“Ta bảo ngươi đi mời người của trại thứ ba và trại thứ tư đến hiệp trợ, ngươi đã làm chưa?” Tùng Tầm Sơn trừng mắt liếc nhìn thiếu nữ Sư Mai Nhu ở bên cạnh, chất vấn hỏi.
“Gọi... Gọi rồi.” Sư Mai Nhu trả lời.
“Hừ, một đám ngoại tộc tự cho mình là đúng, lại dám xem thường Âm linh sư chúng ta. Chờ tộc nhân khác của chúng ta đến, ta xem bọn hắn rời khỏi nơi này bằng cách nào!” Tùng Tầm Sơn ác độc nói.
Nếu người trại khác chạy tới, thì hiện tại ông chỉ cần ngăn chặn bao vây những người này.
Lê Hoa Câu cũng không phải chỉ có mấy Âm linh sư bọn họ, hơn nữa bọn họ cũng không phải là Âm linh sư mạnh nhất ở Lê Hoa Câu.
Không bắt được mấy người này không sao, chờ viện quân đến, thì bọn hắn sẽ chết không có chỗ chôn!
Tùng Tầm Sơn bắt đầu bày bố thao túng trận pháp thi quỷ, có thể nhìn thấy huyết văn trên lòng bàn tay của ông ta hiện lên trên mặt đất.
Huyết văn cực lớn, tựa như là một tế đàn khổng lồ, những thi quỷ đứng ở trong trận pháp huyết văn kia, toàn thân bao phủ một tầng chú ấn huyết quang đáng sợ, những chú ấn này giúp bọn chúng miễn dịch với pháp thuật băng sương của Băng Thần Bạch Long.
Băng sương không có tác dụng đối với bọn chúng, Băng Thần Bạch Long bắt đầu kêu gọi tinh vẫn, tiến hành hủy diệt những thi quỷ này.
Có được chú ấn huyết quang, thân thể kiên cố như sắt, Huyền Thuật Thương Long của Băng Thần Bạch Long có thể bao phủ trong phạm vi rất lớn, nhưng số lượng thi quỷ bị giết lại vô cùng có hạn.
Dù sao có rất nhiều thi quỷ chui ra từ trong nghĩa địa, nếu như giết không đủ nhanh, bọn chúng sẽ vọt tới trước mặt mình.
“Năng lực chống cự của bọn nó lại tăng lên rồi.” Lê Tinh Họa nói.
“Băng không được thì dùng lửa, để ta lên.” Nam Vũ Sa đứng ở trước mặt Chúc Minh Lãng.
Nam Vũ Sa vươn ngón tay mảnh khảnh ra, nhẹ nhàng vung lên trong không khí, một đám lửa bùng cháy quét sạch nơi nàng chạm vào, hình thành một trận nổ tung vô cùng đáng sợ!
Ở chính giữa ngọn lửa mãnh liệt, Hỏa Kỳ Lân Long ngẩng đầu ưỡn ngực, xuất hiện trong ngọn lửa mãnh liệt, ngọn lửa làm long thú cổ đại này càng thêm uy vũ thần thánh!
Rồng của Nam Vũ Sa, hình như cũng là Tổ Long.
Thực lực của Hỏa Kỳ Lân này, Chúc Minh Lãng cũng đã được chứng kiến qua, trên cơ bản không để đám Ma Ảnh Tang Long kia vào mắt!
Bốn chân Hỏa Kỳ Lân Long hùng tráng, thân thể cao lớn, chỗ đầu Kỳ Lân mọc đầy hỏa diễm râu quai nón, không gió tự cuốn lên.
Nơi nó bước qua đều sẽ xuất hiện một vết cháy, chỗ lưu lại càng bốc lên ngọn lửa mạnh mẽ, lúc này Hỏa Kỳ Lân Long đứng ở phía trước Băng Thần Bạch Long, chỗ lỗ mũi của nó phun ra ngọn lửa nóng hổi, ngọn lửa đó giống như vòng xoáy khuếch tán ra bốn phía!
Thiêu hủy chi lực!
Những thi quỷ da dày thịt béo kia vừa mới chịu sự tra tấn của băng hàn, bây giờ lại đột nhiên bị liệt diễm tấn công, dù có sức chống cự mạnh thì cũng không thể nào bình yên vô sự được!
Từng đám thi quỷ bị thiêu đến ngay cả tro cốt cũng không còn, thậm chí những thi quỷ bên ngoài trận pháp của Tùng Tầm Sơn mới vừa leo ra khỏi nghĩa địa kia cũng không may mắn thoát khỏi!
“Xem ra các ngươi không thích thổ táng, vậy thì hưởng thụ hỏa táng đi!” Nam Vũ Sa cười quyến rũ nói.
Hỏa Kỳ Lân Long giơ chân trước lên, sau đó đạp mạnh xuống mặt đất trong rừng.
“Ầm!!!!!!”
Mặt đất ầm ầm nứt ra, ngọn lửa cháy mãnh liệt nóng rực đến cực điểm lan rộng ra ngoài từ khu vực Hỏa Kỳ Lân Long đạp xuống, tưới lên những nghĩa địa dày đặc trong núi rừng kia.
Trong những ngôi mộ kia, hình như chôn giấu không chỉ có một bộ thi quỷ, hơn nữa còn có rất nhiều thi quỷ có niên đại lâu năm dường như cũng đang chậm rãi tỉnh lại.
Trước đó, Nam Vũ Sa đã lưu ý đến điểm này.
Vừa vặn đốt sạch nghĩa địa này một lần, miễn cho đại quân thi quỷ liên tục bò dậy không ngừng!
...
Tùng Tầm Sơn thấy cảnh này, trái tim đều đang chảy máu!
Đã thiêu chết nhiều thi quỷ của hắn như vậy thì thôi đi, đã vậy còn thiêu chết toàn bộ những thi thể tồn kho trong nghĩa địa kia.
Nữ nhân này thật ác độc!
“Xảy ra chuyện gì, người của trại thứ ba và trại thứ tư đâu??” Tùng Tầm Sơn có chút nổi nóng nói.
Bọn họ không động thủ ở trong trại cũng là có nguyên nhân, chính là muốn đợi Âm linh sư ở các trại khác chạy đến, dù sao thực lực của đám người này cũng vượt ra khỏi dự đoán của bọn họ.
“Có lẽ còn đang ở trên đường... Chắc là...” Thiếu nữ Âm linh sư Sư Mai Nhu nhỏ giọng nói.
“Cái gì mà chắc là, rốt cuộc ngươi có thông báo cho bọn hắn hay không?” Tùng Tầm Sơn cả giận nói.
“Ta... Ta...” Thiếu nữ Âm linh sư bắt đầu khẩn trương cà lăm.
“Ngươi giỏi a, không ngờ lại giúp những người ngoài này, ta nói tại sao ngươi không dẫn bọn hắn tới chỗ Ma Quật, còn nói dối nhớ lầm vị trí, ta thấy xú nha đầu ngươi chính là muốn phản bội chúng ta!” Tùng Tầm Sơn bóp cổ thiếu nữ Âm linh sư, quát ầm lên.
Khi mấy người này trở lại trại thứ nhất, Tùng Tầm Sơn đã sai Sư Mai Nhu đi thông báo cho người của các trại khác.
Đám người này không giữ lại được, nhất định phải nhanh chóng xử lý.
Tính toán thời gian, nếu Âm linh sư của trại khác nhận được tin tức lập tức chạy tới đây, thì có lẽ đám người này đã sớm biến thành một đống xương nát rồi, làm sao có thể còn diễu võ dương oai trước mặt mình!
“Ngươi thật giống với bà ngươi, đều là những người không có thuốc chữa! Lúc trước chúng ta không nên mềm lòng, giữ lại tai họa vô dụng này!” Tùng Tầm Sơn hung tợn nói.
Thiếu nữ Âm linh sư nói không ra lời, cổ họng của nàng bị bóp chặt, cả khuôn mặt đều đau đến đỏ bừng!
...
Lê Tinh Họa nhìn thấy màn này, nàng vội vàng nói với Chúc Minh Lãng: “Công tử, cứu nữ hài kia.”
Hơn phân nửa thi quỷ ở đây đều là những người bị Âm linh sư giết hại, Lê Hoa Câu chỉ lớn có chừng này, ở đâu ra nhiều thi quỷ như vậy, chắc có lẽ là những Âm linh sư của Lê Hoa Câu này thường xuyên chọn lựa một vài người thích hợp để ra tay, để mở rộng đại quân thi quỷ của bọn hắn, hơn nữa còn lợi dụng Tang Long để che giấu tội ác của bọn hắn.
Nhưng thiếu nữ này, hình như không cùng một phe với đám người này.
“Nàng ta có ý tốt, vẫn luôn khuyên chúng ta rời đi.” Lê Tinh Họa nói tiếp.
“Yên tâm đi, nàng không sao đâu.” Chúc Minh Lãng nở nụ cười nói.
Lê Tinh Họa nhìn thấy vẻ mặt của Chúc Minh Lãng, lúc này mới chú ý tới từ đầu đến cuối Kiếm Linh Long vẫn chưa xuất hiện, rõ ràng trước đó Chúc Minh Lãng đã gọi Kiếm Linh Long ra...
“Phụ thân cẩn thận, bên người tên kia còn có một thanh phi kiếm!” Lúc này, ở chỗ xa, trong lúc bất chợt Tùng La nhớ ra cái gì đó, vội vàng nhắc nhở.
Lúc đó, một kiếm của Chúc Minh Lãng đã tiêu diệt hàng trăm hàng ngàn con Bức Dực Tang Long của hắn, Tùng La đã chịu thống khổ và tra tấn cực kỳ to lớn, mới miễn cưởng không làm cho đám người này nhìn ra đầu mối!
Những Bức Dực Tang Long kia, hắn đã phải rất cực khổ để chăm nuôi chúng!!
Tùng Tầm Sơn nghe thấy nhắc nhở, vừa quay đầu liền nhìn thấy kiếm quang bén nhọn lướt qua!
Lợi kiếm này trực tiếp đâm về phía sau lưng của ông, dù Tùng Tầm Sơn nghe được tiếng hô của Tùng La, nhưng cũng không kịp phản ứng.
Máu từ vạt áo chảy ra, Tùng Tầm Sơn chỉ cảm thấy khí lực toàn thân đột nhiên bị rút sạch, ông lập tức có thể làm cho thiếu nữ trước mặt này tắt thở, nhưng bản thân ông càng không thở được.
Thật ra Tùng Tầm Sơn khống chế những thi quỷ kia để đối phó với Băng Thần Bạch Long và Hỏa Kỳ Lân Long đã là có phần cố hết sức rồi.
Cho nên từ đầu đến cuối ông đều không biết thanh kiếm này đã vây quanh phía sau ông từ lúc nào...