, là như này, ta muốn nhờ Tinh Họa cô nương giúp ta tính một lần, bởi vì ta hiện tại muốn đúc một bộ khải vô cùng trân quý, do kỹ nghệ của ta thật vẫn chưa tinh nên khả năng thất bại rất cao." Chúc Minh Lãng ho khan một tiếng che dấu sự thất thần vừa nãy của bản thân.

Cũng thật khó mà bình tâm được a!

Rõ ràng là cùng một người.

Sao lão tặc thiên cứ phải dằn vặt mình đến vậy a!

Hai người cùng dằn vặt còn chưa đủ sao, bây giờ còn có đến bốn người, chính mình cũng không phải mấy lão tăng tâm tình thanh tịnh kia a.

Loại đau khổ này, cũng không thua gì khi phải ngủ chung một giường với mỹ nhân như hoa như ngọc, nhưng giữa hai người lại có một tầng sa mỏng vĩnh viễn không thể phá được.

"Công tử, rất xin lỗi, ta không phải Lê Vân Tư." Lê Tinh Họa tựa như nhìn thấu được tâm tình lúc này của Chúc Minh Lãng, phần tình cảm vừa mới để lộ ra ngoài chỉ có thể dùng cách tự lừa gạt bản thân để kiềm chế chính mình.

"Người nên xin lỗi là ta mới phải." Chúc Minh lãng lúng túng đáp, dứt khoát hướng ánh mắt lướt qua sườn mặt nàng, không nhìn nàng nữa.

"Công tử nên tranh thủ vào ban đêm, nhân lúc cực hàn tiến hành đúc khải thì mới có thể thành công."Lê Tinh họa nói.

Chúc Minh lãng bình tâm lại, thoáng cân nhắc một chút.

Nguyên liệu của mình kỳ thực hầu hết đều mang thuộc tính băng hàn, như vậy có nghĩa là nhiệt độ xung quanh có một chút khác biệt thôi cũng sẽ hưởng đến toàn bộ quá trình tạo khôi giáp.

Một lời nhắc nhở rất hữu dụng a!

Chính mình cũng không nghĩ đến điểm này.

"Đa tạ cô nương, cô đã giúp ta một việc lớn rồi." Chúc Minh Lãng vui vẻ nói.

"Ừm."

Chúc Minh Lãng quay người rời đi, đợi sau khi đi được một quãng xa, không nhịn được nở một nụ cười khổ.

Khó, thực sự quá khó để bình tâm nổi a! (DG: Bình tâm mà anh Lãng nói chắc là bình cái chân thứ 3 =))zzz hắc hắc)

Dựa theo lời của cô em vợ Dự ngôn sư, đợi đến đêm thu cực hàn mới có thể tiến hành rèn.

Đêm đó tiến trình quả nhiên thuận lợi vô cùng, Chúc Minh Lãng đã dùng bí văn có thuộc tính băng hàn cắt hoàn chỉnh các đường nét thân hình của tiểu Bạch Khởi, hơn nữa còn thuận lợi kết hợp vài lại nguyên liệu lại với nhau...

Bếp lửa bên cạnh cũng không hề có hỏa diễm, ngược lại chỉ có một đóa lam hỏa với nhiệt độ cực thấp.

Chúc Minh Lãng đứng bên cạnh ngọn lam hỏa kia, rót từng đợt linh lực của mình vào từng nhánh Vạn niên phi vũ kia.

Việc rèn đúc như này, nói đơn giản cũng có thể coi như là may vá.

Chỉ là đúc pháp của Chúc môn trước giờ chưa từng dùng kim hay thoi tại nơi tiếp nối của món đồ ấy hạ thủ, nhưng khi đều đều rót linh lực vào mỗi một kiện lông vũ. Những kiện lông vũ này lập tức như được rót thêm sinh mệnh, nhẹ nhàng bay lượn nhảy múa xung quanh Chúc Minh Lãng, sau đó từ từ hạ xuống tấm da đầy băng hoa văn.

Long tằm ti cũng là dùng linh lực để thao túng, những sợi tàm ti này tựa như bầy cá không ngừng nhảy lên khỏi mặt nước, lên lên xuống xuống, rất nhanh liền kết hợp tất cả vạn năm phi vũ và băng hoa văn da lại với nhau.

"Trình tự tạo Minh văn này liền để ngày mai vậy, cũng không biết có thể thuận lợi hoàn thành hay không." Chúc Minh Lãng lầm bầm lầu bầu, tiểu Bạch Khởi ghé đầu nằm trên bếp lò bên cạnh cũng đã bắt đầu buồn ngủ những vẫn gắng gượng nâng lên mí mắt, tiếp tục bồi Chúc Minh Lãng.

Ngày thứ hai, đồng thời là lúc đêm thu cực hàn nhất, Chúc Minh Lãng bắt đầu rót Minh văn vào.

Minh văn này chính là linh hồn hạch tâm của kiện long khải này, trực tiếp ảnh hưởng đến việc nó có thể sản sinh ra năng lực đặc hữu cho khải giáp hay không, cũng liên quan đến việc kiện khải Bạch Phi Vũ này có đại công cáo thành hay không.

Không có sự phụ trợ của Minh văn, bộ khải giáp này tối đa chỉ có thể ngăn chặn được công kích của Long thú cấp Chủ, chỉ là một kiện tàn thứ phẩm làm từ nguyên liệu cao quý, đối với Băng Thần Bạch Long mà nói chỉ là thứ rác rưởi vô dụng thôi.

Chúc Minh Lãng hít sâu, lại một lần nữa vận dụng linh thức trong cơ thể, bắt lấy những mảnh nhỏ Minh văn lượn lờ ngập tràn trong không khí.

Những mảnh nhỏ Minh văn này từ Vạn Niên Phi Vũ mà sinh ra.

Vạn Niên Phi Vũ là bộ phận trọng yếu nhất của Thánh Linh, có thể tùy ý biến đổi hình dạng, có thể thay đổi thuộc tính, Chúc Minh Lãng trong lúc tinh chế, cảm nhận thấy trong những mảnh Minh văn xung quanh mình có bốn loại nguyên tố lôi điện, chước quang, hỏa diễm, băng sương.

Loại nguyên tố Chúc Minh Lãng muốn tinh chế chính là Băng sương Minh văn, ba loại khác hắn đều không cần, bước này có độ khó vô cùng cao, trước tiên phải làm cho linh vực của mình không còn trọng tố, với cường độ linh lực của Chúc Minh Lãng quả thực là rất khó hoàn thành.

Lúc đang tiến hành bước này, Chúc Minh Lãng càng thêm ý thức được lời nhắc nhở của cô em vợ Dự Ngôn sư có bao nhiêu quan trọng, thu hàn, có thể khiến cho Vạn niên phi vũ tự nhiên lộ ra trạng thái băng phong, điều này khiên cho thuộc tính băng sương càng thêm hiển hiện rõ ràng, Chúc Minh Lãng từ từ câu thông dẫn dắt chúng nó, đưa chúng dung nhập vào trong cả kiện Long khải, cũng vì vậy thuận lợi hơn rất nhiều.

"Hoàn mỹ!"

"Bước khó khăn nhất đã hoàn thành."

"Ngày mai liền có thể có thể hoàn thành lần chỉnh hợp cuối cùng, dực, vũ, trảo, thân, vỹ cả năm bộ vị hẳn đều có được phụ hiệu, ngày mai liền có thể xuất lò!" Chúc Minh Lãng vui mừng nói.

Còn về Minh văn có thể lưu lại lạc ấn phía trên hay không, chỉ có thể chờ khi ra lò mới biết được.

Năm bộ vị có được loại phụ hiệu gì cũng chỉ có thể chờ sau khi ra lò mới biết được.

Thành hay bại, đến ngày mai liền rõ ràng.

Cho dù là thợ đúc ưu tú nhất, cũng rất khó chi phối tất cả thuộc tính, tất cả hiệu quả của cả kiện khải y, Chú tạo sư chỉ có khả năng tiến hành một phương hướng dẫn đạo, vậy nên đại khái đây chính là nguyên nhân vì sao Chúc môn lại tôn sùng Cẩm Lý tiên sinh như vậy!

Trên thực tế, nếu muốn đúc ra tuyệt phẩm, phải chuẩn bị mười mấy hai mươi bộ nguyên liệu.

Một lần không thành, lại thử mười mấy hai mươi lần, cũng coi như có thể tạo nên tuyệt phẩm.

Lần này không thành thì cũng coi như là để luyện tập thêm tay nghề vậy.

Muốn trở thành một vị Chú tạo sư giỏi, số tiền ném vào hỏa lô chắc cũng phải cao tầm một ngọn núi.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch